Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương có nội dung bằng hình ảnh Giữa mùa hè, học viện cảnh sát Lâm Giang đã sớm cho nghỉ, kí túc xá cũng trống hơn phân nửa, trong thư viện chỉ còn lác đác vài sinh viên bên khoa kĩ thuật hình sự và pháp luật còn đang miệt mài khổ luyện. Nhưng ở sân bóng rổ và sân đá banh thì ngược lại; hai nơi đó đầy ắp tiếng người reo hò, náo nhiệt vô cùng. Nhóm sinh viên hàng đầu của chuyên ngành điều tra và chống kh ủng bố đang đánh bóng rổ ở đó. Trận đánh đó, khí thế đó, nam sinh cấp ba bình thường hoàn toàn không so bì được. Chạng vạng tối, cái nóng như thiêu đốt dần tan đi, Chiêu Phàm vén áo bóng rổ đã ướt đẫm lên, dùng vạt áo lau đi mồ hôi nhễ nhại trên mặt. Mấy khối cơ bụng phẳng lì săn chắc, vài giọt mồ hôi chảy lấp lánh cũng theo đó mà lộ ra, bị ánh nắng mặt trời chiếu lên, bị tiếng huýt sáo xung quanh nhấn chìm. Trời nóng quá mà, bên nhóm chuyên ngành điều tra còn…

Chương 61: C61: Chương 61

Chiêu Ngươi PhiềnTác giả: Sơ HoàTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương có nội dung bằng hình ảnh Giữa mùa hè, học viện cảnh sát Lâm Giang đã sớm cho nghỉ, kí túc xá cũng trống hơn phân nửa, trong thư viện chỉ còn lác đác vài sinh viên bên khoa kĩ thuật hình sự và pháp luật còn đang miệt mài khổ luyện. Nhưng ở sân bóng rổ và sân đá banh thì ngược lại; hai nơi đó đầy ắp tiếng người reo hò, náo nhiệt vô cùng. Nhóm sinh viên hàng đầu của chuyên ngành điều tra và chống kh ủng bố đang đánh bóng rổ ở đó. Trận đánh đó, khí thế đó, nam sinh cấp ba bình thường hoàn toàn không so bì được. Chạng vạng tối, cái nóng như thiêu đốt dần tan đi, Chiêu Phàm vén áo bóng rổ đã ướt đẫm lên, dùng vạt áo lau đi mồ hôi nhễ nhại trên mặt. Mấy khối cơ bụng phẳng lì săn chắc, vài giọt mồ hôi chảy lấp lánh cũng theo đó mà lộ ra, bị ánh nắng mặt trời chiếu lên, bị tiếng huýt sáo xung quanh nhấn chìm. Trời nóng quá mà, bên nhóm chuyên ngành điều tra còn… UP HỜ CHO TỤI "RÌ UP""Chiêu Phàm đi theo đội cảnh sát chống ma túy rồi." Thẩm Tầm nói qua điện thoại.Nghiêm Khiếu thở dài, "Em ấy đã nói với tao rồi.""Mày biết từ trước rồi à?""... Ừ."Vậy rốt cuộc trong lòng bạn nghĩ gì?" Thẩm Tầm hỏi: "Mày biết rõ ràng như vậy, sao mày vẫn còn ở Huân Thành hả?""Tao..." Nghiêm Khiếu chần chừ một chút, "Học kỳ sau taophải nộp luận văn tốt nghiệp, còn có một môn cần thi lại.""Không phải chứ Khiếu ca, luận văn tốt nghiệp, thi lại, hiện tại những thứ này là quan trọng nhất sao?""Sao lại không phải? Khó khăn lắm tao mới thi đậu được đại học danh tiếng mà ngay cả tấm bằng tốt nghiệp cũng không thể cầm đi à."Thẩm Tầm hít một hơi thật sâu, "Khiếu ca, mày đừng lừa tôi. Cái gì quan trọng nhất, cái gì quan trọng thứ hai, trong lòng mày còn rõ ràng hơn cả tao!"

