Tác giả:

Giữa năm Thiên Thù, Miện Châu đại tuyết. Biển Vô Đoan tuyết phủ kín mười vạn dặm, phủ đến cả Thương Lang Bắc Vực. –––– Nơi này quá lạnh, chỗ nước đọng cũng nổi lên một lớp băng mỏng. Ô Hành Tuyết đứng trên một cái cây chết dưới nước, rửa đi vết máu trên tay. Đôi tay mảnh mai trắng tinh kia, không có một chút sức sống, dường như chỉ trêu chim trong điện ngọc, thưởng hoa nơi Tiên Đô. Nhưng cách đây không lâu, hai ngón tay đó đã trực tiếp xé vài cái đầu. Cho nên hắn rửa thật cẩn thận, không có ý định mở miệng, người bên bờ biển cũng không dám mở miệng. Nín thở như vậy thật lâu, rốt cuộc bọn họ chờ được một câu. "Năm nay là năm nào?" – Ô Hành Tuyết hỏi. Giọng nói xuyên qua mặt nước mênh mông, có chút mơ hồ. Người bên bờ biển phản ứng một lúc, vội vàng đáp: "Thiên Thù năm thứ 25." Ô Hành Tuyết ngửi ngửi ngón tay đã rửa xong, rốt cuộc đảo mắt nhìn qua: "Thiên Thù?" "Đúng vậy, Thiên Thù." "Thiên Thù......" – Ô Hành Tuyết nhỏ giọng lặp lại niên hiệu xa lạ. Người đáp lời vội nói: "Tiên môn…

Chương 135: 135: Phiên Ngoại - Đệ Tử 3

Ba Trăm Năm Không Gặp Thượng TiênTác giả: Mộc Tô LíTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Tiên HiệpGiữa năm Thiên Thù, Miện Châu đại tuyết. Biển Vô Đoan tuyết phủ kín mười vạn dặm, phủ đến cả Thương Lang Bắc Vực. –––– Nơi này quá lạnh, chỗ nước đọng cũng nổi lên một lớp băng mỏng. Ô Hành Tuyết đứng trên một cái cây chết dưới nước, rửa đi vết máu trên tay. Đôi tay mảnh mai trắng tinh kia, không có một chút sức sống, dường như chỉ trêu chim trong điện ngọc, thưởng hoa nơi Tiên Đô. Nhưng cách đây không lâu, hai ngón tay đó đã trực tiếp xé vài cái đầu. Cho nên hắn rửa thật cẩn thận, không có ý định mở miệng, người bên bờ biển cũng không dám mở miệng. Nín thở như vậy thật lâu, rốt cuộc bọn họ chờ được một câu. "Năm nay là năm nào?" – Ô Hành Tuyết hỏi. Giọng nói xuyên qua mặt nước mênh mông, có chút mơ hồ. Người bên bờ biển phản ứng một lúc, vội vàng đáp: "Thiên Thù năm thứ 25." Ô Hành Tuyết ngửi ngửi ngón tay đã rửa xong, rốt cuộc đảo mắt nhìn qua: "Thiên Thù?" "Đúng vậy, Thiên Thù." "Thiên Thù......" – Ô Hành Tuyết nhỏ giọng lặp lại niên hiệu xa lạ. Người đáp lời vội nói: "Tiên môn… Không bao lâu, nơi này bắt đầu lan truyền một lời đồn.Nói rằng, trước khi tên thổ phỉ bị xử lý, từng có đứa nhỏ ăn mặc như tiểu tiên đồng đến gõ cửa, hỏi: "Vì sao mọi người ở nơi này đều đóng chặt cửa?"Người nọ đáp: "Bởi vì có thổ phỉ làm loạn."Cứ nghĩ như vậy, không phải đã xâu chuỗi được mọi chuyện sao!Nhất định là tiểu tiên đồng hoặc là chủ nhân của tiểu tiên đồng diệt trừ thổ phỉ, bảo hộ bình an.Người vùng Tây Nam vốn thích nghiên cứu tu tập kỳ thuật, bởi vì chuyện tên thổ phỉ kia, mà một vật trở nên thịnh hành –––––Đó là kết quả của việc truyền lại thuật hình nhân linh động cùng sự trộn lẫn giữa các phương pháp dân gian.Chính là dùng một khúc gỗ khắc thành một hình người nho nhỏ, hoặc là dùng giấy da vải vụn vẽ thành một con người nho nhỏ, lấy dây tơ mảnh vòng xung quanh là có thể điều khiển, cũng có thể treo trước cửa như môn thần.Hy vọng nó có thể giống như tiểu tiên đồng kia, hiển linh trong tối tăm, che chở chủ nhân, bảo vệ nhà cửa bình yên.Người vùng nọ lấy một cái tên cho món đồ này, gọi là "Mộc đồng tử".Nhiều năm sau, có một người mang dáng vẻ công tử cao quý đi ngang qua vùng Tây Nam nhìn thấy cách làm "Mộc đồng tử", liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu.Về sau lại được hắn thay đổi tỉ mỉ vài lần, một loại kỳ môn dị pháp gọi là "Con rối" ra đời.Nhưng đó cũng là những chuyện về sau..

Không bao lâu, nơi này bắt đầu lan truyền một lời đồn.

