Tác giả:

"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…

Chương 589

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Hoàng Húc: " Ta là người của Kinh Thành Nam Cương."Hách Tri Nhiễm: "Ngươi ở nơi nào?"Hoàng Húc: " Ta ở Tư Manh sơn trang."Hỏi xong mấy câu hỏi này, lại kết hợp thêm ánh mắt ngờ nghệch kia của Hoàng Húc, Hách Tri Nhiễm hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, hắn ta đã rơi vào trạng thái thôi miên.Nàng quay đầu nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, tỏ ý hắn đi lên hỏi đi.Mặc Cửu Diệp ngồi xổm xuống bên người tức phụ, trầm giọng hỏi: "Tư Manh tiên sinh là ai?"Hoàng Húc vùng vẫy một lát, cuối cùng vẫn nói ra: " Tư Manh tiên sinh là sư phụ của ta."Mặc Cửu Diệp: "Hắn đang ở đâu?"Hoàng Húc: " Không biết, đã ba năm rồi ta không gặp lại sự phụ rồi."Nghe hắn ta nói không biết, Mặc Cửu Diệp bỗng nhiên cau mày.Hách Tri Nhiễm vừa lắc đồng hồ vừa tiếp tục hỏi: "Làm sao mới có thể tìm được sư phụ của ngươi?"Hoàng Húc: "Sư phụ của ta xuất quỷ nhập thần, ông ấy có chuyện cần tìm ta thì sẽ tự xuất hiện."Hách Tri Nhiễm: "Nếu có chuyện gấp phải báo với sư phụ của ngươi thì phải làm như thế nào?"Hoàng Húc: "Có chuyện gấp cũng chỉ có thể gửi tin tức tới biên giới phía tây của Đại Thuận trước tháng bảy hàng năm, ông ấy tháng bảy hàng năm đều sẽ tới biên giới phía tây một lần."Hách Tri Nhiễm: "Các ngươi tới biên giới phía tây vào tháng bảy, thì tìm ông ta ở đâu?"Hoàng Húc: " Cái này ta không biết, ta chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ."Hách Tri Nhiễm tiếp tục truy hỏi: "Những người khác cũng chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ ngươi sao?”Hoàng Húc: "Chưa từng đi tìm."Hách Tri Nhiễm biết, Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên không thể nói dối được, đây chỉ có thể chứng tỏ rằng hắn ta thật sự không biết Tư Manh tiên sinh đang ở đâu.Nếu đã không biết, nàng cũng không cần thiết phải tiếp tục truy hỏi những câu hỏi như vậy nữa."Sư phụ ngươi tên là gì?"Hoàng Húc: "Tên huý của sư phụ ta trước nay chưa từng được công khai, ta chỉ nghe các sư huynh nói qua, ông ấy họ Thiệu."Quả nhiên là họ Thiệu, bà bà khi kể lại chuyện hồi đó từng nhắc qua, vị thế gia công tử ái mộ Viên Manh đó họ Thiệu, mà vị Tư Manh tiên sinh này cũng cùng mang họ Thiệu, hai người này chính là một người không cần nghi ngờ gì nữa rồi.Hách Tri Nhiễm tiếp tục hỏi: " Sư phụ ngươi tướng mạo thế nào?"Hoàng Húc: "Sư phụ ta tóc trắng cả đầu, lúc ông ấy gặp bọn ta, mỗi lần lại thay một dung mạo khác nhau, cho nên ta cũng không biết diện mạo thực sự của ông ấy như thế nào."Nhắc tới tóc trắng cả đầu, Hách Tri Nhiễm nghĩ tới đầu tiên chính là Vân Ly từng nhắc tới tóc hạc đồng nhan.*Tóc hạc đồng nhan: tóc bạc nhưng nhan sắc trẻ trung, già nhưng vẫn tráng kiện.Nàng tiếp tục hỏi: "Sư phụ ngươi lúc lộ diện đều là tóc hạc đồng nhan sao?"Hoàng Húc: "Ông ấy xuất hiện với diện mạo tóc hạc đồng nhan chỉ có một lần, còn có hai lần khác là nữ nhân và ông già."Hách Tri Nhiễm: "Ngươi đến cả tướng mạo thật sự của ông ta cũng không biết rõ, thì làm thế nào để phán đoán được thân phận của ông ta?"Hoàng Húc: "Sư phụ ta trong tay có lệnh bài, bọn ta đều là dựa vào lệnh bài ấy để nhận ra thân phận của ông."Hỏi nhiều như vậy rồi, có thể nói là không có manh mối nào có ích, chỉ là có thể chắc chắn rằng Tư Manh tiên sinh chính là người mà Mặc lão phu nhân nói tới kia.Hách Tri Nhiễm quan sát Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên một hồi, trước mắt không có dấu hiệu của sự tỉnh lại, nếu đã như vậy, nàng dứt khoát hỏi thêm mấy chuyện khác."Cửa động dẫn tới Tư Manh sơn trang là nơi các ngươi thả rắn sao?"

Hoàng Húc: " Ta là người của Kinh Thành Nam Cương."

