Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có…

Chương 504

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Giáo sư Miller nhìn người học trò nhỏ này của mình, khẽ lắc đầu, vành mắt của cô vài ngày gần đây đúng là thâm quầng đến dọa người. “Trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, cho em nghỉ một tuần.”“Cảm ơn thầy. "Cố Vân Khê hiện tại rất muốn nghỉ ngơi đi.Cố Vân Khê đang muốn đi, giáo sư Miller bỗng nhiên nhớ tới một chuyện gì đó, vội nói: "Trang web này vận hành cần không ít tiền, em có đủ tiền không?"Ngay từ đầu, hai người đã thương lượng xong toàn bộ tài chính nghiên cứu của phòng thí nghiệm đều do Cố Vân Khê bỏ ra, toàn bộ công việc cũng đều do cô làm chủ. Chỉ là ở bên giáo sư Miller treo một cái tên, thành quả nghiên cứu hai tám điểm, của cô đã tám điểm rồi.Cố Vân Khê vẻ mặt mờ mịt: “Sao vậy?”Giaó sư Miller thấy cô còn chưa kịp phản ứng, nhịn không được cười nói:"A, tôi thiếu chút nữa đã quên bạn trai em là Sói Wall Street Tề Thiệu nha, làm sao có thể thiếu tiền được.”Cái quái gì? Cố Vân Khê càng mơ hồ, hỏi ông: "Sao lại có thể tùy tiện đặt biệt danh cho người khác như vậỵ được chứ? Thật khó nghe.”Giáo sư Miller nhịn không được cười nói:"Em thật sự không biết gần đây cậu ta làm gì sao?”“Hả?” Cố Vân Khê gần đây vội vàng đuổi kịp tiến độ, nên thời gian gặp Tề Thiệu vô cùng ít, nhưng nếu có gặp được thì cũng không nói được mấy câu.Giáo sư Miller thừa nước đục thả câu, nói: “Cậu ta gần đây đã đạt được chiến tích nổi bật, không ít người xếp hàng cầu xin cậu ta hỗ trợ quản lý tài chính giùm kia kìa.”“Thật sao? Xem ra cũng không tệ nha.” Cố Vân Khê tò mò, sau khi vừa chào ông xong, cô liền gọi điện thoại cho Tề Thiệu.Nhưng, điện thoại lại không có ai nghe máyCô có chút kỳ quái, suy nghĩ một chút, vội vàng chạy tới văn phòng của hắn.Tòa nhà này đều là xí nghiệp tài chính, quỹ tín thác Mạc thị của Cố Vân Khê ở tầng 12, quỹ trên danh nghĩa Tề Thiệu ở tầng 11.Chỉ có quỹ SX và một quỹ khác được thành lập ở Phố Wall, hiện do Daisy quản lý.Cố Vân Khê đi dạo lầu 12 trước, mặc dù đã lâu rồi cô vẫn chưa tới đây nhưng vẫn cảm thấy vô cùng thân thiết, văn phòng được quét dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.Cô ngồi trong phòng làm việc xem xét công việc trong thời gian gần đây, khi nhìn thấy lợi nhuận một tháng này, không khỏi sửng sốt, thật sự là có chút nhiều a.Cô nghĩ nghĩ, chậm rãi xuống lầu, một mỹ nhân tóc vàng mặc âu phục chặn đường cô, cười nói: "Cô Cố, đã lâu không gặp.”Cố Vân Khê nhìn kỹ lại, thì ra là Pass. "Nghe nói cô cũng ở chỗ này làm việc, có thuận lợi không?"Pass ăn mặc vô cùng tinh xảo, đúng chất với một bậc tinh anh trong giới tài chính: "Còn rất tốt, Tề tiên sinh cũng rất chiếu cố tôi.” “À.” Cố Vân Khê trực tiếp lướt qua cô ta, đi đến văn phòng.Pass bỗng nhiên kinh hô một tiếng, nói: "A, Tề tiên sinh có nói nếu ngài ấy không có ở đây, không có sự cho phép của ngài ấy, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào văn phòng.”Cố Vân Khê thản nhiên liếc cô một cái, nói: "Không sao, tôi không nằm trong phạm vi của bất cứ ai, kể cả anh ấy.”Pass lộ vẻ mặt khó xử, nói: "Cô đừng có làm khó những người làm công như chúng tôi, dù sao mọi người cũng không dễ dàng nha.”Cố Vân Khê nhíu mày, nhìn quét bốn phía, lúc này ở công ty không có mấy người, nhìn vô cùng lạ mắt.Người quen đều không có ở đây, hôm nay bọn họ đều có việc đi hết sao?"Cô dù sao cũng là một tiểu thư đài cát, trong nhà cũng có mở công ty đầu tư, không ở nhà làm việc lại chạy ra ngoài làm công?”"Ở trong công ty của mình làm sao phát triển và có thể rèn luyện bản thân như ở bên ngoài được." Pass mỉm cười, nói ra lý do rất chính đáng.Cố Vân Khê cảm thấy cô rất thú vị: "Làm tốt lắm, a, đúng rồi, nghe nói nhân viên ưu tú có thể sớm chuyển chính thức, cô đã được chuyển lên chính thức chưa?"Pass:...Cố Vân Khê không ngại châm chọc cô ta, cô còn cười rất vui vẻ: "Không có sao? Không sao, cố gắng tranh thủ là được.”Pass lộ một bộ dáng đáng thương, nói: "Tôi cho rằng chúng ta vẫn là bạn của nhau.”“Chuyện lúc nào? Sao tôi không biết?” Cố Vân Khê có chút mệt mỏi, lười đôi co với cô ta. "Tôi không dám trèo cao nha.”“Cô..." Sắc mặt Pass biến đổi: "Cô đã biết cái gì rồi?”“Cô nói thử xem?” Cố Vân Khê nghênh ngang đi về phía văn phòng, cửa đã khóa.Nói cách khác, Pass có ngăn hay không cũng không quan trọng.Cố Vân Khê mở ba lô ra, lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó chọn một cái mở khóa.Cửa mở ra, cô bước nhẹ nhàng đi vào.Sau đó, ngay trước mặt Pass, cô loảng xoảng một tiếng đóng cửa lại.Hoàn toàn không nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Pass đã liên tục chuyển sang xanh trắng.Cố Vân Khê ngồi trước máy tính, nhập mật mã, nhìn ảnh nền trên màn hình hiện ra, khóe miệng cô không khỏi co rút, sao hắn lại dùng ảnh chụp chung của hai người làm hình nền máy tính chứ?

