Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…

Chương 503

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Giáo sư Miller mờ mịt nhìn màn hình máy tính, đây là một trang web email rất thành công, trang web có tốc độ nhanh nhạy, vô cùng mượt mà.“Vậy là thành công rồi?”Sớm hơn ông nghĩ đến vài tháng.“Đúng vậy, đây cũng không phải chuyện khó.” Cố Vân Khê dương dương đắc ý, hất cằm nhìn ông nói: "Thầy, thầy cũng đăng ký một hòm thư đi, sau này có chuyện gì em sẽ dùng email này liên lạc với thầy.”Giáo sư Miller đăng ký một hòm thư theo ý muốn cô, sau đó kiểm tra các chức năng trong đó.Cột viết thư, cột nhận thư, sổ địa chỉ, bưu kiện, bưu kiện quần thể, thùng nháp, thùng rác, mấy chức năng gửi quần thể.Còn có lịch phụ trợ, sổ ghi chép, thư mục cá nhân, trạm trung chuyển tài liệu ….Cố Vân Khê đứng một bên giới thiệu tác phẩm mới của cô: "Thầy xem, ở đây có thể tìm email, trước tiên tìm được email mà thầy muốn tìm.”"Cái này có thể chống virus trực tuyến, cũng có thể lọc thư rác, hỗ trợ phân tán và cũng có thể sao lưu."“Ở đây là mục tải lên văn kiện, sau này, em có thể trực tiếp gửi bài tập và luận văn cho thầy, thầy có thể phê sửa trực tiếp trên mạng, như vậy tất cả mọi người đều bớt việc hơn.”Giáo sư Miller càng xem càng thích, nó tốt hơn nhiều so với phần mềm mà ông đang dùng."Có thể gửi đi bao nhiêu tài liệu?" Ông hỏi điều mà ông quan tâm nhất.Đối với một ông lão học thuật mà nói, mỗi ngày đều có rất nhiều điện thoại và hộp thư khác nhau cần phải xử lý, nghiên cứu thảo luận học thuật giữa đồng nghiệp, còn có luận văn bài tập của sinh viên, cùng với các loại vấn đề học tập.Những thứ này nếu xử lý bằng email, sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian, cũng thuận tiện hơn rất nhiều.Cố Vân Khê chủ động giới thiệu với ông: "Phụ kiện bình thường ở 10M, email nhóm thì hạn chế ở 1M, sau này không cần mỗi lần đều phải đánh luận văn ra nữa.”Luận văn nhiều lần sửa bản thảo, mỗi lần đều in ra, thật sự rất phiền phức.Giáo sư Miller hài lòng gật đầu, nói:"Vậy cũng có thể gửi ảnh chụp sao?”“Đúng vậy, hoàn toàn có thể.” Cố Vân Khê nói, chức năng của email này đúng là rất nhiều, cũng rất tiện lợi. Tầm mắt giáo sư Miller dời xuống, nói: "Gửi trong vòng bao lâu?”"Nó có thể là thông báo hoặc nhắc nhở về một thời điểm quan trọng trong tương lai hoặc thời gian gửi email theo chỉ định của đối phương." Cố Vân Khê đã cân nhắc mọi khía cạnh và thảo luận nhiều lần từ góc độ của người dùng. Ví dụ như, nửa đêm gửi email sẽ quấy rầy người khác nghỉ ngơi, vậy thì sẽ có chức năng hẹn một thời gian nào đó gửi đi.Giáo sư Miller tự mình thí nghiệm mỗi một chức năng, đối với việc này, ông từ trước đến nay nghiêm khắc, nhưng lần này không khỏi hiếm khi khen một câu, nói: “Em nghĩ rất chu đáo, so với tưởng tượng của tôi còn tốt hơn rất nhiều. Cố Vân Khê, em đúng là một thiên tài.”Cố Vân Khê vui vẻ hỏi ông: "Vậy đã đồng nghĩa với việc em đã thông qua khảo hạch rồi sao?”Giáo sư Miller hơi trầm ngâm, hỏi cô: "Luận văn viết xong chưa? Gửi cho tôi đi.”“Được, em gửi ngay đây.” Cố Vân Khê lập tức lấy ra một quyển sổ tay, bên trong có bản thảo luận văn mới viết xong, gửi qua hòm thư cho giáo sư Miller.Giáo sư Miller cố ý nhìn đồng hồ, nói: "Một phút lẻ một giây, không tệ, coi như tốc độ cũng rất nhanh.”Ông Mở email, mở luận văn ra, tỉ mỉ xem mấy lần.Còn liên tục nhằm vào thuộc tính của luận văn, vấn đề cái sau có chiều sâu hơn cái trước, Cố Vân Khê ứng đối tự nhiên, cô nói rất đúng trọng tâm, cũng rất có trật tự.Một giờ sau, giáo sư Miller mới dừng lại.Thái độ của ông đối với học thuật vô cùng nghiêm túc, đối với học trò của mình chẳng những không buông lỏng, ngược lại còn đặc biệt nghiêm khắc hơn.Cái phần mềm này nếu được phát hành ra ngoài, cũng chính là mặt mũi của ông, nếu chẳng may có gì sơ sút, thì đó chính là một đoàn đánh mạnh vào mặt ông.“Chúc mừng, hạng mục độc lập đầu tiên của em đã thành công, cuộc sát hạch đã thông qua.”Cố Vân Khê khẽ thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán, cảm giác mệt mỏi của mấy ngày qua cũng vì một câu nói của ông mà như bị vét sạch.“Cảm ơn thầy, nhưng còn chuyện thầy đã đáp ứng với em thì sao?”Giáo sư Miller không cần nghĩ ngợi gật đầu: "Trước tiên tôi sẽ nói chuyện với nhà trường trước, sau đó mở rộng ra các trường đại học khác.”Lấy địa vị cùng lực ảnh hưởng của ông trong giới học thuật, chỉ cần vung tay một cái, sẽ có rất nhiều người đáp ứng.Nếu ông đề cử một mô hình mới mẻ nào đó, thì tất nhiên luôn được mọi người ủng hộ. Tuy nhiên muốn được điều đó thì điều kiện tiên quyết là phải được ông tán thành, chất lượng thì không cần phải bàn. Điều đó đồng nghĩa, tác phẩm mới của Cố Vân Khê đã qua cửa ải này của ông.Cố Vân Khê vô cùng hưng phấn, tất cả vất vả đều đáng giá nha. “Ha ha ha, thầy, thầy thật tốt.”

