Ngày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu…
Chương 8
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Không chỉ thực hiện được dã tâm trở nên mạnh mẽ hơn mà còn đạt được tình yêu thuở thiếu thờiMột mạng này của sư phụ đổi lại cho nàng ta được vẹn cả đôi đường.Nhưng lão đầu tử đã làm sai chuyện gì, tại sao lại phải hy sinh để Giang Ly đạt thành tâm nguyện?Ta còn nợ ông ấy một bữa gà kho, ông ấy đã thèm ăn rất lâu rồiCuộc trò chuyện cuối cùng giữa chúng ta là trước khi ta đến Ma Vực.Lúc đó ông ấy yếu ớt tùy tiện lau máu trên râu, chép miệng thèm thuồng: “Đại đồ đệ, tối nay ta muốn ăn gà kho.”Thật sự là...Lúc trước tại sao ta lại vội vàng đến Ma Vực tới nỗi không kịp nấu xong nửa nồi gà kho kia chứ?7Con Bích Nhãn Toan Nghê thú dừng lại trước sơn môn Kiếm Tông.Phía trên bậc thềm ngọc đặt trận pháp cấm đằng vân.Dưới tu vi của Hóa Thần, bất kể là ai đều phải ngoan ngoãn bước lên chín trăm chín mươi chín cấp bậc thềm ngọc này.Đây là diện mạo của Kiếm Tông đệ nhất tông môn của Cửu Châu.Đệ tử của Bồng Lai phái đến lộn nhào chạy lên bậc thềm ngọc, ngay tới linh thú của mình cũng không cần.Ta vỗ nhẹ đầu Toan Nghê thú nói: "Tiểu tử, chạy xa một chút, đợi lát nữa đừng làm bản thân bị thương."Toan Nghê thú nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt xanh rồi đạp bốn vó nhảy lên không trung, dang rộng móng vuốt bỏ chạy.Một tiếng chuông vang lên, vang rền, dồn dập, dường như truyền tới từ Hồng Hoang tuyên cổ.Đó là âm thanh của Chuông Hỗn Độn, báu vật quý giá nhất của tông môn, chỉ trong các lễ đại điển mới được sử dụng.Ví dụ như một trăm năm trước, khi ta một mình tiến vào phong ấn Ma Vực.Lại ví dụ như đại điển song tu ngày hôm nay của Tạ Trường Canh và Giang Ly.Phượng hoàng kim sắc của Đông Hoàng tông kéo xe, chim Hồng Loan của Khôi Vân tông mở đường.Giang Ly mặc áo bào tím của Kiếm Tông, trong tay cầm thanh kiếm Hồi Tuyết, ngồi ngay ngắn trong xe.Hôm nay không chỉ là đại điển song tu của nàng ta và Tạ Trường Canh, mà còn là lần đầu tiên nàng ta xuất hiện trước các đại tông môn với tư cách là Kiếm chủ Hồi Tuyết.Kiếm Trì có ngàn vạn danh kiếm nhưng có thể xưng là thần kiếm chỉ có năm thanh.Thần kiếm có linh hồn, lựa chọn chủ nhân của mình.Người được Kiếm Hồn lựa chọn được tôn là Kiếm Chủ.Đếm lại các đời chủ nhân của Thần Kiếm, không thể không công nhận đều là những người vô cùng tài năng và xinh đẹp.Hoặc là tự mình khai tông lập phái, thống trị một phương, bước qua hư không, phi thăng lên cảnh giới cao hơn.Về phần kiếm Hồi Tuyết yên lặng đã lâu, lần xuất thế trước đây còn phải ngược dòng tìm hiểu về vị Tổ Huyền chân nhân ba nghìn năm trước.
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Không chỉ thực hiện được dã tâm trở nên mạnh mẽ hơn mà còn đạt được tình yêu thuở thiếu thờiMột mạng này của sư phụ đổi lại cho nàng ta được vẹn cả đôi đường.Nhưng lão đầu tử đã làm sai chuyện gì, tại sao lại phải hy sinh để Giang Ly đạt thành tâm nguyện?Ta còn nợ ông ấy một bữa gà kho, ông ấy đã thèm ăn rất lâu rồiCuộc trò chuyện cuối cùng giữa chúng ta là trước khi ta đến Ma Vực.Lúc đó ông ấy yếu ớt tùy tiện lau máu trên râu, chép miệng thèm thuồng: “Đại đồ đệ, tối nay ta muốn ăn gà kho.”Thật sự là...Lúc trước tại sao ta lại vội vàng đến Ma Vực tới nỗi không kịp nấu xong nửa nồi gà kho kia chứ?7Con Bích Nhãn Toan Nghê thú dừng lại trước sơn môn Kiếm Tông.Phía trên bậc thềm ngọc đặt trận pháp cấm đằng vân.Dưới tu vi của Hóa Thần, bất kể là ai đều phải ngoan ngoãn bước lên chín trăm chín mươi chín cấp bậc thềm ngọc này.Đây là diện mạo của Kiếm Tông đệ nhất tông môn của Cửu Châu.Đệ tử của Bồng Lai phái đến lộn nhào chạy lên bậc thềm ngọc, ngay tới linh thú của mình cũng không cần.Ta vỗ nhẹ đầu Toan Nghê thú nói: "Tiểu tử, chạy xa một chút, đợi lát nữa đừng làm bản thân bị thương."Toan Nghê thú nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt xanh rồi đạp bốn vó nhảy lên không trung, dang rộng móng vuốt bỏ chạy.Một tiếng chuông vang lên, vang rền, dồn dập, dường như truyền tới từ Hồng Hoang tuyên cổ.