Tác giả:

"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…

Chương 483

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Theo lý thuyết mà nói, hàng hóa trong kho có khá nhiều, nếu có thêm người giúp đỡ thì đó là chuyện tốt.Nhưng Mặc Cửu Diệp không có ý định đưa Bát ca đi cùng. Đêm qua, Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị rất nhiều thỏ sống, và họ cũng không thể nuôi chúng ngoài trời được.Nếu không có một chuồng trại hợp lý, thì ít nhất cũng cần phải xây một cái chuồng bằng rơm tạm thời để có thể che mưa chắn gió."Bát ca, ta sẽ dẫn bọn người Lương Hạo vào thành, làm phiền huynh hôm nay vào trong thôn thuê người dựng một cái chuồng rơm ở hậu viện nhé."Mặc Sơ Hàn có chút bối rối: "Cửu đệ, dựng chuồng rơm làm gì?""Bát ca, quên rồi sao? Hôm qua chúng ta đã mua rất nhiều thỏ từ người nước ngoài, tất nhiên là phải làm chuồng rồi."Không thể đi cùng với Cửu đệ và đệ muội để vận chuyển hàng hóa, Mặc Sơ Hàn cũng có chút thất vọng.Từ khi đến thôn Tây Lĩnh để định cư, hắn ta chưa vào trong thành để tìm hiểu về phong tục tập quán nơi đây.Đặc biệt là sắp tới, hắn ta sẽ phải đến sở quan để làm bộ đầu, nhưng thậm chí hắn ta vẫn còn chưa quen với tình hình cơ bản ở đây.Tuy nhiên, việc mà Cửu đệ nói cũng rất quan trọng, Ngũ đệ hiện tại không chỉ mất đi trí nhớ mà thân thể cũng chưa được phục hồi tốt.Hiện tại, trong nhà này, chỉ có hắn ta và Cửu đệ là nam nhân duy nhất có thể lo liệu mọi việc nên việc để hắn ta đi làm những việc này cũng không có gì sai.Ngay khi Mặc Sơ Hàn chuẩn bị lên tiếng đồng ý thì Mặc lão phu nhân đi tới."Cửu Diệp, con hãy dẫn theo Bát ca vào thành đi, không phải chỉ là xây một cái chuồng rơm thôi sao? Chuyện này cứ để mẫu thân lo liệu cho."Khả năng của bà, mọi người trong Mặc gia đều không thể phủ nhận. Phủ Hộ Quốc Công to lớn một thời, không phải cũng do một mình bà chống đỡ hay sao?Việc xây một cái chuồng rơm, chắc chắn không phải là một chuyện gì khó khăn.Nhưng dù sao bà cũng đã lớn tuổi, lại trải qua những năm tháng lưu đày lâu như vậy, Mặc Sơ Hàn không nỡ để bà tiếp tục làm việc vất vả."Mẫu thân à, con sẽ đi cùng người để nói chuyện với hai vị tộc trưởng trước. Sau khi thu xếp xong, người chỉ cần dẫn các tẩu tẩu qua xem một chút là được rồi."Mặc lão phu nhân biết con trai bà hiếu thuận, không muốn để bà phải vất vả."Thân thể mẫu thân vẫn còn rất khỏe mạnh, sắp quyết những chuyện nhỏ như vậy cũng không có vấn đề gì đâu."Thấy mẫu thân nói vậy, Mặc Sơ Hàn và Mặc Cửu Diệp đều vui vẻ chấp nhận.Mặc Cửu Diệp dẫn Mặc lão phu nhân đến hậu viện, chọn một vị trí thích hợp và giải thích kích thước của chuồng rơm cho bà.Hách Tri Nhiễm cũng nhân cơ hội này thả Cơm Nắm ra khỏi không gian.Nàng phát hiện ra tiểu gia hỏa này không thích ở một mình, nếu bị bỏ lại một mình trong không gian, nó sẽ không được vui.Nàng và Mặc Cửu Diệp sắp phải ra ngoài nên không thể đem nó theo được, chỉ có thể tạm thời giao cho Mặc Hàm Nguyệt chăm sóc.Sau khi công việc trong nhà được thu xếp xong, phu thê hai người mới cùng Mặc Sơ Hàn ngồi xe la đến Doãn Thành.Lương Hạo và những người khác thì sử dụng khinh công để theo sát xe la.Khi xe la đi vào Doãn Thành, Mặc Sơ Hàn bắt đầu sắp xếp để bán những con thú mà họ đã săn được trước tiên.Đây chính xác là điều mà Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm mong muốn.Họ có thể tận dụng cơ hội này để đưa những con thỏ đã được chuẩn bị sẵn vào kho. Nhóm người của Lương Hạo được Mặc Cửu Diệp phái vào trong thành để thuê xe bò, càng nhiều càng tốt.