Giáo sư Miller mờ mịt nhìn màn hình máy tính, đây là một trang web email rất thành công, trang web có tốc độ nhanh nhạy, vô cùng mượt mà.

“Vậy là thành công rồi?”

Sớm hơn ông nghĩ đến vài tháng.

“Đúng vậy, đây cũng không phải chuyện khó.” Cố Vân Khê dương dương đắc ý, hất cằm nhìn ông nói: "Thầy, thầy cũng đăng ký một hòm thư đi, sau này có chuyện gì em sẽ dùng email này liên lạc với thầy.”

Giáo sư Miller đăng ký một hòm thư theo ý muốn cô, sau đó kiểm tra các chức năng trong đó.

Cột viết thư, cột nhận thư, sổ địa chỉ, bưu kiện, bưu kiện quần thể, thùng nháp, thùng rác, mấy chức năng gửi quần thể.

Còn có lịch phụ trợ, sổ ghi chép, thư mục cá nhân, trạm trung chuyển tài liệu ….

Cố Vân Khê đứng một bên giới thiệu tác phẩm mới của cô: "Thầy xem, ở đây có thể tìm email, trước tiên tìm được email mà thầy muốn tìm.”

"Cái này có thể chống virus trực tuyến, cũng có thể lọc thư rác, hỗ trợ phân tán và cũng có thể sao lưu."