Đó là âm thanh của Chuông Hỗn Độn, báu vật quý giá nhất của tông môn, chỉ trong các lễ đại điển mới được sử dụng.Ví dụ như một trăm năm trước, khi ta một mình tiến vào phong ấn Ma Vực.Lại ví dụ như đại điển song tu ngày hôm nay của Tạ Trường Canh và Giang Ly.Phượng hoàng kim sắc của Đông Hoàng tông kéo xe, chim Hồng Loan của Khôi Vân tông mở đường.Giang Ly mặc áo bào tím của Kiếm Tông, trong tay cầm thanh kiếm Hồi Tuyết, ngồi ngay ngắn trong xe.Hôm nay không chỉ là đại điển song tu của nàng ta và Tạ Trường Canh, mà còn là lần đầu tiên nàng ta xuất hiện trước các đại tông môn với tư cách là Kiếm chủ Hồi Tuyết.Kiếm Trì có ngàn vạn danh kiếm nhưng có thể xưng là thần kiếm chỉ có năm thanh.Thần kiếm có linh hồn, lựa chọn chủ nhân của mình.Người được Kiếm Hồn lựa chọn được tôn là Kiếm Chủ.Đếm lại các đời chủ nhân của Thần Kiếm, không thể không công nhận đều là những người vô cùng tài năng và xinh đẹp.Hoặc là tự mình khai tông lập phái, thống trị một phương, bước qua hư không, phi thăng lên cảnh giới cao hơn.Về phần kiếm Hồi Tuyết yên lặng đã lâu, lần xuất thế trước đây còn phải ngược dòng tìm hiểu về vị Tổ Huyền chân nhân ba nghìn năm trước.
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… Không chỉ thực hiện được dã tâm trở nên mạnh mẽ hơn mà còn đạt được tình yêu thuở thiếu thờiMột mạng này của sư phụ đổi lại cho nàng ta được vẹn cả đôi đường.Nhưng lão đầu tử đã làm sai chuyện gì, tại sao lại phải hy sinh để Giang Ly đạt thành tâm nguyện?Ta còn nợ ông ấy một bữa gà kho, ông ấy đã thèm ăn rất lâu rồiCuộc trò chuyện cuối cùng giữa chúng ta là trước khi ta đến Ma Vực.Lúc đó ông ấy yếu ớt tùy tiện lau máu trên râu, chép miệng thèm thuồng: “Đại đồ đệ, tối nay ta muốn ăn gà kho.”Thật sự là...Lúc trước tại sao ta lại vội vàng đến Ma Vực tới nỗi không kịp nấu xong nửa nồi gà kho kia chứ?7Con Bích Nhãn Toan Nghê thú dừng lại trước sơn môn Kiếm Tông.Phía trên bậc thềm ngọc đặt trận pháp cấm đằng vân.Dưới tu vi của Hóa Thần, bất kể là ai đều phải ngoan ngoãn bước lên chín trăm chín mươi chín cấp bậc thềm ngọc này.Đây là diện mạo của Kiếm Tông đệ nhất tông môn của Cửu Châu.Đệ tử của Bồng Lai phái đến lộn nhào chạy lên bậc thềm ngọc, ngay tới linh thú của mình cũng không cần.Ta vỗ nhẹ đầu Toan Nghê thú nói: "Tiểu tử, chạy xa một chút, đợi lát nữa đừng làm bản thân bị thương."Toan Nghê thú nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt xanh rồi đạp bốn vó nhảy lên không trung, dang rộng móng vuốt bỏ chạy.Một tiếng chuông vang lên, vang rền, dồn dập, dường như truyền tới từ Hồng Hoang tuyên cổ.Đó là âm thanh của Chuông Hỗn Độn, báu vật quý giá nhất của tông môn, chỉ trong các lễ đại điển mới được sử dụng.Ví dụ như một trăm năm trước, khi ta một mình tiến vào phong ấn Ma Vực.Lại ví dụ như đại điển song tu ngày hôm nay của Tạ Trường Canh và Giang Ly.Phượng hoàng kim sắc của Đông Hoàng tông kéo xe, chim Hồng Loan của Khôi Vân tông mở đường.Giang Ly mặc áo bào tím của Kiếm Tông, trong tay cầm thanh kiếm Hồi Tuyết, ngồi ngay ngắn trong xe.Hôm nay không chỉ là đại điển song tu của nàng ta và Tạ Trường Canh, mà còn là lần đầu tiên nàng ta xuất hiện trước các đại tông môn với tư cách là Kiếm chủ Hồi Tuyết.Kiếm Trì có ngàn vạn danh kiếm nhưng có thể xưng là thần kiếm chỉ có năm thanh.Thần kiếm có linh hồn, lựa chọn chủ nhân của mình.Người được Kiếm Hồn lựa chọn được tôn là Kiếm Chủ.Đếm lại các đời chủ nhân của Thần Kiếm, không thể không công nhận đều là những người vô cùng tài năng và xinh đẹp.Hoặc là tự mình khai tông lập phái, thống trị một phương, bước qua hư không, phi thăng lên cảnh giới cao hơn.Về phần kiếm Hồi Tuyết yên lặng đã lâu, lần xuất thế trước đây còn phải ngược dòng tìm hiểu về vị Tổ Huyền chân nhân ba nghìn năm trước.