Theo lý thuyết mà nói, hàng hóa trong kho có khá nhiều, nếu có thêm người giúp đỡ thì đó là chuyện tốt.

Nhưng Mặc Cửu Diệp không có ý định đưa Bát ca đi cùng. Đêm qua, Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị rất nhiều thỏ sống, và họ cũng không thể nuôi chúng ngoài trời được.

Nếu không có một chuồng trại hợp lý, thì ít nhất cũng cần phải xây một cái chuồng bằng rơm tạm thời để có thể che mưa chắn gió.

"Bát ca, ta sẽ dẫn bọn người Lương Hạo vào thành, làm phiền huynh hôm nay vào trong thôn thuê người dựng một cái chuồng rơm ở hậu viện nhé."

Mặc Sơ Hàn có chút bối rối: "Cửu đệ, dựng chuồng rơm làm gì?"

"Bát ca, quên rồi sao? Hôm qua chúng ta đã mua rất nhiều thỏ từ người nước ngoài, tất nhiên là phải làm chuồng rồi."

Không thể đi cùng với Cửu đệ và đệ muội để vận chuyển hàng hóa, Mặc Sơ Hàn cũng có chút thất vọng.

Từ khi đến thôn Tây Lĩnh để định cư, hắn ta chưa vào trong thành để tìm hiểu về phong tục tập quán nơi đây.

Đặc biệt là sắp tới, hắn ta sẽ phải đến sở quan để làm bộ đầu, nhưng thậm chí hắn ta vẫn còn chưa quen với tình hình cơ bản ở đây.

Tuy nhiên, việc mà Cửu đệ nói cũng rất quan trọng, Ngũ đệ hiện tại không chỉ mất đi trí nhớ mà thân thể cũng chưa được phục hồi tốt.

Hiện tại, trong nhà này, chỉ có hắn ta và Cửu đệ là nam nhân duy nhất có thể lo liệu mọi việc nên việc để hắn ta đi làm những việc này cũng không có gì sai.

Ngay khi Mặc Sơ Hàn chuẩn bị lên tiếng đồng ý thì Mặc lão phu nhân đi tới.

"Cửu Diệp, con hãy dẫn theo Bát ca vào thành đi, không phải chỉ là xây một cái chuồng rơm thôi sao? Chuyện này cứ để mẫu thân lo liệu cho."

Khả năng của bà, mọi người trong Mặc gia đều không thể phủ nhận. Phủ Hộ Quốc Công to lớn một thời, không phải cũng do một mình bà chống đỡ hay sao?

Việc xây một cái chuồng rơm, chắc chắn không phải là một chuyện gì khó khăn.

Nhưng dù sao bà cũng đã lớn tuổi, lại trải qua những năm tháng lưu đày lâu như vậy, Mặc Sơ Hàn không nỡ để bà tiếp tục làm việc vất vả.

"Mẫu thân à, con sẽ đi cùng người để nói chuyện với hai vị tộc trưởng trước. Sau khi thu xếp xong, người chỉ cần dẫn các tẩu tẩu qua xem một chút là được rồi."

Mặc lão phu nhân biết con trai bà hiếu thuận, không muốn để bà phải vất vả.

"Thân thể mẫu thân vẫn còn rất khỏe mạnh, sắp quyết những chuyện nhỏ như vậy cũng không có vấn đề gì đâu."

Thấy mẫu thân nói vậy, Mặc Sơ Hàn và Mặc Cửu Diệp đều vui vẻ chấp nhận.

Mặc Cửu Diệp dẫn Mặc lão phu nhân đến hậu viện, chọn một vị trí thích hợp và giải thích kích thước của chuồng rơm cho bà.

Hách Tri Nhiễm cũng nhân cơ hội này thả Cơm Nắm ra khỏi không gian.

Nàng phát hiện ra tiểu gia hỏa này không thích ở một mình, nếu bị bỏ lại một mình trong không gian, nó sẽ không được vui.

Nàng và Mặc Cửu Diệp sắp phải ra ngoài nên không thể đem nó theo được, chỉ có thể tạm thời giao cho Mặc Hàm Nguyệt chăm sóc.

Sau khi công việc trong nhà được thu xếp xong, phu thê hai người mới cùng Mặc Sơ Hàn ngồi xe la đến Doãn Thành.

Lương Hạo và những người khác thì sử dụng khinh công để theo sát xe la.

Khi xe la đi vào Doãn Thành, Mặc Sơ Hàn bắt đầu sắp xếp để bán những con thú mà họ đã săn được trước tiên.

Đây chính xác là điều mà Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm mong muốn.

Họ có thể tận dụng cơ hội này để đưa những con thỏ đã được chuẩn bị sẵn vào kho. Nhóm người của Lương Hạo được Mặc Cửu Diệp phái vào trong thành để thuê xe bò, càng nhiều càng tốt.

