Mở đầu—— Mùa thu năm Phượng Hoàng thứ ba. Buổi trưa ở thành Tô Châu là lúc náo nhiệt nhất, trên phố kẻ bán người mua, người qua kẻ lại. Có mộy tòa tháp cao đứng sừng sững bên bờ Lâm Giang, lan can chạm trổ ngọc, vừa yên tĩnh vừa tao nhã lại có phần mới mẻ, chính là tửu lâu cao nhất thành Tô Châu: Thanh Vân Lâu. Vì cái tên mang ý nghĩa tốt lành này, không ít sĩ tử trước khi lên kinh ứng thí đều đến đây dạo một vòng, mong lấy điềm may. Lâu dần, có một truyền thuyết xuất hiện. Tương truyền chỉ cần uống một chén Trạng Nguyên tửu tại nhã gian trên tầng cao nhất, người đó sẽ thăng quan tiến chức, một bước lên mây. Hôm nay, trước cửa Thanh Vân Lâu càng thêm huyên náo ồn ào—— “Mau đi xem, mau đi xem! Lại có người n/hả//y l/ầ/u rồi! Trên ban công nhã gian của Thanh Vân Lâu, một chàng thư sinh nho nhã, dung mạo tuấn tú đang đứng tại đó. Tay chàng cầm một vò rượu, nửa thân người lơ lửng bên ngoài, chao đảo như muốn rơi. Dưới lầu có không ít người đứng xem náo nhiệt, có người còn đang cắn hạt dưa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...