Máy bay hạ cánh. Tiếng hành khách nói chuyện truyền vào màng tai, Mộc Tử Quân tỉnh lại trong cơn tròng trành sau những lần trượt trên ghế. Cô ngơ ngác nhìn ra cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, một hồi lâu mới ý thức được, mình đã đến Melbourne. Đã đến Melbourne rồi sao. Suốt đêm cứng còng cả người, cô lắc lư hoạt động cổ nghe xương cốt vang lên một tiếng “rắc”. Điện thoại đã có tín hiệu, tiếng khởi động máy và tiếng tin nhắn đến liên tiếp vang đến. Mộc Tử Quân nhìn người bên ngoài một hồi, lúc này mới chợt nhớ ra, mình cũng có người đến đón ở sân bay cần phải liên hệ. Cô vội vàng lấy điện thoại ra. Dung lượng thẻ điện thoại quốc tế có hạn, cô không dám ấn mở những tin nhắn hỏi thăm của ba mẹ và bạn bè mà trực tiếp ấn vào khung trò chuyện với người đón mình. Nào ngờ màn hình chợt đứng lại một lát, dòng tin nhắn nhảy ra khiến cô câm nín. [Ngại quá, tôi tạm thời có việc gấp không đến được!] [Bạn tôi sẽ đến đón em thay tôi, đây là WeChat của cậu ấy, em kết bạn nhé!] Tuy rằng thế này cũng không…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...