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Theo lý thuyết mà nói, hàng hóa trong kho có khá nhiều, nếu có thêm người giúp đỡ thì đó là chuyện tốt.Nhưng Mặc Cửu Diệp không có ý định đưa Bát ca đi cùng. Đêm qua, Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị rất nhiều thỏ sống, và họ cũng không thể nuôi chúng ngoài trời được.Nếu không có một chuồng trại hợp lý, thì ít nhất cũng cần phải xây một cái chuồng bằng rơm tạm thời để có thể che mưa chắn gió."Bát ca, ta sẽ dẫn bọn người Lương Hạo vào thành, làm phiền huynh hôm nay vào trong thôn thuê người dựng một cái chuồng rơm ở hậu viện nhé."Mặc Sơ Hàn có chút bối rối: "Cửu đệ, dựng chuồng rơm làm gì?""Bát ca, quên rồi sao? Hôm qua chúng ta đã mua rất nhiều thỏ từ người nước ngoài, tất nhiên là phải làm chuồng rồi."Không thể đi cùng với Cửu đệ và đệ muội để vận chuyển hàng hóa, Mặc Sơ Hàn cũng có chút thất vọng.Từ khi đến thôn Tây Lĩnh để định cư, hắn ta chưa vào trong thành để tìm hiểu về phong tục tập quán nơi đây.Đặc biệt là sắp tới, hắn ta sẽ phải đến sở quan để làm bộ đầu, nhưng thậm chí hắn ta vẫn còn chưa quen với tình hình cơ bản ở đây.Tuy nhiên, việc mà Cửu đệ nói cũng rất quan trọng, Ngũ đệ hiện tại không chỉ mất đi trí nhớ mà thân thể cũng chưa được phục hồi tốt.Hiện tại, trong nhà này, chỉ có hắn ta và Cửu đệ là nam nhân duy nhất có thể lo liệu mọi việc nên việc để hắn ta đi làm những việc này cũng không có gì sai.Ngay khi Mặc Sơ Hàn chuẩn bị lên tiếng đồng ý thì Mặc lão phu nhân đi tới."Cửu Diệp, con hãy dẫn theo Bát ca vào thành đi, không phải chỉ là xây một cái chuồng rơm thôi sao? Chuyện này cứ để mẫu thân lo liệu cho."Khả năng của bà, mọi người trong Mặc gia đều không thể phủ nhận. Phủ Hộ Quốc Công to lớn một thời, không phải cũng do một mình bà chống đỡ hay sao?Việc xây một cái chuồng rơm, chắc chắn không phải là một chuyện gì khó khăn.Nhưng dù sao bà cũng đã lớn tuổi, lại trải qua những năm tháng lưu đày lâu như vậy, Mặc Sơ Hàn không nỡ để bà tiếp tục làm việc vất vả."Mẫu thân à, con sẽ đi cùng người để nói chuyện với hai vị tộc trưởng trước. Sau khi thu xếp xong, người chỉ cần dẫn các tẩu tẩu qua xem một chút là được rồi."Mặc lão phu nhân biết con trai bà hiếu thuận, không muốn để bà phải vất vả."Thân thể mẫu thân vẫn còn rất khỏe mạnh, sắp quyết những chuyện nhỏ như vậy cũng không có vấn đề gì đâu."Thấy mẫu thân nói vậy, Mặc Sơ Hàn và Mặc Cửu Diệp đều vui vẻ chấp nhận.Mặc Cửu Diệp dẫn Mặc lão phu nhân đến hậu viện, chọn một vị trí thích hợp và giải thích kích thước của chuồng rơm cho bà.Hách Tri Nhiễm cũng nhân cơ hội này thả Cơm Nắm ra khỏi không gian.Nàng phát hiện ra tiểu gia hỏa này không thích ở một mình, nếu bị bỏ lại một mình trong không gian, nó sẽ không được vui.Nàng và Mặc Cửu Diệp sắp phải ra ngoài nên không thể đem nó theo được, chỉ có thể tạm thời giao cho Mặc Hàm Nguyệt chăm sóc.Sau khi công việc trong nhà được thu xếp xong, phu thê hai người mới cùng Mặc Sơ Hàn ngồi xe la đến Doãn Thành.Lương Hạo và những người khác thì sử dụng khinh công để theo sát xe la.Khi xe la đi vào Doãn Thành, Mặc Sơ Hàn bắt đầu sắp xếp để bán những con thú mà họ đã săn được trước tiên.Đây chính xác là điều mà Mặc Cửu Diệp và Hách Tri Nhiễm mong muốn.Họ có thể tận dụng cơ hội này để đưa những con thỏ đã được chuẩn bị sẵn vào kho. Nhóm người của Lương Hạo được Mặc Cửu Diệp phái vào trong thành để thuê xe bò, càng nhiều càng tốt.

Chương 483