Ba năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào…
Chương 14
Ba Năm Sau Khi Chia Tay, Tôi Bị Vứt Bỏ Ở Nơi Hoang DãTác giả: 如火如荼Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBa năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào… Ngay khi tôi vừa dứt lời. Phía bên kia trực tiếp cúp máy và không gọi lại nữa. Bây giờ nghĩ lại, hóa ra khi đó Cố Thâm cũng nghe thấy tôi nói chuyện trong điện thoại rồi. Cố Thâm tối nay có vẻ nói nhiều hơn mọi khi, anh nói với bác tài xế ở phía trước: "Dù người ch//ết là ai đi nữa, cũng không thể là cô ấy." Bác tài nhận ra anh có cảm xúc không ổn cho lắm, liên miệng phụ họa: "Đúng, đúng, đúng. "Cô Khương vẫn còn trẻ lắm, đang khỏe mạnh mà không thể nào gặp chuyện được." Cố Thâm mở điện thoại, tôi cũng không biết anh muốn xem cái gì. Chưa kịp tìm thấy bất cứ thứ gì, tay anh đã tự dưng run rẩy, làm rơi điện thoại xuống thảm sàn. Anh nhặt điện thoại lên, tỏ vẻ khó chịu tới cực điểm. Không xem điện thoại thêm nữa, mà trực tiếp quẳng điện thoại sang một bên. Cuối cùng xe dừng lại trước một nhà hàng. Cố Thâm xuống xe đi vào, đến một gian phòng riêng mà bên trong đã có nhiều người. Những người ở trong phòng cười nói chào anh vào ngồi, nửa đùa nửa thật mà nói: "Tiệc này để động viên luật sư Cố, cũng tiện thể rửa trôi xui xẻo anh gặp phải từ khi về nước." "Phải nói rằng bình thường thì làm sao có thể có vận may như anh được, ngày đầu tiên về nước đã bị người ta tống tiền." Cố Thâm có vẻ không được vui lắm, có lẽ là vì những cuộc trò chuyện trên xe vừa rồi, trong mắt anh mang theo chút bực bội. Anh không đáp lại mấy, sau khi ngồi xuống liền cầm ly rượu vang uống. Thẩm Tư Tư ngồi xuống bên cạnh anh, giọng dịu dàng: "A Thâm, uống ít thôi, không sao chứ?" Cố Thâm dường như không nghe thấy cô ta nói gì, không nói gì, chỉ lo uống rượu. Có người cố tình gây sự, cười nói: "Theo tôi, Tư Tư cô không được lắm ha. "Cái hồi trước Khương Ninh cản luật sư Cố uống rượu, thế nhưng cản một lần là được." Tôi hình như lần đầu tiên nghe người ta đem tôi ra so sánh với Thẩm Tư Tư. Nghe xong cũng không kiềm được, ngẩn ra một chút. Thời gian tôi và Cố Thâm ở bên nhau không dài, nhưng đúng là vào một bữa tiệc tối, tôi đã từng ngăn anh uống rượu. Tim anh không được tốt lắm, tôi từng thấy anh uống rượu bị đau tim một lần, từ đó tôi rất sợ anh đụng đến rượu. Tôi nhớ có một lần trong bữa tiệc tối, anh cầm ly rượu vang lên. Tôi đè tay anh xuống nhẹ nhàng nói: "A Thâm, đổi thành nước ép trái cây đi." Những người bạn ngồi xung quanh trêu chọc anh. Cố Thâm vẫn bình thản, nhưng tôi gọi nhân viên phục vụ đổi nước ép trái cây thì anh cũng không từ chối. Khi chuyển sang là về tôi, lại có người cười nói xen vào: "Nhưng nói ra cũng thật khéo, người ch//ết chính là cháu ruột của bà lão tống tiền đó đấy. "Kiểm tra ADN thì đúng chính là Khương Ninh, chính là bạn gái cũ của luật sư Cố."
Ngay khi tôi vừa dứt lời.
Phía bên kia trực tiếp cúp máy và không gọi lại nữa.
Bây giờ nghĩ lại, hóa ra khi đó Cố Thâm cũng nghe thấy tôi nói chuyện trong điện thoại rồi.
Cố Thâm tối nay có vẻ nói nhiều hơn mọi khi, anh nói với bác tài xế ở phía trước:
"Dù người ch//ết là ai đi nữa, cũng không thể là cô ấy."