Chiêu Ngươi PhiềnTác giả: Sơ HoàTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương có nội dung bằng hình ảnh Giữa mùa hè, học viện cảnh sát Lâm Giang đã sớm cho nghỉ, kí túc xá cũng trống hơn phân nửa, trong thư viện chỉ còn lác đác vài sinh viên bên khoa kĩ thuật hình sự và pháp luật còn đang miệt mài khổ luyện. Nhưng ở sân bóng rổ và sân đá banh thì ngược lại; hai nơi đó đầy ắp tiếng người reo hò, náo nhiệt vô cùng. Nhóm sinh viên hàng đầu của chuyên ngành điều tra và chống kh ủng bố đang đánh bóng rổ ở đó. Trận đánh đó, khí thế đó, nam sinh cấp ba bình thường hoàn toàn không so bì được. Chạng vạng tối, cái nóng như thiêu đốt dần tan đi, Chiêu Phàm vén áo bóng rổ đã ướt đẫm lên, dùng vạt áo lau đi mồ hôi nhễ nhại trên mặt. Mấy khối cơ bụng phẳng lì săn chắc, vài giọt mồ hôi chảy lấp lánh cũng theo đó mà lộ ra, bị ánh nắng mặt trời chiếu lên, bị tiếng huýt sáo xung quanh nhấn chìm. Trời nóng quá mà, bên nhóm chuyên ngành điều tra còn… UP HỜ CHO TỤI "RÌ UP""Chiêu Phàm đi theo đội cảnh sát chống ma túy rồi." Thẩm Tầm nói qua điện thoại.Nghiêm Khiếu thở dài, "Em ấy đã nói với tao rồi.""Mày biết từ trước rồi à?""... Ừ."Vậy rốt cuộc trong lòng bạn nghĩ gì?" Thẩm Tầm hỏi: "Mày biết rõ ràng như vậy, sao mày vẫn còn ở Huân Thành hả?""Tao..." Nghiêm Khiếu chần chừ một chút, "Học kỳ sau taophải nộp luận văn tốt nghiệp, còn có một môn cần thi lại.""Không phải chứ Khiếu ca, luận văn tốt nghiệp, thi lại, hiện tại những thứ này là quan trọng nhất sao?""Sao lại không phải? Khó khăn lắm tao mới thi đậu được đại học danh tiếng mà ngay cả tấm bằng tốt nghiệp cũng không thể cầm đi à."Thẩm Tầm hít một hơi thật sâu, "Khiếu ca, mày đừng lừa tôi. Cái gì quan trọng nhất, cái gì quan trọng thứ hai, trong lòng mày còn rõ ràng hơn cả tao!"

Chiêu Ngươi PhiềnTác giả: Sơ HoàTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Chương có nội dung bằng hình ảnh Giữa mùa hè, học viện cảnh sát Lâm Giang đã sớm cho nghỉ, kí túc xá cũng trống hơn phân nửa, trong thư viện chỉ còn lác đác vài sinh viên bên khoa kĩ thuật hình sự và pháp luật còn đang miệt mài khổ luyện. Nhưng ở sân bóng rổ và sân đá banh thì ngược lại; hai nơi đó đầy ắp tiếng người reo hò, náo nhiệt vô cùng. Nhóm sinh viên hàng đầu của chuyên ngành điều tra và chống kh ủng bố đang đánh bóng rổ ở đó. Trận đánh đó, khí thế đó, nam sinh cấp ba bình thường hoàn toàn không so bì được. Chạng vạng tối, cái nóng như thiêu đốt dần tan đi, Chiêu Phàm vén áo bóng rổ đã ướt đẫm lên, dùng vạt áo lau đi mồ hôi nhễ nhại trên mặt. Mấy khối cơ bụng phẳng lì săn chắc, vài giọt mồ hôi chảy lấp lánh cũng theo đó mà lộ ra, bị ánh nắng mặt trời chiếu lên, bị tiếng huýt sáo xung quanh nhấn chìm. Trời nóng quá mà, bên nhóm chuyên ngành điều tra còn… UP HỜ CHO TỤI "RÌ UP""Chiêu Phàm đi theo đội cảnh sát chống ma túy rồi." Thẩm Tầm nói qua điện thoại.Nghiêm Khiếu thở dài, "Em ấy đã nói với tao rồi.""Mày biết từ trước rồi à?""... Ừ."Vậy rốt cuộc trong lòng bạn nghĩ gì?" Thẩm Tầm hỏi: "Mày biết rõ ràng như vậy, sao mày vẫn còn ở Huân Thành hả?""Tao..." Nghiêm Khiếu chần chừ một chút, "Học kỳ sau taophải nộp luận văn tốt nghiệp, còn có một môn cần thi lại.""Không phải chứ Khiếu ca, luận văn tốt nghiệp, thi lại, hiện tại những thứ này là quan trọng nhất sao?""Sao lại không phải? Khó khăn lắm tao mới thi đậu được đại học danh tiếng mà ngay cả tấm bằng tốt nghiệp cũng không thể cầm đi à."Thẩm Tầm hít một hơi thật sâu, "Khiếu ca, mày đừng lừa tôi. Cái gì quan trọng nhất, cái gì quan trọng thứ hai, trong lòng mày còn rõ ràng hơn cả tao!"

Chương 61: C61: Chương 61