Hách Tri Nhiễm: "Ngươi ở nơi nào?"

Hoàng Húc: " Ta ở Tư Manh sơn trang."

Hỏi xong mấy câu hỏi này, lại kết hợp thêm ánh mắt ngờ nghệch kia của Hoàng Húc, Hách Tri Nhiễm hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, hắn ta đã rơi vào trạng thái thôi miên.

Nàng quay đầu nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, tỏ ý hắn đi lên hỏi đi.

Mặc Cửu Diệp ngồi xổm xuống bên người tức phụ, trầm giọng hỏi: "Tư Manh tiên sinh là ai?"

Hoàng Húc vùng vẫy một lát, cuối cùng vẫn nói ra: " Tư Manh tiên sinh là sư phụ của ta."

Mặc Cửu Diệp: "Hắn đang ở đâu?"

Hoàng Húc: " Không biết, đã ba năm rồi ta không gặp lại sự phụ rồi."

Nghe hắn ta nói không biết, Mặc Cửu Diệp bỗng nhiên cau mày.

Hách Tri Nhiễm vừa lắc đồng hồ vừa tiếp tục hỏi: "Làm sao mới có thể tìm được sư phụ của ngươi?"

Hoàng Húc: "Sư phụ của ta xuất quỷ nhập thần, ông ấy có chuyện cần tìm ta thì sẽ tự xuất hiện."

Hách Tri Nhiễm: "Nếu có chuyện gấp phải báo với sư phụ của ngươi thì phải làm như thế nào?"

Hoàng Húc: "Có chuyện gấp cũng chỉ có thể gửi tin tức tới biên giới phía tây của Đại Thuận trước tháng bảy hàng năm, ông ấy tháng bảy hàng năm đều sẽ tới biên giới phía tây một lần."

Hách Tri Nhiễm: "Các ngươi tới biên giới phía tây vào tháng bảy, thì tìm ông ta ở đâu?"

Hoàng Húc: " Cái này ta không biết, ta chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ."

Hách Tri Nhiễm tiếp tục truy hỏi: "Những người khác cũng chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ ngươi sao?”

Hoàng Húc: "Chưa từng đi tìm."

Hách Tri Nhiễm biết, Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên không thể nói dối được, đây chỉ có thể chứng tỏ rằng hắn ta thật sự không biết Tư Manh tiên sinh đang ở đâu.

Nếu đã không biết, nàng cũng không cần thiết phải tiếp tục truy hỏi những câu hỏi như vậy nữa.

"Sư phụ ngươi tên là gì?"

Hoàng Húc: "Tên huý của sư phụ ta trước nay chưa từng được công khai, ta chỉ nghe các sư huynh nói qua, ông ấy họ Thiệu."

Quả nhiên là họ Thiệu, bà bà khi kể lại chuyện hồi đó từng nhắc qua, vị thế gia công tử ái mộ Viên Manh đó họ Thiệu, mà vị Tư Manh tiên sinh này cũng cùng mang họ Thiệu, hai người này chính là một người không cần nghi ngờ gì nữa rồi.

Hách Tri Nhiễm tiếp tục hỏi: " Sư phụ ngươi tướng mạo thế nào?"

Hoàng Húc: "Sư phụ ta tóc trắng cả đầu, lúc ông ấy gặp bọn ta, mỗi lần lại thay một dung mạo khác nhau, cho nên ta cũng không biết diện mạo thực sự của ông ấy như thế nào."

Nhắc tới tóc trắng cả đầu, Hách Tri Nhiễm nghĩ tới đầu tiên chính là Vân Ly từng nhắc tới tóc hạc đồng nhan.

*Tóc hạc đồng nhan: tóc bạc nhưng nhan sắc trẻ trung, già nhưng vẫn tráng kiện.

Nàng tiếp tục hỏi: "Sư phụ ngươi lúc lộ diện đều là tóc hạc đồng nhan sao?"

Hoàng Húc: "Ông ấy xuất hiện với diện mạo tóc hạc đồng nhan chỉ có một lần, còn có hai lần khác là nữ nhân và ông già."

Hách Tri Nhiễm: "Ngươi đến cả tướng mạo thật sự của ông ta cũng không biết rõ, thì làm thế nào để phán đoán được thân phận của ông ta?"

Hoàng Húc: "Sư phụ ta trong tay có lệnh bài, bọn ta đều là dựa vào lệnh bài ấy để nhận ra thân phận của ông."

Hỏi nhiều như vậy rồi, có thể nói là không có manh mối nào có ích, chỉ là có thể chắc chắn rằng Tư Manh tiên sinh chính là người mà Mặc lão phu nhân nói tới kia.

Hách Tri Nhiễm quan sát Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên một hồi, trước mắt không có dấu hiệu của sự tỉnh lại, nếu đã như vậy, nàng dứt khoát hỏi thêm mấy chuyện khác.

"Cửa động dẫn tới Tư Manh sơn trang là nơi các ngươi thả rắn sao?"

