Ngày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu…
Chương 49
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… “Kiếm thứ hai, vì ngươi mà gián tiếp hại chết một nhà A Hi bằng hữu tốt của hắn.”"Kiếm thứ ba, vì ngươi g.i.ế.t người vô tội, dùng mười vạn linh hồn luyện chế cờ Chiêu Hồn."“Kiếm thứ tư…”Giữa hàn quang bắn ra bốn phía, Huyết Sát lão tổ gào thét liên hồi, tứ chi của lão ta đều bị Kiếm Hàm Sương cắt bỏ.Lão ta máu me khắp người, vừa đau đớn vừa tức giận: "Kiếm thứ tư là vì sao?"Ta thu kiếm vào vỏ, cau mày nói: “Kiếm thứ tư này là vì ngươi làm bẩn mắt ta, lại không biết tự mình hiểu lấy.”Huyết Sát lão tổ tức giận sôi gan, cuối cùng bị tam sư đệ kéo đi ngâm ủ phân bón hoa, thậm chí ngay cả tứ chi bị cắt đi cũng nhặt hết.Nghe nói trong giới tu di có một cây lan ma lan Ngọ Dạ, sử dụng máu thịt con người làm chất dinh dưỡng. Tam sư đệ vốn còn tiếc nuối không có cơ hội trồng thử một chút, bây giờ đã có sẵn phân bón, khóe miệng hắn nhếch lên suốt mấy ngày.Tin tức Huyết Sát lão tổ một đi không trở lại nhanh chóng lan truyền khắp Cửu Châu.Sau một trăm năm qua đi, cái tên Lạc Hà Tông lại một lần nữa được truyền đến tai các đại tông môn ở Cửu Châu.Vào ngày ma lan Ngọ Dạ chui từ dưới đất lên, Vô Lượng Đại Sư đã đến thăm.Ông ấy cảm nhận được linh khí dồi dào bốn phía xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh."Linh khí như vậy, cho dù là bí cảnh Lang Hoan được công nhận là có linh khí dồi dào nhất Cửu Châu, so với quý tông vẫn còn kém xa, có linh khí này, Lạc Hà Tông hưng thịnh là chắc chắn."Ta mỉm cười, không trả lời.Vô Lượng Đại Sư là tới đây làm thuyết khách, ông ấy hy vọng ta có thể ra tay trấn áp Ma Vực."Bây giờ sương đen của Ma Vực liên miên không dứt, toàn bộ Cửu Châu đều đang gặp nguy hiểm. Hai kiếm chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết nửa đường thất bại, mọi người trong các đại tông môn đều cảm thấy bất an, ta hy vọng rằng Kiếm Chủ sẽ bỏ qua những hiềm khích trong quá khứ, rộng lượng xuất thủ, toàn bộ chính đạo ở Cửu Châu đều sẽ ghi nhớ ân trạch của Kiếm Chủ.”Ta nhíu mày nói: "Bọn họ rất sợ sương mù đen như vậy, ta cũng có một cách vẹn toàn đôi bên, vừa khiến cho ta hài lòng, lại giúp bọn họ không phải lo lắng về sương mù đen nữa.”Vô Lượng Đại Sư lộ ra vẻ mặt vui mừng: "Kiếm chủ, mời nói."Ta khẽ mỉm cười: “Chỉ cần các tông chủ đại tông môn đều gia nhập làm đệ tử Lạc Hà Tông, ta cam đoan về sau bọn họ sẽ không bị sương mù đen quấy nhiễu."