Nói rằng, trước khi tên thổ phỉ bị xử lý, từng có đứa nhỏ ăn mặc như tiểu tiên đồng đến gõ cửa, hỏi: "Vì sao mọi người ở nơi này đều đóng chặt cửa?"

Người nọ đáp: "Bởi vì có thổ phỉ làm loạn.

"

Cứ nghĩ như vậy, không phải đã xâu chuỗi được mọi chuyện sao!

Nhất định là tiểu tiên đồng hoặc là chủ nhân của tiểu tiên đồng diệt trừ thổ phỉ, bảo hộ bình an.

Người vùng Tây Nam vốn thích nghiên cứu tu tập kỳ thuật, bởi vì chuyện tên thổ phỉ kia, mà một vật trở nên thịnh hành –––––

Đó là kết quả của việc truyền lại thuật hình nhân linh động cùng sự trộn lẫn giữa các phương pháp dân gian.

Chính là dùng một khúc gỗ khắc thành một hình người nho nhỏ, hoặc là dùng giấy da vải vụn vẽ thành một con người nho nhỏ, lấy dây tơ mảnh vòng xung quanh là có thể điều khiển, cũng có thể treo trước cửa như môn thần.

Hy vọng nó có thể giống như tiểu tiên đồng kia, hiển linh trong tối tăm, che chở chủ nhân, bảo vệ nhà cửa bình yên.

Người vùng nọ lấy một cái tên cho món đồ này, gọi là "Mộc đồng tử".

Nhiều năm sau, có một người mang dáng vẻ công tử cao quý đi ngang qua vùng Tây Nam nhìn thấy cách làm "Mộc đồng tử", liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu.

Về sau lại được hắn thay đổi tỉ mỉ vài lần, một loại kỳ môn dị pháp gọi là "Con rối" ra đời.

Nhưng đó cũng là những chuyện về sau.

.

Ba Trăm Năm Không Gặp Thượng TiênTác giả: Mộc Tô LíTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Tiên HiệpGiữa năm Thiên Thù, Miện Châu đại tuyết. Biển Vô Đoan tuyết phủ kín mười vạn dặm, phủ đến cả Thương Lang Bắc Vực. –––– Nơi này quá lạnh, chỗ nước đọng cũng nổi lên một lớp băng mỏng. Ô Hành Tuyết đứng trên một cái cây chết dưới nước, rửa đi vết máu trên tay. Đôi tay mảnh mai trắng tinh kia, không có một chút sức sống, dường như chỉ trêu chim trong điện ngọc, thưởng hoa nơi Tiên Đô. Nhưng cách đây không lâu, hai ngón tay đó đã trực tiếp xé vài cái đầu. Cho nên hắn rửa thật cẩn thận, không có ý định mở miệng, người bên bờ biển cũng không dám mở miệng. Nín thở như vậy thật lâu, rốt cuộc bọn họ chờ được một câu. "Năm nay là năm nào?" – Ô Hành Tuyết hỏi. Giọng nói xuyên qua mặt nước mênh mông, có chút mơ hồ. Người bên bờ biển phản ứng một lúc, vội vàng đáp: "Thiên Thù năm thứ 25." Ô Hành Tuyết ngửi ngửi ngón tay đã rửa xong, rốt cuộc đảo mắt nhìn qua: "Thiên Thù?" "Đúng vậy, Thiên Thù." "Thiên Thù......" – Ô Hành Tuyết nhỏ giọng lặp lại niên hiệu xa lạ. Người đáp lời vội nói: "Tiên môn… Không bao lâu, nơi này bắt đầu lan truyền một lời đồn.Nói rằng, trước khi tên thổ phỉ bị xử lý, từng có đứa nhỏ ăn mặc như tiểu tiên đồng đến gõ cửa, hỏi: "Vì sao mọi người ở nơi này đều đóng chặt cửa?"Người nọ đáp: "Bởi vì có thổ phỉ làm loạn."Cứ nghĩ như vậy, không phải đã xâu chuỗi được mọi chuyện sao!Nhất định là tiểu tiên đồng hoặc là chủ nhân của tiểu tiên đồng diệt trừ thổ phỉ, bảo hộ bình an.Người vùng Tây Nam vốn thích nghiên cứu tu tập kỳ thuật, bởi vì chuyện tên thổ phỉ kia, mà một vật trở nên thịnh hành –––––Đó là kết quả của việc truyền lại thuật hình nhân linh động cùng sự trộn lẫn giữa các phương pháp dân gian.Chính là dùng một khúc gỗ khắc thành một hình người nho nhỏ, hoặc là dùng giấy da vải vụn vẽ thành một con người nho nhỏ, lấy dây tơ mảnh vòng xung quanh là có thể điều khiển, cũng có thể treo trước cửa như môn thần.Hy vọng nó có thể giống như tiểu tiên đồng kia, hiển linh trong tối tăm, che chở chủ nhân, bảo vệ nhà cửa bình yên.Người vùng nọ lấy một cái tên cho món đồ này, gọi là "Mộc đồng tử".Nhiều năm sau, có một người mang dáng vẻ công tử cao quý đi ngang qua vùng Tây Nam nhìn thấy cách làm "Mộc đồng tử", liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu.Về sau lại được hắn thay đổi tỉ mỉ vài lần, một loại kỳ môn dị pháp gọi là "Con rối" ra đời.Nhưng đó cũng là những chuyện về sau..

Chương 135: 135: Phiên Ngoại - Đệ Tử 3