Ta tương đối xui xẻo. Ngày thứ hai tới Nguỵ gia làm người hầu thì Nguỵ gia sụp đổ. Thời điểm ta bị bán vào Nguỵ gia, có lẽ là nhận được nhiều tiền bạc từ Nguỵ gia nên tâm trạng của người môi giới rất tốt, lại nói với ta nhiều thêm hai câu. Hắn nói hiện tại Nguỵ gia đang ở thời kỳ đỉnh cao, ta có thể ở lại Nguỵ gia làm việc, âm thầm mở cờ trong bụng được rồi đó. Người hầu ở Nguỵ gia được ăn rất tốt, màn thầu tròn vo trắng mịn, ăn no là được, cũng không giới hạn bao nhiêu cái. Ta ăn một hơi hết ba cái, tâm tình vui vẻ cả một đêm. Ngày hôm sau, mấy kẻ sai vặt dùng ván gỗ khiêng về một người, người nọ nằm sấp trên tấm ván, tấm vải bố che lại nửa người dưới, tóc tai tán loạn nhìn không rõ mặt mũi. Qua một hồi lâu, ta mới nghe được từ miệng người khác rằng người ban ngày được nâng về kia chính là Đại thiếu gia Nguỵ Chiêu của Nguỵ gia. Hắn bị bãi chức quan, lại nhận bốn mươi trượng ở trước mặt mọi người. Đến nỗi Nguỵ lão gia ở trên triều cầu xin thay cho đại thiếu gia cũng bị giáng chức đến…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...