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… “Kiếm thứ hai, vì ngươi mà gián tiếp hại chết một nhà A Hi bằng hữu tốt của hắn.”"Kiếm thứ ba, vì ngươi g.i.ế.t người vô tội, dùng mười vạn linh hồn luyện chế cờ Chiêu Hồn."“Kiếm thứ tư…”Giữa hàn quang bắn ra bốn phía, Huyết Sát lão tổ gào thét liên hồi, tứ chi của lão ta đều bị Kiếm Hàm Sương cắt bỏ.Lão ta máu me khắp người, vừa đau đớn vừa tức giận: "Kiếm thứ tư là vì sao?"Ta thu kiếm vào vỏ, cau mày nói: “Kiếm thứ tư này là vì ngươi làm bẩn mắt ta, lại không biết tự mình hiểu lấy.”Huyết Sát lão tổ tức giận sôi gan, cuối cùng bị tam sư đệ kéo đi ngâm ủ phân bón hoa, thậm chí ngay cả tứ chi bị cắt đi cũng nhặt hết.Nghe nói trong giới tu di có một cây lan ma lan Ngọ Dạ, sử dụng máu thịt con người làm chất dinh dưỡng. Tam sư đệ vốn còn tiếc nuối không có cơ hội trồng thử một chút, bây giờ đã có sẵn phân bón, khóe miệng hắn nhếch lên suốt mấy ngày.Tin tức Huyết Sát lão tổ một đi không trở lại nhanh chóng lan truyền khắp Cửu Châu.Sau một trăm năm qua đi, cái tên Lạc Hà Tông lại một lần nữa được truyền đến tai các đại tông môn ở Cửu Châu.Vào ngày ma lan Ngọ Dạ chui từ dưới đất lên, Vô Lượng Đại Sư đã đến thăm.Ông ấy cảm nhận được linh khí dồi dào bốn phía xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh."Linh khí như vậy, cho dù là bí cảnh Lang Hoan được công nhận là có linh khí dồi dào nhất Cửu Châu, so với quý tông vẫn còn kém xa, có linh khí này, Lạc Hà Tông hưng thịnh là chắc chắn."Ta mỉm cười, không trả lời.Vô Lượng Đại Sư là tới đây làm thuyết khách, ông ấy hy vọng ta có thể ra tay trấn áp Ma Vực."Bây giờ sương đen của Ma Vực liên miên không dứt, toàn bộ Cửu Châu đều đang gặp nguy hiểm. Hai kiếm chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết nửa đường thất bại, mọi người trong các đại tông môn đều cảm thấy bất an, ta hy vọng rằng Kiếm Chủ sẽ bỏ qua những hiềm khích trong quá khứ, rộng lượng xuất thủ, toàn bộ chính đạo ở Cửu Châu đều sẽ ghi nhớ ân trạch của Kiếm Chủ.”Ta nhíu mày nói: "Bọn họ rất sợ sương mù đen như vậy, ta cũng có một cách vẹn toàn đôi bên, vừa khiến cho ta hài lòng, lại giúp bọn họ không phải lo lắng về sương mù đen nữa.”Vô Lượng Đại Sư lộ ra vẻ mặt vui mừng: "Kiếm chủ, mời nói."Ta khẽ mỉm cười: “Chỉ cần các tông chủ đại tông môn đều gia nhập làm đệ tử Lạc Hà Tông, ta cam đoan về sau bọn họ sẽ không bị sương mù đen quấy nhiễu."