“Ở đây là mục tải lên văn kiện, sau này, em có thể trực tiếp gửi bài tập và luận văn cho thầy, thầy có thể phê sửa trực tiếp trên mạng, như vậy tất cả mọi người đều bớt việc hơn.”

Giáo sư Miller càng xem càng thích, nó tốt hơn nhiều so với phần mềm mà ông đang dùng.

"Có thể gửi đi bao nhiêu tài liệu?" Ông hỏi điều mà ông quan tâm nhất.

Đối với một ông lão học thuật mà nói, mỗi ngày đều có rất nhiều điện thoại và hộp thư khác nhau cần phải xử lý, nghiên cứu thảo luận học thuật giữa đồng nghiệp, còn có luận văn bài tập của sinh viên, cùng với các loại vấn đề học tập.

Những thứ này nếu xử lý bằng email, sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian, cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

Cố Vân Khê chủ động giới thiệu với ông: "Phụ kiện bình thường ở 10M, email nhóm thì hạn chế ở 1M, sau này không cần mỗi lần đều phải đánh luận văn ra nữa.”

Luận văn nhiều lần sửa bản thảo, mỗi lần đều in ra, thật sự rất phiền phức.

Giáo sư Miller hài lòng gật đầu, nói:"Vậy cũng có thể gửi ảnh chụp sao?”

“Đúng vậy, hoàn toàn có thể.” Cố Vân Khê nói, chức năng của email này đúng là rất nhiều, cũng rất tiện lợi. Tầm mắt giáo sư Miller dời xuống, nói: "Gửi trong vòng bao lâu?”

"Nó có thể là thông báo hoặc nhắc nhở về một thời điểm quan trọng trong tương lai hoặc thời gian gửi email theo chỉ định của đối phương." Cố Vân Khê đã cân nhắc mọi khía cạnh và thảo luận nhiều lần từ góc độ của người dùng. Ví dụ như, nửa đêm gửi email sẽ quấy rầy người khác nghỉ ngơi, vậy thì sẽ có chức năng hẹn một thời gian nào đó gửi đi.

Giáo sư Miller tự mình thí nghiệm mỗi một chức năng, đối với việc này, ông từ trước đến nay nghiêm khắc, nhưng lần này không khỏi hiếm khi khen một câu, nói: “Em nghĩ rất chu đáo, so với tưởng tượng của tôi còn tốt hơn rất nhiều. Cố Vân Khê, em đúng là một thiên tài.”

Cố Vân Khê vui vẻ hỏi ông: "Vậy đã đồng nghĩa với việc em đã thông qua khảo hạch rồi sao?”

Giáo sư Miller hơi trầm ngâm, hỏi cô: "Luận văn viết xong chưa? Gửi cho tôi đi.”

“Được, em gửi ngay đây.” Cố Vân Khê lập tức lấy ra một quyển sổ tay, bên trong có bản thảo luận văn mới viết xong, gửi qua hòm thư cho giáo sư Miller.

Giáo sư Miller cố ý nhìn đồng hồ, nói: "Một phút lẻ một giây, không tệ, coi như tốc độ cũng rất nhanh.”

Ông Mở email, mở luận văn ra, tỉ mỉ xem mấy lần.

Còn liên tục nhằm vào thuộc tính của luận văn, vấn đề cái sau có chiều sâu hơn cái trước, Cố Vân Khê ứng đối tự nhiên, cô nói rất đúng trọng tâm, cũng rất có trật tự.

Một giờ sau, giáo sư Miller mới dừng lại.

Thái độ của ông đối với học thuật vô cùng nghiêm túc, đối với học trò của mình chẳng những không buông lỏng, ngược lại còn đặc biệt nghiêm khắc hơn.

Cái phần mềm này nếu được phát hành ra ngoài, cũng chính là mặt mũi của ông, nếu chẳng may có gì sơ sút, thì đó chính là một đoàn đánh mạnh vào mặt ông.