Bác tài nhận ra anh có cảm xúc không ổn cho lắm, liên miệng phụ họa:
"Đúng, đúng, đúng.
"Cô Khương vẫn còn trẻ lắm, đang khỏe mạnh mà không thể nào gặp chuyện được."
Cố Thâm mở điện thoại, tôi cũng không biết anh muốn xem cái gì.
Chưa kịp tìm thấy bất cứ thứ gì, tay anh đã tự dưng run rẩy, làm rơi điện thoại xuống thảm sàn.
Anh nhặt điện thoại lên, tỏ vẻ khó chịu tới cực điểm.
Không xem điện thoại thêm nữa, mà trực tiếp quẳng điện thoại sang một bên.
Cuối cùng xe dừng lại trước một nhà hàng.
Cố Thâm xuống xe đi vào, đến một gian phòng riêng mà bên trong đã có nhiều người.
Những người ở trong phòng cười nói chào anh vào ngồi, nửa đùa nửa thật mà nói:
"Tiệc này để động viên luật sư Cố, cũng tiện thể rửa trôi xui xẻo anh gặp phải từ khi về nước."
"Phải nói rằng bình thường thì làm sao có thể có vận may như anh được, ngày đầu tiên về nước đã bị người ta tống tiền."
Cố Thâm có vẻ không được vui lắm, có lẽ là vì những cuộc trò chuyện trên xe vừa rồi, trong mắt anh mang theo chút bực bội.
Anh không đáp lại mấy, sau khi ngồi xuống liền cầm ly rượu vang uống.
Thẩm Tư Tư ngồi xuống bên cạnh anh, giọng dịu dàng: "A Thâm, uống ít thôi, không sao chứ?"
Cố Thâm dường như không nghe thấy cô ta nói gì, không nói gì, chỉ lo uống rượu.
Có người cố tình gây sự, cười nói:
"Theo tôi, Tư Tư cô không được lắm ha.
"Cái hồi trước Khương Ninh cản luật sư Cố uống rượu, thế nhưng cản một lần là được."
Tôi hình như lần đầu tiên nghe người ta đem tôi ra so sánh với Thẩm Tư Tư.
Nghe xong cũng không kiềm được, ngẩn ra một chút.
Thời gian tôi và Cố Thâm ở bên nhau không dài, nhưng đúng là vào một bữa tiệc tối, tôi đã từng ngăn anh uống rượu.
Tim anh không được tốt lắm, tôi từng thấy anh uống rượu bị đau tim một lần, từ đó tôi rất sợ anh đụng đến rượu.
Tôi nhớ có một lần trong bữa tiệc tối, anh cầm ly rượu vang lên.
Tôi đè tay anh xuống nhẹ nhàng nói: "A Thâm, đổi thành nước ép trái cây đi."
Những người bạn ngồi xung quanh trêu chọc anh.
Cố Thâm vẫn bình thản, nhưng tôi gọi nhân viên phục vụ đổi nước ép trái cây thì anh cũng không từ chối.
Khi chuyển sang là về tôi, lại có người cười nói xen vào:
"Nhưng nói ra cũng thật khéo, người ch//ết chính là cháu ruột của bà lão tống tiền đó đấy.
"Kiểm tra ADN thì đúng chính là Khương Ninh, chính là bạn gái cũ của luật sư Cố."
