Tấn Nguyên Hòa năm hai mươi sáu, trời sinh dị tượng. Vẫn đang trong tiết xuân mà đô thành Kiến Khang lại nóng như trong lò lửa, trên trời như có tám mặt trời, ánh nắng chói chang vô ngần. Khắp nơi đều xì xào bàn tán cho rằng đây là lời cảnh báo của trời xanh, chỉ vì trong triều có người hoặc vua chuyên quyền, mũi nhọn nhắm thẳng vào tân Thừa tướng Tạ Thù. Mà đối với sự việc này, Tạ Thù đáp lại chỉ là: “Ha ha.” Ở Đại Tấn, sĩ thứ khác biệt, con nhà bần hàn tuy có thể thông qua thi cử chờ cơ hội vào quan trường, nhưng từ trước đến nay thường dùng gia thế để lựa chọn phẩm cấp, vì thế mới có câu “Thượng phẩm vô hàn môn, hạ phẩm vô sĩ tộc”, tầng lớp sĩ tộc luôn nắm giữ những chức quan lớn trong tay. Mà Tạ Thù lại có một nửa dòng máu thứ dân trong người, bỗng nhiên lại leo lên được vị trí Thừa tướng, chưa kể trong triều có người không ưa mà trong dân gian cũng có người đố kị. Vậy nên xuất hiện tin đồn như thế cũng không phải là chuyện đáng ngạc nhiên. Bản thân Tạ Thù lại chẳng thèm để ý, vẫn…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...