“Chúc mừng, hạng mục độc lập đầu tiên của em đã thành công, cuộc sát hạch đã thông qua.”

Cố Vân Khê khẽ thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán, cảm giác mệt mỏi của mấy ngày qua cũng vì một câu nói của ông mà như bị vét sạch.

“Cảm ơn thầy, nhưng còn chuyện thầy đã đáp ứng với em thì sao?”

Giáo sư Miller không cần nghĩ ngợi gật đầu: "Trước tiên tôi sẽ nói chuyện với nhà trường trước, sau đó mở rộng ra các trường đại học khác.”

Lấy địa vị cùng lực ảnh hưởng của ông trong giới học thuật, chỉ cần vung tay một cái, sẽ có rất nhiều người đáp ứng.

Nếu ông đề cử một mô hình mới mẻ nào đó, thì tất nhiên luôn được mọi người ủng hộ. Tuy nhiên muốn được điều đó thì điều kiện tiên quyết là phải được ông tán thành, chất lượng thì không cần phải bàn. Điều đó đồng nghĩa, tác phẩm mới của Cố Vân Khê đã qua cửa ải này của ông.

Cố Vân Khê vô cùng hưng phấn, tất cả vất vả đều đáng giá nha. “Ha ha ha, thầy, thầy thật tốt.”

