Tô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê. "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?" "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search. "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp. "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!" "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm." "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy." Chiếc vòng tay đó à… Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước. Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa, *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển…
Chương 10: Màn cầu hôn bất ngờ
Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh ĐếTác giả: Đường QuảTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê. "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?" "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search. "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp. "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!" "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm." "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy." Chiếc vòng tay đó à… Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước. Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa, *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển… 10.Để không lặp lại sai lầm lần trước, tôi gọi điện cho Đoạn phu nhân trước, thăm dò lịch trình của anh ấy. Rất tốt, quả nhiên là đang ở Bắc Kinh. Lưu lại bằng chứng, tôi định chờ anh ấy trả lời tin nhắn rồi mới từ từ tính sổ. Tối hôm đó Tô Hi lại trực tiếp gọi điện cho tôi. "Alo, Kiều Kiều, em có ở trường không?" "Có." "Vậy ra ngoài nhanh lên, anh đang đợi em ở cổng trường." Dù đầu óc đầy tức giận và nghi ngờ, tôi vẫn xuống gặp Tô Hi. Gặp mặt lại thấy Tô Hi đang cười toe toét, bên cạnh còn có hai vị phu nhân – bà Giản và bà Đoạn. Cho đến khi ngồi vào bàn ăn trong phòng riêng, Tô Hi lấy ra giấy báo trúng tuyển cao học của trường tôi đưa cho tôi. Nhìn thấy hai chữ "Tô Hi" trên đó, tôi vẫn còn ngơ ngác. "Kiều Kiều vui quá nên ngẩn người ra rồi à? Mẹ đã bảo con đừng làm bất ngờ nữa mà." Giọng Đoạn phu nhân kéo tôi về thực tại. "Kiều Kiều, giờ em đã công nhận anh là người có thực lực chưa?" Tô Hi trưng ra vẻ mặt đắc ý chờ được khen, còn tôi thì quay sang mẹ Giản: "Mẹ, mẹ với dì Đoạn đến Bắc Kinh khi nào vậy?" "Hôm kia đã đến cùng Hi Hi rồi, nó bảo muốn chuẩn bị bất ngờ cho con." "Con gái giỏi lắm, dụ được Hi Hi về làm con rể cho mẹ rồi, hahaha." Bà Giản cười tươi hơn trúng số độc đắc, chỉ có tôi là hoang mang. Hả? Mấy hôm nay Tô Hi đang thi, vậy người trong ảnh là ai?
10.
Để không lặp lại sai lầm lần trước, tôi gọi điện cho Đoạn phu nhân trước, thăm dò lịch trình của anh ấy. Rất tốt, quả nhiên là đang ở Bắc Kinh.
Lưu lại bằng chứng, tôi định chờ anh ấy trả lời tin nhắn rồi mới từ từ tính sổ. Tối hôm đó Tô Hi lại trực tiếp gọi điện cho tôi.
"Alo, Kiều Kiều, em có ở trường không?"
"Có."
"Vậy ra ngoài nhanh lên, anh đang đợi em ở cổng trường."
Dù đầu óc đầy tức giận và nghi ngờ, tôi vẫn xuống gặp Tô Hi. Gặp mặt lại thấy Tô Hi đang cười toe toét, bên cạnh còn có hai vị phu nhân – bà Giản và bà Đoạn.
Cho đến khi ngồi vào bàn ăn trong phòng riêng, Tô Hi lấy ra giấy báo trúng tuyển cao học của trường tôi đưa cho tôi. Nhìn thấy hai chữ "Tô Hi" trên đó, tôi vẫn còn ngơ ngác.
"Kiều Kiều vui quá nên ngẩn người ra rồi à? Mẹ đã bảo con đừng làm bất ngờ nữa mà." Giọng Đoạn phu nhân kéo tôi về thực tại.
"Kiều Kiều, giờ em đã công nhận anh là người có thực lực chưa?" Tô Hi trưng ra vẻ mặt đắc ý chờ được khen, còn tôi thì quay sang mẹ Giản: "Mẹ, mẹ với dì Đoạn đến Bắc Kinh khi nào vậy?"
"Hôm kia đã đến cùng Hi Hi rồi, nó bảo muốn chuẩn bị bất ngờ cho con."
"Con gái giỏi lắm, dụ được Hi Hi về làm con rể cho mẹ rồi, hahaha." Bà Giản cười tươi hơn trúng số độc đắc, chỉ có tôi là hoang mang.
Hả? Mấy hôm nay Tô Hi đang thi, vậy người trong ảnh là ai?
Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh ĐếTác giả: Đường QuảTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê. "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?" "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search. "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp. "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!" "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm." "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy." Chiếc vòng tay đó à… Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước. Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa, *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển… 10.Để không lặp lại sai lầm lần trước, tôi gọi điện cho Đoạn phu nhân trước, thăm dò lịch trình của anh ấy. Rất tốt, quả nhiên là đang ở Bắc Kinh. Lưu lại bằng chứng, tôi định chờ anh ấy trả lời tin nhắn rồi mới từ từ tính sổ. Tối hôm đó Tô Hi lại trực tiếp gọi điện cho tôi. "Alo, Kiều Kiều, em có ở trường không?" "Có." "Vậy ra ngoài nhanh lên, anh đang đợi em ở cổng trường." Dù đầu óc đầy tức giận và nghi ngờ, tôi vẫn xuống gặp Tô Hi. Gặp mặt lại thấy Tô Hi đang cười toe toét, bên cạnh còn có hai vị phu nhân – bà Giản và bà Đoạn. Cho đến khi ngồi vào bàn ăn trong phòng riêng, Tô Hi lấy ra giấy báo trúng tuyển cao học của trường tôi đưa cho tôi. Nhìn thấy hai chữ "Tô Hi" trên đó, tôi vẫn còn ngơ ngác. "Kiều Kiều vui quá nên ngẩn người ra rồi à? Mẹ đã bảo con đừng làm bất ngờ nữa mà." Giọng Đoạn phu nhân kéo tôi về thực tại. "Kiều Kiều, giờ em đã công nhận anh là người có thực lực chưa?" Tô Hi trưng ra vẻ mặt đắc ý chờ được khen, còn tôi thì quay sang mẹ Giản: "Mẹ, mẹ với dì Đoạn đến Bắc Kinh khi nào vậy?" "Hôm kia đã đến cùng Hi Hi rồi, nó bảo muốn chuẩn bị bất ngờ cho con." "Con gái giỏi lắm, dụ được Hi Hi về làm con rể cho mẹ rồi, hahaha." Bà Giản cười tươi hơn trúng số độc đắc, chỉ có tôi là hoang mang. Hả? Mấy hôm nay Tô Hi đang thi, vậy người trong ảnh là ai?