*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào…
Chương 30
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên này Lâm Nghiên Thu đã rửa mặt xong, từ dưới mái hiên mang theo một cái bàn nhỏ, cố ý ngồi bên cạnh Trình Gia Thuật.Những người khác đều đã ăn cơm xong rồi mới tới đây, chỉ còn ba người Trình Gia Thuật, Cao Quế Hương và cô chưa ăn thôi.Không thể không thừa nhận, kỹ năng nấu nướng của Dư Tĩnh Tĩnh thật sự rất tốt, có khô có loãng, còn có dưa muối giòn rất ngon.Trình Gia Thuật im lặng ăn hết hai cái bánh rau dại, hai chén cháo loãng! Dư Tĩnh Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm, thấy anh bỏ chén xuống liền nói: "Anh Gia Thuật, em không biết khẩu vị của anh nên chỉ có thể tùy tiện làm đại vài món."Anh Gia Thuật? Bọn họ rất thân quen à?Lâm Nghiên Thu tức giận liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, hai mắt cô giống như có một ngọn lửa ở bên trong.Cô không biết độ nhạy bén của người đàn ông xuất thân từ trinh sát đối với tầm mắt là cực cao, tự nhiên nhìn ra sự không vui của cô, lại hồi tưởng lại ánh mắt cô gái trẻ tuổi ngồi đối diện bọn họ, anh liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.Thì ra nghe thấy cô gái khác gọi hắn là anh nên không vui.Nhiều vấn đề thật, nếu đổi thành người khác thì Trình Gia Thuật đã không có kiên nhẫn, nhưng người này lại là cô vợ nhỏ của anh, anh vẫn có thể nhẫn nhịn."Tôi không kén ăn, đồ ăn vợ tôi làm cũng hợp khẩu vị của tôi."Khi nói những lời này, sắc mặt Trình Gia Thuật lạnh lùng, bất động thanh sắc nhìn Dư Tĩnh Tĩnh ngồi đối diện đang mỉm với mình.Đây hẳn là người đã nói nhìn thấy vợ mình và người bán hàng rong chạy trốn?"Nếu chuyện nào không có chứng cứ thì sau này ít ở sau lưng đồn thổi, coi chừng họa từ miệng mà ra." Trình Gia Thuật lạnh lùng nói xong liền bưng chén đũa đứng dậy đi tới giếng nước rửa sạch.Trên mặt Dư Tĩnh Tĩnh lúc đỏ lúc trắng ngẩn người tại chỗ, cô không thể tin nhìn bóng lưng lạnh lùng của Trình Gia Thuật, trong đầu không ngừng hỏi chuyện này là sao? Theo nội dung trong cốt truyện thì sau khi cô tiết lộ chuyện Lâm Nghiên Thu và người đàn ông kia bỏ trốn, không phải Trình Gia Thuật rất chén ghét Lâm Nghiên Thu, thậm chí còn muốn ly hôn với cô ta sao?.
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên này Lâm Nghiên Thu đã rửa mặt xong, từ dưới mái hiên mang theo một cái bàn nhỏ, cố ý ngồi bên cạnh Trình Gia Thuật.Những người khác đều đã ăn cơm xong rồi mới tới đây, chỉ còn ba người Trình Gia Thuật, Cao Quế Hương và cô chưa ăn thôi.Không thể không thừa nhận, kỹ năng nấu nướng của Dư Tĩnh Tĩnh thật sự rất tốt, có khô có loãng, còn có dưa muối giòn rất ngon.Trình Gia Thuật im lặng ăn hết hai cái bánh rau dại, hai chén cháo loãng! Dư Tĩnh Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm, thấy anh bỏ chén xuống liền nói: "Anh Gia Thuật, em không biết khẩu vị của anh nên chỉ có thể tùy tiện làm đại vài món."Anh Gia Thuật? Bọn họ rất thân quen à?Lâm Nghiên Thu tức giận liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, hai mắt cô giống như có một ngọn lửa ở bên trong.Cô không biết độ nhạy bén của người đàn ông xuất thân từ trinh sát đối với tầm mắt là cực cao, tự nhiên nhìn ra sự không vui của cô, lại hồi tưởng lại ánh mắt cô gái trẻ tuổi ngồi đối diện bọn họ, anh liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.Thì ra nghe thấy cô gái khác gọi hắn là anh nên không vui.Nhiều vấn đề thật, nếu đổi thành người khác thì Trình Gia Thuật đã không có kiên nhẫn, nhưng người này lại là cô vợ nhỏ của anh, anh vẫn có thể nhẫn nhịn."Tôi không kén ăn, đồ ăn vợ tôi làm cũng hợp khẩu vị của tôi."Khi nói những lời này, sắc mặt Trình Gia Thuật lạnh lùng, bất động thanh sắc nhìn Dư Tĩnh Tĩnh ngồi đối diện đang mỉm với mình.Đây hẳn là người đã nói nhìn thấy vợ mình và người bán hàng rong chạy trốn?"Nếu chuyện nào không có chứng cứ thì sau này ít ở sau lưng đồn thổi, coi chừng họa từ miệng mà ra." Trình Gia Thuật lạnh lùng nói xong liền bưng chén đũa đứng dậy đi tới giếng nước rửa sạch.Trên mặt Dư Tĩnh Tĩnh lúc đỏ lúc trắng ngẩn người tại chỗ, cô không thể tin nhìn bóng lưng lạnh lùng của Trình Gia Thuật, trong đầu không ngừng hỏi chuyện này là sao? Theo nội dung trong cốt truyện thì sau khi cô tiết lộ chuyện Lâm Nghiên Thu và người đàn ông kia bỏ trốn, không phải Trình Gia Thuật rất chén ghét Lâm Nghiên Thu, thậm chí còn muốn ly hôn với cô ta sao?.