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Giáo sư Miller mờ mịt nhìn màn hình máy tính, đây là một trang web email rất thành công, trang web có tốc độ nhanh nhạy, vô cùng mượt mà.“Vậy là thành công rồi?”Sớm hơn ông nghĩ đến vài tháng.“Đúng vậy, đây cũng không phải chuyện khó.” Cố Vân Khê dương dương đắc ý, hất cằm nhìn ông nói: "Thầy, thầy cũng đăng ký một hòm thư đi, sau này có chuyện gì em sẽ dùng email này liên lạc với thầy.”Giáo sư Miller đăng ký một hòm thư theo ý muốn cô, sau đó kiểm tra các chức năng trong đó.Cột viết thư, cột nhận thư, sổ địa chỉ, bưu kiện, bưu kiện quần thể, thùng nháp, thùng rác, mấy chức năng gửi quần thể.Còn có lịch phụ trợ, sổ ghi chép, thư mục cá nhân, trạm trung chuyển tài liệu ….Cố Vân Khê đứng một bên giới thiệu tác phẩm mới của cô: "Thầy xem, ở đây có thể tìm email, trước tiên tìm được email mà thầy muốn tìm.”"Cái này có thể chống virus trực tuyến, cũng có thể lọc thư rác, hỗ trợ phân tán và cũng có thể sao lưu."“Ở đây là mục tải lên văn kiện, sau này, em có thể trực tiếp gửi bài tập và luận văn cho thầy, thầy có thể phê sửa trực tiếp trên mạng, như vậy tất cả mọi người đều bớt việc hơn.”Giáo sư Miller càng xem càng thích, nó tốt hơn nhiều so với phần mềm mà ông đang dùng."Có thể gửi đi bao nhiêu tài liệu?" Ông hỏi điều mà ông quan tâm nhất.Đối với một ông lão học thuật mà nói, mỗi ngày đều có rất nhiều điện thoại và hộp thư khác nhau cần phải xử lý, nghiên cứu thảo luận học thuật giữa đồng nghiệp, còn có luận văn bài tập của sinh viên, cùng với các loại vấn đề học tập.Những thứ này nếu xử lý bằng email, sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian, cũng thuận tiện hơn rất nhiều.Cố Vân Khê chủ động giới thiệu với ông: "Phụ kiện bình thường ở 10M, email nhóm thì hạn chế ở 1M, sau này không cần mỗi lần đều phải đánh luận văn ra nữa.”Luận văn nhiều lần sửa bản thảo, mỗi lần đều in ra, thật sự rất phiền phức.Giáo sư Miller hài lòng gật đầu, nói:"Vậy cũng có thể gửi ảnh chụp sao?”“Đúng vậy, hoàn toàn có thể.” Cố Vân Khê nói, chức năng của email này đúng là rất nhiều, cũng rất tiện lợi. Tầm mắt giáo sư Miller dời xuống, nói: "Gửi trong vòng bao lâu?”"Nó có thể là thông báo hoặc nhắc nhở về một thời điểm quan trọng trong tương lai hoặc thời gian gửi email theo chỉ định của đối phương." Cố Vân Khê đã cân nhắc mọi khía cạnh và thảo luận nhiều lần từ góc độ của người dùng. Ví dụ như, nửa đêm gửi email sẽ quấy rầy người khác nghỉ ngơi, vậy thì sẽ có chức năng hẹn một thời gian nào đó gửi đi.Giáo sư Miller tự mình thí nghiệm mỗi một chức năng, đối với việc này, ông từ trước đến nay nghiêm khắc, nhưng lần này không khỏi hiếm khi khen một câu, nói: “Em nghĩ rất chu đáo, so với tưởng tượng của tôi còn tốt hơn rất nhiều. Cố Vân Khê, em đúng là một thiên tài.”Cố Vân Khê vui vẻ hỏi ông: "Vậy đã đồng nghĩa với việc em đã thông qua khảo hạch rồi sao?”Giáo sư Miller hơi trầm ngâm, hỏi cô: "Luận văn viết xong chưa? Gửi cho tôi đi.”“Được, em gửi ngay đây.” Cố Vân Khê lập tức lấy ra một quyển sổ tay, bên trong có bản thảo luận văn mới viết xong, gửi qua hòm thư cho giáo sư Miller.Giáo sư Miller cố ý nhìn đồng hồ, nói: "Một phút lẻ một giây, không tệ, coi như tốc độ cũng rất nhanh.”Ông Mở email, mở luận văn ra, tỉ mỉ xem mấy lần.Còn liên tục nhằm vào thuộc tính của luận văn, vấn đề cái sau có chiều sâu hơn cái trước, Cố Vân Khê ứng đối tự nhiên, cô nói rất đúng trọng tâm, cũng rất có trật tự.Một giờ sau, giáo sư Miller mới dừng lại.Thái độ của ông đối với học thuật vô cùng nghiêm túc, đối với học trò của mình chẳng những không buông lỏng, ngược lại còn đặc biệt nghiêm khắc hơn.Cái phần mềm này nếu được phát hành ra ngoài, cũng chính là mặt mũi của ông, nếu chẳng may có gì sơ sút, thì đó chính là một đoàn đánh mạnh vào mặt ông.“Chúc mừng, hạng mục độc lập đầu tiên của em đã thành công, cuộc sát hạch đã thông qua.”Cố Vân Khê khẽ thở ra một hơi, lau mồ hôi trên trán, cảm giác mệt mỏi của mấy ngày qua cũng vì một câu nói của ông mà như bị vét sạch.“Cảm ơn thầy, nhưng còn chuyện thầy đã đáp ứng với em thì sao?”Giáo sư Miller không cần nghĩ ngợi gật đầu: "Trước tiên tôi sẽ nói chuyện với nhà trường trước, sau đó mở rộng ra các trường đại học khác.”Lấy địa vị cùng lực ảnh hưởng của ông trong giới học thuật, chỉ cần vung tay một cái, sẽ có rất nhiều người đáp ứng.Nếu ông đề cử một mô hình mới mẻ nào đó, thì tất nhiên luôn được mọi người ủng hộ. Tuy nhiên muốn được điều đó thì điều kiện tiên quyết là phải được ông tán thành, chất lượng thì không cần phải bàn. Điều đó đồng nghĩa, tác phẩm mới của Cố Vân Khê đã qua cửa ải này của ông.Cố Vân Khê vô cùng hưng phấn, tất cả vất vả đều đáng giá nha. “Ha ha ha, thầy, thầy thật tốt.”

Chương 503