Kim Đô vừa mới bước vào đầu mùa hạ, ban đêm không chỉ có tiếng ve kêu, mà còn nóng bức không chịu được. Cũng may, thi thoảng có những cơn gió mát lướt qua khiến mặt hồ gợn sóng nước từng đợt lấp lánh, hương thơm của hoa cỏ ngoài khung cửa sổ hẹp bay vào phòng.
Xa xa núi non trùng điệp, liên miên không ngừng, hoang yên dã mạn.Lúc này ánh tà dương đang hạ xuống từ phía tây, bốn phía đều là hoàng hôn.Trong rừng chim uyên về tổ, chúng bay sâu vào trong núi ở thôn Lăng Thủy, khói bếp từ từ bay lên.Ngu Huỳnh bộ dáng đơn sơ đứng ở trong sân, phía sau nàng là
Cuối mùa thu, trời chạng vạng bắt đầu tối, còn kèm theo một chút mưa lạnh lẽo. Tề Duyệt đến nhà mới xem một chuyến, nhân viên chuyển đồ giúp cô di chuyển đống hành lý, số lượng cũng không nhiều lắm.
Năm Khải Nguyên thứ mười ba, Hồng đế băng hà nên con trưởng là Hoàng thái tử Phương Duệ liền kế vị.
Nguồn: Châu về hợp phố. --------------- Lúc Ông Cảnh Vũ 16 tuổi, cha nàng cứu Tạ Quyết mất trí nhớ về. Tạ Quyết tướng mạo tuấn tú, khí chất bất phàm, lần đầu tiên gặp chàng, nàng đã động lòng.
“Ầm ầm ầm ——” Rạng ba giờ sáng, bầu trời đêm vốn đầy sao bỗng nhiên mây đen dày đặc, giống như cái động, tia chớp sáng lên như muốn chia đôi bầu trời ra, trong nháy mắt bầu trời sáng như ban ngày, sau đó là tiếng sấm vang vọng ở Khang Thành.
Thái tử và thái tử phi thập phần ân ái. Nhưng ta là thứ phi của thái tử. Cười chếc mất. Ta gả vào phủ thái tử ba năm, cũng ăn cẩu lương của họ suốt ba năm. Thái tử cùng thái tử phi ngắm trăng, ta ngồi bên cạnh ăn bánh trung thu, chỉ để lại nhân thập cẩm cho họ.