Giáo sư Miller nhìn người học trò nhỏ này của mình, khẽ lắc đầu, vành mắt của cô vài ngày gần đây đúng là thâm quầng đến dọa người. “Trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, cho em nghỉ một tuần.”

“Cảm ơn thầy. "Cố Vân Khê hiện tại rất muốn nghỉ ngơi đi.

Cố Vân Khê đang muốn đi, giáo sư Miller bỗng nhiên nhớ tới một chuyện gì đó, vội nói: "Trang web này vận hành cần không ít tiền, em có đủ tiền không?"

Ngay từ đầu, hai người đã thương lượng xong toàn bộ tài chính nghiên cứu của phòng thí nghiệm đều do Cố Vân Khê bỏ ra, toàn bộ công việc cũng đều do cô làm chủ. Chỉ là ở bên giáo sư Miller treo một cái tên, thành quả nghiên cứu hai tám điểm, của cô đã tám điểm rồi.

Cố Vân Khê vẻ mặt mờ mịt: “Sao vậy?”

Giaó sư Miller thấy cô còn chưa kịp phản ứng, nhịn không được cười nói:"A, tôi thiếu chút nữa đã quên bạn trai em là Sói Wall Street Tề Thiệu nha, làm sao có thể thiếu tiền được.”

Cái quái gì? Cố Vân Khê càng mơ hồ, hỏi ông: "Sao lại có thể tùy tiện đặt biệt danh cho người khác như vậỵ được chứ? Thật khó nghe.”

Giáo sư Miller nhịn không được cười nói:"Em thật sự không biết gần đây cậu ta làm gì sao?”

“Hả?” Cố Vân Khê gần đây vội vàng đuổi kịp tiến độ, nên thời gian gặp Tề Thiệu vô cùng ít, nhưng nếu có gặp được thì cũng không nói được mấy câu.

