Thời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu…
Chương 37
Vượt Lên Gia Đình Thiên Vị Để Tỏa SángTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện SủngThời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu… Tôi quay lại phòng hát và thấy Thẩm Đông Dã đang đứng ở hành lang hút thuốc.Trong làn khói mịt mờ, gương mặt cậu ấy trở nên không chân thật.Tôi bước tới hỏi cậu ấy:“Vừa rồi cậu muốn nói gì với tớ?”Cậu ấy liếc nhìn tôi rồi lắc đầu:“Không có gì đâu, không phải chuyện gì quan trọng đâu!”“Thật sự không có chuyện gì sao?”“Thật.”Nhưng tớ có.Điếu thuốc cháy hết, Thẩm Đông Dã dập tắt, cười một tiếng:“Bọn mình ôm một cái đi, xem như tạm biệt tình bạn ba năm.”Tình bạn.Tôi vòng tay ôm lấy cậu ấy và nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên lưng cậu.Xa nhau quá.Tôi không thể cảm nhận được nhịp tim của cậu ấy.Hoặc có lẽ.Nhịp tim của cậu ấy chưa bao giờ thuộc về tôi.Sau khi khai giảng tôi và Trương Siêu cùng đi nhập học.Một hai tháng đầu, cậu ấy thường đến tìm tôi.Sau này chúng tôi ít gặp nhau hơn.Sau đó, cậu ấy giới thiệu tôi với bạn gái cậu ấy.Cùng chuyên ngành, có hai cái răng khểnh cười lên trông rất đáng yêu.Cậu ấy nói với tôi:“Lê Lâm Lâm, bây giờ tớ hoài nghi liệu tớ đối với cậu là tình anh em bạn bè hay tình cảm nam nữ?”Tôi cười:“Không còn quan trọng nữa đâu. Dù sao từ nay về sau nhất định sẽ là tình anh em”.Hôm sinh nhật tôi.Tôi uống nhiều rượu và đầu óc choáng váng.
Tôi quay lại phòng hát và thấy Thẩm Đông Dã đang đứng ở hành lang hút thuốc.
Trong làn khói mịt mờ, gương mặt cậu ấy trở nên không chân thật.
Tôi bước tới hỏi cậu ấy:
“Vừa rồi cậu muốn nói gì với tớ?”
Cậu ấy liếc nhìn tôi rồi lắc đầu:
“Không có gì đâu, không phải chuyện gì quan trọng đâu!”
“Thật sự không có chuyện gì sao?”
“Thật.”
Nhưng tớ có.
Điếu thuốc cháy hết, Thẩm Đông Dã dập tắt, cười một tiếng:
“Bọn mình ôm một cái đi, xem như tạm biệt tình bạn ba năm.”
Tình bạn.
Tôi vòng tay ôm lấy cậu ấy và nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên lưng cậu.
Xa nhau quá.
Tôi không thể cảm nhận được nhịp tim của cậu ấy.
Hoặc có lẽ.
Nhịp tim của cậu ấy chưa bao giờ thuộc về tôi.
Sau khi khai giảng tôi và Trương Siêu cùng đi nhập học.
Một hai tháng đầu, cậu ấy thường đến tìm tôi.
Sau này chúng tôi ít gặp nhau hơn.
Sau đó, cậu ấy giới thiệu tôi với bạn gái cậu ấy.
Cùng chuyên ngành, có hai cái răng khểnh cười lên trông rất đáng yêu.
Cậu ấy nói với tôi:
“Lê Lâm Lâm, bây giờ tớ hoài nghi liệu tớ đối với cậu là tình anh em bạn bè hay tình cảm nam nữ?”
Tôi cười:
“Không còn quan trọng nữa đâu. Dù sao từ nay về sau nhất định sẽ là tình anh em”.
Hôm sinh nhật tôi.
Tôi uống nhiều rượu và đầu óc choáng váng.
Vượt Lên Gia Đình Thiên Vị Để Tỏa SángTác giả: Khuyết DanhTruyện Đô Thị, Truyện SủngThời đi học, trong lớp bạn có người nào bình thường giống như tôi không? Thành tích không cao không thấp, ngoại hình bình thường không có gì nổi trội. Tính cách hướng nội, không giỏi giao tiếp, không có bất kỳ tài năng gì. Vốn dĩ tôi không thi đỗ trường Nhất Trung. Nhưng năm đó xây thêm một phân hiệu để mở rộng tuyển sinh, điểm đầu vào thấp hơn những năm trước mười điểm. Tôi đỗ một cách suýt soát. M-ẹ nhìn giấy báo trúng tuyển thì than vắn thở dài: “Sang năm chị con thi vào đại học, em trai cũng sắp vào cấp ba…” Thành tích của chị gái tôi rất tốt, là niềm tự hào của bố m-ẹ. Em trai là con trai là sự nối dõi của bố m-ẹ. Tôi ấy mà… Giống như bạn đi chợ mua hai cân thịt lợn loại ngon, ông chủ sẽ luôn tặng kèm hai miếng mỡ lợn. Tôi chính là hàng tặng kèm không được yêu thích mà thôi. Hôm đó trời mưa rất to, căn phòng bí bách như chiếc túi nilon, oi bức lạ thường. Bọn họ im lặng nhìn tôi, hy vọng tôi buông bỏ. Bạn thân duy nhất của tôi, Thẩm Gia Di háo hức gõ cửa nhà tôi: “Nghe nói cậu… Tôi quay lại phòng hát và thấy Thẩm Đông Dã đang đứng ở hành lang hút thuốc.Trong làn khói mịt mờ, gương mặt cậu ấy trở nên không chân thật.Tôi bước tới hỏi cậu ấy:“Vừa rồi cậu muốn nói gì với tớ?”Cậu ấy liếc nhìn tôi rồi lắc đầu:“Không có gì đâu, không phải chuyện gì quan trọng đâu!”“Thật sự không có chuyện gì sao?”“Thật.”Nhưng tớ có.Điếu thuốc cháy hết, Thẩm Đông Dã dập tắt, cười một tiếng:“Bọn mình ôm một cái đi, xem như tạm biệt tình bạn ba năm.”Tình bạn.Tôi vòng tay ôm lấy cậu ấy và nhẹ nhàng đặt lòng bàn tay lên lưng cậu.Xa nhau quá.Tôi không thể cảm nhận được nhịp tim của cậu ấy.Hoặc có lẽ.Nhịp tim của cậu ấy chưa bao giờ thuộc về tôi.Sau khi khai giảng tôi và Trương Siêu cùng đi nhập học.Một hai tháng đầu, cậu ấy thường đến tìm tôi.Sau này chúng tôi ít gặp nhau hơn.Sau đó, cậu ấy giới thiệu tôi với bạn gái cậu ấy.Cùng chuyên ngành, có hai cái răng khểnh cười lên trông rất đáng yêu.Cậu ấy nói với tôi:“Lê Lâm Lâm, bây giờ tớ hoài nghi liệu tớ đối với cậu là tình anh em bạn bè hay tình cảm nam nữ?”Tôi cười:“Không còn quan trọng nữa đâu. Dù sao từ nay về sau nhất định sẽ là tình anh em”.Hôm sinh nhật tôi.Tôi uống nhiều rượu và đầu óc choáng váng.