Ba Năm Sau Khi Chia Tay, Tôi Bị Vứt Bỏ Ở Nơi Hoang DãTác giả: 如火如荼Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhBa năm sau khi chia tay Cố Thâm, tôi rơi từ trên tòa nhà cao tầng xuống, xác bị vứt vào một nơi hoang dã. Cố Thâm về nước, lái xe đ.â.m vào t.h.i t.h.ể tôi. Bà nội tôi thần trí mơ mơ hồ hồ, buộc tội anh là người gây ra tai nạn, gi người rồi bỏ chạy. Cố Thâm tìm luật sư giỏi nhất, sau khi chứng minh mình vô tội, anh tiện tay tống luôn bà nội tôi vào tù vì tội tống tiền. Sau khi mọi chuyện lắng xuống, bạn bè tổ chức một bữa tiệc cho anh để rửa sạch những điều xui xẻo mà anh vừa về nước đã gặp phải. Trong bữa tiệc, có người đột nhiên nói: “Trùng hợp quá, cô gái Khương Ninh vừa mất chính là người yêu cũ của luật sư Cố đấy.” Ly rượu vang đỏ trên tay Cố Thâm bỗng nhiên rơi mạnh xuống đất. Dưới ánh đèn, sắc mặt anh đột nhiên trở nên trắng bệch. 01. Ngày thứ ba, sau khi xác tôi bị vứt ở nơi hoang dã, bà nội cuối cùng cũng tìm thấy tôi. Buổi tối chạng vạng ở nơi hoang vu vắng vẻ, bà ngồi xổm bên cạnh t.h.i t.h.ể tôi, vẻ mặt đờ đẫn và quái dị: “Tiểu Ninh, dậy đi dậy đi.” “Về nhà với bà nào… Ngay khi tôi vừa dứt lời. Phía bên kia trực tiếp cúp máy và không gọi lại nữa. Bây giờ nghĩ lại, hóa ra khi đó Cố Thâm cũng nghe thấy tôi nói chuyện trong điện thoại rồi. Cố Thâm tối nay có vẻ nói nhiều hơn mọi khi, anh nói với bác tài xế ở phía trước: "Dù người ch//ết là ai đi nữa, cũng không thể là cô ấy." Bác tài nhận ra anh có cảm xúc không ổn cho lắm, liên miệng phụ họa: "Đúng, đúng, đúng. "Cô Khương vẫn còn trẻ lắm, đang khỏe mạnh mà không thể nào gặp chuyện được." Cố Thâm mở điện thoại, tôi cũng không biết anh muốn xem cái gì. Chưa kịp tìm thấy bất cứ thứ gì, tay anh đã tự dưng run rẩy, làm rơi điện thoại xuống thảm sàn. Anh nhặt điện thoại lên, tỏ vẻ khó chịu tới cực điểm. Không xem điện thoại thêm nữa, mà trực tiếp quẳng điện thoại sang một bên. Cuối cùng xe dừng lại trước một nhà hàng. Cố Thâm xuống xe đi vào, đến một gian phòng riêng mà bên trong đã có nhiều người. Những người ở trong phòng cười nói chào anh vào ngồi, nửa đùa nửa thật mà nói: "Tiệc này để động viên luật sư Cố, cũng tiện thể rửa trôi xui xẻo anh gặp phải từ khi về nước." "Phải nói rằng bình thường thì làm sao có thể có vận may như anh được, ngày đầu tiên về nước đã bị người ta tống tiền." Cố Thâm có vẻ không được vui lắm, có lẽ là vì những cuộc trò chuyện trên xe vừa rồi, trong mắt anh mang theo chút bực bội. Anh không đáp lại mấy, sau khi ngồi xuống liền cầm ly rượu vang uống. Thẩm Tư Tư ngồi xuống bên cạnh anh, giọng dịu dàng: "A Thâm, uống ít thôi, không sao chứ?" Cố Thâm dường như không nghe thấy cô ta nói gì, không nói gì, chỉ lo uống rượu. Có người cố tình gây sự, cười nói: "Theo tôi, Tư Tư cô không được lắm ha. "Cái hồi trước Khương Ninh cản luật sư Cố uống rượu, thế nhưng cản một lần là được." Tôi hình như lần đầu tiên nghe người ta đem tôi ra so sánh với Thẩm Tư Tư. Nghe xong cũng không kiềm được, ngẩn ra một chút. Thời gian tôi và Cố Thâm ở bên nhau không dài, nhưng đúng là vào một bữa tiệc tối, tôi đã từng ngăn anh uống rượu. Tim anh không được tốt lắm, tôi từng thấy anh uống rượu bị đau tim một lần, từ đó tôi rất sợ anh đụng đến rượu. Tôi nhớ có một lần trong bữa tiệc tối, anh cầm ly rượu vang lên. Tôi đè tay anh xuống nhẹ nhàng nói: "A Thâm, đổi thành nước ép trái cây đi." Những người bạn ngồi xung quanh trêu chọc anh. Cố Thâm vẫn bình thản, nhưng tôi gọi nhân viên phục vụ đổi nước ép trái cây thì anh cũng không từ chối. Khi chuyển sang là về tôi, lại có người cười nói xen vào: "Nhưng nói ra cũng thật khéo, người ch//ết chính là cháu ruột của bà lão tống tiền đó đấy. "Kiểm tra ADN thì đúng chính là Khương Ninh, chính là bạn gái cũ của luật sư Cố."