Thập Niên 80: Nhật Ký Sinh Tồn Của Bạch Phú MỹTác giả: Sơn Tra Hoàn TửTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Suỵt, đừng làm phiền mẹ, mẹ đang ngủ. ”“Em biết, em chỉ muốn đắp chăn cho mẹ thôi. ”“Khi nào mẹ mới tỉnh lại vậy?”“Anh cũng không biết, bà nói mẹ ngủ một giấc là sẽ tốt lên. ”Lâm Nghiên Thu tỉnh lại, nghe được bên tai có một giọng non nớt vang lên, cô khó khăn mở hai mắt ra, đập vào mắt là một trần nhà màu đen được làm bằng gỗ, dường như có mùi lạ trong không khí, là mùi đất xen lẫn với mùi ẩm mốc. Đầu choáng váng một trận, Lâm Nghiên Thu thử ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng tối tăm, trên cửa sổ là những tờ báo ố vàng và những bức chân dung của các nhà lãnh đạo được treo trên tường, tất cả đều hiện rõ dấu vết cũ kỹ của thời gian. “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng tỉnh lại rồi. ”Lâm Nghiên Thu bị giọng nói đột ngột làm cho hoảng sợ, sau đó cô chưa kịp trả lời thì một đứa nhỏ bẩn thỉu đã chui tọt vào trong lòng cô, sức lực của nhóc cũng không nhỏ chút nào… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bên này Lâm Nghiên Thu đã rửa mặt xong, từ dưới mái hiên mang theo một cái bàn nhỏ, cố ý ngồi bên cạnh Trình Gia Thuật.Những người khác đều đã ăn cơm xong rồi mới tới đây, chỉ còn ba người Trình Gia Thuật, Cao Quế Hương và cô chưa ăn thôi.Không thể không thừa nhận, kỹ năng nấu nướng của Dư Tĩnh Tĩnh thật sự rất tốt, có khô có loãng, còn có dưa muối giòn rất ngon.Trình Gia Thuật im lặng ăn hết hai cái bánh rau dại, hai chén cháo loãng! Dư Tĩnh Tĩnh vẫn nhìn chằm chằm, thấy anh bỏ chén xuống liền nói: "Anh Gia Thuật, em không biết khẩu vị của anh nên chỉ có thể tùy tiện làm đại vài món."Anh Gia Thuật? Bọn họ rất thân quen à?Lâm Nghiên Thu tức giận liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, hai mắt cô giống như có một ngọn lửa ở bên trong.Cô không biết độ nhạy bén của người đàn ông xuất thân từ trinh sát đối với tầm mắt là cực cao, tự nhiên nhìn ra sự không vui của cô, lại hồi tưởng lại ánh mắt cô gái trẻ tuổi ngồi đối diện bọn họ, anh liền hiểu được chuyện gì đang xảy ra.Thì ra nghe thấy cô gái khác gọi hắn là anh nên không vui.Nhiều vấn đề thật, nếu đổi thành người khác thì Trình Gia Thuật đã không có kiên nhẫn, nhưng người này lại là cô vợ nhỏ của anh, anh vẫn có thể nhẫn nhịn."Tôi không kén ăn, đồ ăn vợ tôi làm cũng hợp khẩu vị của tôi."Khi nói những lời này, sắc mặt Trình Gia Thuật lạnh lùng, bất động thanh sắc nhìn Dư Tĩnh Tĩnh ngồi đối diện đang mỉm với mình.Đây hẳn là người đã nói nhìn thấy vợ mình và người bán hàng rong chạy trốn?"Nếu chuyện nào không có chứng cứ thì sau này ít ở sau lưng đồn thổi, coi chừng họa từ miệng mà ra." Trình Gia Thuật lạnh lùng nói xong liền bưng chén đũa đứng dậy đi tới giếng nước rửa sạch.Trên mặt Dư Tĩnh Tĩnh lúc đỏ lúc trắng ngẩn người tại chỗ, cô không thể tin nhìn bóng lưng lạnh lùng của Trình Gia Thuật, trong đầu không ngừng hỏi chuyện này là sao? Theo nội dung trong cốt truyện thì sau khi cô tiết lộ chuyện Lâm Nghiên Thu và người đàn ông kia bỏ trốn, không phải Trình Gia Thuật rất chén ghét Lâm Nghiên Thu, thậm chí còn muốn ly hôn với cô ta sao?.