Tác giả:

Tô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê.   "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?"   "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search.   "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp.   "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!"   "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm."   "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy."   Chiếc vòng tay đó à…   Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước.   Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa,   *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển…

Chương 11

Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh ĐếTác giả: Đường QuảTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê.   "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?"   "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search.   "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp.   "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!"   "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm."   "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy."   Chiếc vòng tay đó à…   Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước.   Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa,   *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển…  Sau khi tôi cho ba người trên bàn xem "bằng chứng" mình giữ lại, ai nấy đều có biểu cảm phức tạp. "Kiều à, con thật sự đang yêu đương với Hi Hi sao? Mẹ thật sự nghi ngờ con thi đậu nghiên cứu sinh kiểu gì đấy. Cảnh này rõ ràng là trong một bộ phim mà Tô Hi từng đóng mà, đã mấy năm rồi." Lời phàn nàn của mẹ Giản đúng là chí mạng. Tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức, bộ phim đó tôi thật sự không có chút ấn tượng nào. "Không sao, không sao, Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhận ra thằng nhóc này rồi." Đoạn phu nhân vội vàng hòa giải. Chỉ có ánh mắt của Tô Hi nhìn tôi, tôi biết lần này lại nghi ngờ anh, tôi sợ là sắp tiêu đời rồi. Sau bữa tối, mẹ Giản và mẹ Đoạn nói họ phải về khách sạn, rồi rời đi. Trước khi đi, mẹ Đoạn còn tốt bụng mách nước cho tôi: "Kiều Kiều, Tô Hi rất dễ dỗ, nếu không dỗ được thì cứ cho nó hai cái tát." Dì ơi, đó có phải con trai ruột của dì không vậy? Tôi muốn cười nhưng lại nhịn. Vì Tô đại ảnh đế lần này thật sự hơi giận, về đến nhà cũng không nói năng gì, không nhìn tôi, chỉ quay mặt đi tỏ vẻ "Anh đang giận, cần được dỗ dành". "Em sai rồi, không nên dễ dàng nghi ngờ anh." Tôi nắm tay anh ấy, thành khẩn xin lỗi. Nhưng anh ấy chỉ "hừ" một tiếng rồi lại quay mặt đi chỗ khác, không để ý tôi, nhưng tay vẫn để tôi nắm. Xem ra lời nói vô dụng, tôi tiến tới hôn anh ấy một cái. Vị ảnh đế nào đó rất dễ dỗ, liền ôm lấy eo tôi, hôn sâu hơn, lẩm bẩm: "Không được có lần thứ ba đâu đấy." "Còn nữa, anh cũng muốn công khai." Tôi không nghe rõ anh nói gì, nhưng vẫn mơ hồ đáp lại.

 

Sau khi tôi cho ba người trên bàn xem "bằng chứng" mình giữ lại, ai nấy đều có biểu cảm phức tạp.

 

"Kiều à, con thật sự đang yêu đương với Hi Hi sao? Mẹ thật sự nghi ngờ con thi đậu nghiên cứu sinh kiểu gì đấy. Cảnh này rõ ràng là trong một bộ phim mà Tô Hi từng đóng mà, đã mấy năm rồi." Lời phàn nàn của mẹ Giản đúng là chí mạng.

 

Tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức, bộ phim đó tôi thật sự không có chút ấn tượng nào.

 

"Không sao, không sao, Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhận ra thằng nhóc này rồi." Đoạn phu nhân vội vàng hòa giải.

 

Chỉ có ánh mắt của Tô Hi nhìn tôi, tôi biết lần này lại nghi ngờ anh, tôi sợ là sắp tiêu đời rồi.

 

Sau bữa tối, mẹ Giản và mẹ Đoạn nói họ phải về khách sạn, rồi rời đi. Trước khi đi, mẹ Đoạn còn tốt bụng mách nước cho tôi: "Kiều Kiều, Tô Hi rất dễ dỗ, nếu không dỗ được thì cứ cho nó hai cái tát."

 

Dì ơi, đó có phải con trai ruột của dì không vậy? Tôi muốn cười nhưng lại nhịn.

 

Vì Tô đại ảnh đế lần này thật sự hơi giận, về đến nhà cũng không nói năng gì, không nhìn tôi, chỉ quay mặt đi tỏ vẻ "Anh đang giận, cần được dỗ dành".

 

"Em sai rồi, không nên dễ dàng nghi ngờ anh." Tôi nắm tay anh ấy, thành khẩn xin lỗi.

