Chuyển ngữ: Mic

Lúc Tô Tiểu Cách xách cà men canh gà hộc tốc tới bệnh viện, trong lòng đã ảo não mắng mình lần thứ hai trăm sáu mươi bốn.

Nơi biên thùy, mùa hạ.

Lại là một mùa du lịch sôi động.

Con đường cổ Tây Bắc mịt mù, ẩn trong một vách núi là chằng chịt hơn chục di tích hang động lớn nhỏ. Mấy năm trước chẳng có ai ngó ngàng đến, vậy mà mấy năm nay lại nổi lên theo trào lưu, hiện giờ đã đông kín du khách.

Chuyển ngữ: Mic

Gia Hi mùa xuân năm thứ chín, thành chủ Tức Mặc Ngạn của Mặc thành ở biên thùy Dự quốc bỗng cưỡi hạc về trời.

“Dù cho sắp sửa phải cưới ai, nàng cũng chẳng ôm ấp mong chờ.”

***

Một bóng người trông nghiêng hắt lên giấy dán cửa sổ quán trọ, mờ mờ ảo ảo khó phân minh.

Trời vừa tảng sáng, trong phòng hẵng còn tối.

Tấn Nguyên Hòa năm hai mươi sáu, trời sinh dị tượng. Vẫn đang trong
tiết xuân mà đô thành Kiến Khang lại nóng như trong lò lửa, trên trời
như có tám mặt trời, ánh nắng chói chang vô ngần.