Ta Không Làm Kiếm Chủ Đã Nhiều NămTác giả: Giang HàTruyện Nữ Cường, Truyện Tiên HiệpNgày sư phụ qua đời, trong tông môn một màu lạnh lẽo. Bên cạnh chỉ có ba đồ đệ chúng ta và một con lừa xanh làm bạn với ông ấy đã nhiều năm. Lạc Hà Tông là tông môn đã suy tàn, trong giới tu tiên chỉ tôn trọng thực lực căn bản không có chút tiếng tăm nào. Sư phụ qua đời tựa như một hòn đá nhỏ ném vào biển lớn, chưa kịp gợn sóng đã chẳng còn âm thanh nào. Ta dùng cái cuốc ngày thường vẫn dùng để xới đất trồng rau đào một cái hố vuông vức trong vườn rau. Lau sạch sẽ máu trên vạt áo trước của lão đầu tử, chắp hai bàn tay lại bày ra tư thế trang nghiêm rồi chôn ông ấy xuống đất. Nhị sư muội thích rèn sắt, bận rộn suốt một ngày một đêm đúc ra một đôi sư tử xấu xí trấn giữ tại mộ phần. Nói là sợ ông ấy ở dưới mộ lắm mồm lải nhải, dễ chọc giận người ta rồi bị ăn đòn, làm một đôi Thần Thú hộ giá ông ấy. Tiểu sư đệ yêu hoa như mạng, cầm cái kéo loay hoay trong vườn hoa rất lâu, nhìn tới nhìn lui mấy vòng mới miễn cưỡng chọn ra nhánh hoa nở rực rỡ nhất trong các loại hoa. Mười ngón xảo diệu… “Kiếm thứ hai, vì ngươi mà gián tiếp hại chết một nhà A Hi bằng hữu tốt của hắn.”"Kiếm thứ ba, vì ngươi g.i.ế.t người vô tội, dùng mười vạn linh hồn luyện chế cờ Chiêu Hồn."“Kiếm thứ tư…”Giữa hàn quang bắn ra bốn phía, Huyết Sát lão tổ gào thét liên hồi, tứ chi của lão ta đều bị Kiếm Hàm Sương cắt bỏ.Lão ta máu me khắp người, vừa đau đớn vừa tức giận: "Kiếm thứ tư là vì sao?"Ta thu kiếm vào vỏ, cau mày nói: “Kiếm thứ tư này là vì ngươi làm bẩn mắt ta, lại không biết tự mình hiểu lấy.”Huyết Sát lão tổ tức giận sôi gan, cuối cùng bị tam sư đệ kéo đi ngâm ủ phân bón hoa, thậm chí ngay cả tứ chi bị cắt đi cũng nhặt hết.Nghe nói trong giới tu di có một cây lan ma lan Ngọ Dạ, sử dụng máu thịt con người làm chất dinh dưỡng. Tam sư đệ vốn còn tiếc nuối không có cơ hội trồng thử một chút, bây giờ đã có sẵn phân bón, khóe miệng hắn nhếch lên suốt mấy ngày.Tin tức Huyết Sát lão tổ một đi không trở lại nhanh chóng lan truyền khắp Cửu Châu.Sau một trăm năm qua đi, cái tên Lạc Hà Tông lại một lần nữa được truyền đến tai các đại tông môn ở Cửu Châu.Vào ngày ma lan Ngọ Dạ chui từ dưới đất lên, Vô Lượng Đại Sư đã đến thăm.Ông ấy cảm nhận được linh khí dồi dào bốn phía xung quanh, trên mặt lộ ra vẻ chấn kinh."Linh khí như vậy, cho dù là bí cảnh Lang Hoan được công nhận là có linh khí dồi dào nhất Cửu Châu, so với quý tông vẫn còn kém xa, có linh khí này, Lạc Hà Tông hưng thịnh là chắc chắn."Ta mỉm cười, không trả lời.Vô Lượng Đại Sư là tới đây làm thuyết khách, ông ấy hy vọng ta có thể ra tay trấn áp Ma Vực."Bây giờ sương đen của Ma Vực liên miên không dứt, toàn bộ Cửu Châu đều đang gặp nguy hiểm. Hai kiếm chủ Lưu Phong và Hồi Tuyết nửa đường thất bại, mọi người trong các đại tông môn đều cảm thấy bất an, ta hy vọng rằng Kiếm Chủ sẽ bỏ qua những hiềm khích trong quá khứ, rộng lượng xuất thủ, toàn bộ chính đạo ở Cửu Châu đều sẽ ghi nhớ ân trạch của Kiếm Chủ.”Ta nhíu mày nói: "Bọn họ rất sợ sương mù đen như vậy, ta cũng có một cách vẹn toàn đôi bên, vừa khiến cho ta hài lòng, lại giúp bọn họ không phải lo lắng về sương mù đen nữa.”Vô Lượng Đại Sư lộ ra vẻ mặt vui mừng: "Kiếm chủ, mời nói."Ta khẽ mỉm cười: “Chỉ cần các tông chủ đại tông môn đều gia nhập làm đệ tử Lạc Hà Tông, ta cam đoan về sau bọn họ sẽ không bị sương mù đen quấy nhiễu."