 

Nhưng anh ấy chỉ "hừ" một tiếng rồi lại quay mặt đi chỗ khác, không để ý tôi, nhưng tay vẫn để tôi nắm.

 

Xem ra lời nói vô dụng, tôi tiến tới hôn anh ấy một cái. Vị ảnh đế nào đó rất dễ dỗ, liền ôm lấy eo tôi, hôn sâu hơn, lẩm bẩm: "Không được có lần thứ ba đâu đấy."

 

"Còn nữa, anh cũng muốn công khai."

 

Tôi không nghe rõ anh nói gì, nhưng vẫn mơ hồ đáp lại.

Chiếc Vòng Lưu Ly Của Ảnh ĐếTác giả: Đường QuảTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngTô Hi lại lên hot search, cùng với tác phẩm mới và gương mặt điển trai vạn người mê.   "Aaaa, đẹp trai quá! Sao Tô Hi lại có thể đẹp trai đến nhường này?"   "Cái mũi, đôi mắt, bờ môi ấy… Ôi, Thượng đế rốt cuộc đã đóng cái cửa nào của anh ấy chứ?" Thiến Thiến - cô bạn cùng phòng của tôi, mê mẩn ngắm nhìn video của Tô Hi trên hot search.   "Đóng cửa sổ dẫn đến trái tim cậu đấy." Tôi tỉnh bơ đáp.   "Cậu đúng là đồ phá đám! Cái miệng 37 độ sao có thể nói ra những lời lạnh lùng như vậy!"   "Cái vòng tay của Tô Hi cũng lên hot search kìa. Không biết là ai tặng nhỉ, thấy anh ấy trân trọng lắm."   "Hình như lần nào thấy anh ấy cũng đeo cái vòng đó. Giờ fan ai cũng đang tìm đồ giống vậy."   Chiếc vòng tay đó à…   Tôi hơi chột dạ. Nếu không nhầm thì đó là cái vòng tôi tặng anh ấy mấy năm trước.   Hình như là hàng Nghĩa Ô* nữa kìa,   *Nghĩa Ô là thành phố cấp hai, thuộc thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, là nơi quy tụ nhiều trung tâm thương mại sầm uất, cũng là một trong những kho trung chuyển…  Sau khi tôi cho ba người trên bàn xem "bằng chứng" mình giữ lại, ai nấy đều có biểu cảm phức tạp. "Kiều à, con thật sự đang yêu đương với Hi Hi sao? Mẹ thật sự nghi ngờ con thi đậu nghiên cứu sinh kiểu gì đấy. Cảnh này rõ ràng là trong một bộ phim mà Tô Hi từng đóng mà, đã mấy năm rồi." Lời phàn nàn của mẹ Giản đúng là chí mạng. Tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức, bộ phim đó tôi thật sự không có chút ấn tượng nào. "Không sao, không sao, Kiều Kiều liếc mắt một cái đã nhận ra thằng nhóc này rồi." Đoạn phu nhân vội vàng hòa giải. Chỉ có ánh mắt của Tô Hi nhìn tôi, tôi biết lần này lại nghi ngờ anh, tôi sợ là sắp tiêu đời rồi. Sau bữa tối, mẹ Giản và mẹ Đoạn nói họ phải về khách sạn, rồi rời đi. Trước khi đi, mẹ Đoạn còn tốt bụng mách nước cho tôi: "Kiều Kiều, Tô Hi rất dễ dỗ, nếu không dỗ được thì cứ cho nó hai cái tát." Dì ơi, đó có phải con trai ruột của dì không vậy? Tôi muốn cười nhưng lại nhịn. Vì Tô đại ảnh đế lần này thật sự hơi giận, về đến nhà cũng không nói năng gì, không nhìn tôi, chỉ quay mặt đi tỏ vẻ "Anh đang giận, cần được dỗ dành". "Em sai rồi, không nên dễ dàng nghi ngờ anh." Tôi nắm tay anh ấy, thành khẩn xin lỗi. Nhưng anh ấy chỉ "hừ" một tiếng rồi lại quay mặt đi chỗ khác, không để ý tôi, nhưng tay vẫn để tôi nắm. Xem ra lời nói vô dụng, tôi tiến tới hôn anh ấy một cái. Vị ảnh đế nào đó rất dễ dỗ, liền ôm lấy eo tôi, hôn sâu hơn, lẩm bẩm: "Không được có lần thứ ba đâu đấy." "Còn nữa, anh cũng muốn công khai." Tôi không nghe rõ anh nói gì, nhưng vẫn mơ hồ đáp lại.

Chương 11