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Hoàng Húc: " Ta là người của Kinh Thành Nam Cương."Hách Tri Nhiễm: "Ngươi ở nơi nào?"Hoàng Húc: " Ta ở Tư Manh sơn trang."Hỏi xong mấy câu hỏi này, lại kết hợp thêm ánh mắt ngờ nghệch kia của Hoàng Húc, Hách Tri Nhiễm hoàn toàn có thể chắc chắn rằng, hắn ta đã rơi vào trạng thái thôi miên.Nàng quay đầu nhìn về phía Mặc Cửu Diệp, tỏ ý hắn đi lên hỏi đi.Mặc Cửu Diệp ngồi xổm xuống bên người tức phụ, trầm giọng hỏi: "Tư Manh tiên sinh là ai?"Hoàng Húc vùng vẫy một lát, cuối cùng vẫn nói ra: " Tư Manh tiên sinh là sư phụ của ta."Mặc Cửu Diệp: "Hắn đang ở đâu?"Hoàng Húc: " Không biết, đã ba năm rồi ta không gặp lại sự phụ rồi."Nghe hắn ta nói không biết, Mặc Cửu Diệp bỗng nhiên cau mày.Hách Tri Nhiễm vừa lắc đồng hồ vừa tiếp tục hỏi: "Làm sao mới có thể tìm được sư phụ của ngươi?"Hoàng Húc: "Sư phụ của ta xuất quỷ nhập thần, ông ấy có chuyện cần tìm ta thì sẽ tự xuất hiện."Hách Tri Nhiễm: "Nếu có chuyện gấp phải báo với sư phụ của ngươi thì phải làm như thế nào?"Hoàng Húc: "Có chuyện gấp cũng chỉ có thể gửi tin tức tới biên giới phía tây của Đại Thuận trước tháng bảy hàng năm, ông ấy tháng bảy hàng năm đều sẽ tới biên giới phía tây một lần."Hách Tri Nhiễm: "Các ngươi tới biên giới phía tây vào tháng bảy, thì tìm ông ta ở đâu?"Hoàng Húc: " Cái này ta không biết, ta chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ."Hách Tri Nhiễm tiếp tục truy hỏi: "Những người khác cũng chưa từng tới biên giới phía tây tìm sư phụ ngươi sao?”Hoàng Húc: "Chưa từng đi tìm."Hách Tri Nhiễm biết, Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên không thể nói dối được, đây chỉ có thể chứng tỏ rằng hắn ta thật sự không biết Tư Manh tiên sinh đang ở đâu.Nếu đã không biết, nàng cũng không cần thiết phải tiếp tục truy hỏi những câu hỏi như vậy nữa."Sư phụ ngươi tên là gì?"Hoàng Húc: "Tên huý của sư phụ ta trước nay chưa từng được công khai, ta chỉ nghe các sư huynh nói qua, ông ấy họ Thiệu."Quả nhiên là họ Thiệu, bà bà khi kể lại chuyện hồi đó từng nhắc qua, vị thế gia công tử ái mộ Viên Manh đó họ Thiệu, mà vị Tư Manh tiên sinh này cũng cùng mang họ Thiệu, hai người này chính là một người không cần nghi ngờ gì nữa rồi.Hách Tri Nhiễm tiếp tục hỏi: " Sư phụ ngươi tướng mạo thế nào?"Hoàng Húc: "Sư phụ ta tóc trắng cả đầu, lúc ông ấy gặp bọn ta, mỗi lần lại thay một dung mạo khác nhau, cho nên ta cũng không biết diện mạo thực sự của ông ấy như thế nào."Nhắc tới tóc trắng cả đầu, Hách Tri Nhiễm nghĩ tới đầu tiên chính là Vân Ly từng nhắc tới tóc hạc đồng nhan.*Tóc hạc đồng nhan: tóc bạc nhưng nhan sắc trẻ trung, già nhưng vẫn tráng kiện.Nàng tiếp tục hỏi: "Sư phụ ngươi lúc lộ diện đều là tóc hạc đồng nhan sao?"Hoàng Húc: "Ông ấy xuất hiện với diện mạo tóc hạc đồng nhan chỉ có một lần, còn có hai lần khác là nữ nhân và ông già."Hách Tri Nhiễm: "Ngươi đến cả tướng mạo thật sự của ông ta cũng không biết rõ, thì làm thế nào để phán đoán được thân phận của ông ta?"Hoàng Húc: "Sư phụ ta trong tay có lệnh bài, bọn ta đều là dựa vào lệnh bài ấy để nhận ra thân phận của ông."Hỏi nhiều như vậy rồi, có thể nói là không có manh mối nào có ích, chỉ là có thể chắc chắn rằng Tư Manh tiên sinh chính là người mà Mặc lão phu nhân nói tới kia.Hách Tri Nhiễm quan sát Hoàng Húc trong trạng thái thôi miên một hồi, trước mắt không có dấu hiệu của sự tỉnh lại, nếu đã như vậy, nàng dứt khoát hỏi thêm mấy chuyện khác."Cửa động dẫn tới Tư Manh sơn trang là nơi các ngươi thả rắn sao?"

Chương 589