Giáo sư Miller thừa nước đục thả câu, nói: “Cậu ta gần đây đã đạt được chiến tích nổi bật, không ít người xếp hàng cầu xin cậu ta hỗ trợ quản lý tài chính giùm kia kìa.”

“Thật sao? Xem ra cũng không tệ nha.” Cố Vân Khê tò mò, sau khi vừa chào ông xong, cô liền gọi điện thoại cho Tề Thiệu.

Nhưng, điện thoại lại không có ai nghe máy

Cô có chút kỳ quái, suy nghĩ một chút, vội vàng chạy tới văn phòng của hắn.

Tòa nhà này đều là xí nghiệp tài chính, quỹ tín thác Mạc thị của Cố Vân Khê ở tầng 12, quỹ trên danh nghĩa Tề Thiệu ở tầng 11.

Chỉ có quỹ SX và một quỹ khác được thành lập ở Phố Wall, hiện do Daisy quản lý.

Cố Vân Khê đi dạo lầu 12 trước, mặc dù đã lâu rồi cô vẫn chưa tới đây nhưng vẫn cảm thấy vô cùng thân thiết, văn phòng được quét dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.

Cô ngồi trong phòng làm việc xem xét công việc trong thời gian gần đây, khi nhìn thấy lợi nhuận một tháng này, không khỏi sửng sốt, thật sự là có chút nhiều a.

Cô nghĩ nghĩ, chậm rãi xuống lầu, một mỹ nhân tóc vàng mặc âu phục chặn đường cô, cười nói: "Cô Cố, đã lâu không gặp.”

Cố Vân Khê nhìn kỹ lại, thì ra là Pass. "Nghe nói cô cũng ở chỗ này làm việc, có thuận lợi không?"

Pass ăn mặc vô cùng tinh xảo, đúng chất với một bậc tinh anh trong giới tài chính: "Còn rất tốt, Tề tiên sinh cũng rất chiếu cố tôi.” “À.” Cố Vân Khê trực tiếp lướt qua cô ta, đi đến văn phòng.

Pass bỗng nhiên kinh hô một tiếng, nói: "A, Tề tiên sinh có nói nếu ngài ấy không có ở đây, không có sự cho phép của ngài ấy, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào văn phòng.”

Cố Vân Khê thản nhiên liếc cô một cái, nói: "Không sao, tôi không nằm trong phạm vi của bất cứ ai, kể cả anh ấy.”

Pass lộ vẻ mặt khó xử, nói: "Cô đừng có làm khó những người làm công như chúng tôi, dù sao mọi người cũng không dễ dàng nha.”

Cố Vân Khê nhíu mày, nhìn quét bốn phía, lúc này ở công ty không có mấy người, nhìn vô cùng lạ mắt.

Người quen đều không có ở đây, hôm nay bọn họ đều có việc đi hết sao?

"Cô dù sao cũng là một tiểu thư đài cát, trong nhà cũng có mở công ty đầu tư, không ở nhà làm việc lại chạy ra ngoài làm công?”

"Ở trong công ty của mình làm sao phát triển và có thể rèn luyện bản thân như ở bên ngoài được." Pass mỉm cười, nói ra lý do rất chính đáng.

Cố Vân Khê cảm thấy cô rất thú vị: "Làm tốt lắm, a, đúng rồi, nghe nói nhân viên ưu tú có thể sớm chuyển chính thức, cô đã được chuyển lên chính thức chưa?"

Pass:...

Cố Vân Khê không ngại châm chọc cô ta, cô còn cười rất vui vẻ: "Không có sao? Không sao, cố gắng tranh thủ là được.”

Pass lộ một bộ dáng đáng thương, nói: "Tôi cho rằng chúng ta vẫn là bạn của nhau.”

“Chuyện lúc nào? Sao tôi không biết?” Cố Vân Khê có chút mệt mỏi, lười đôi co với cô ta. "Tôi không dám trèo cao nha.”

“Cô..." Sắc mặt Pass biến đổi: "Cô đã biết cái gì rồi?”

“Cô nói thử xem?” Cố Vân Khê nghênh ngang đi về phía văn phòng, cửa đã khóa.

Nói cách khác, Pass có ngăn hay không cũng không quan trọng.

Cố Vân Khê mở ba lô ra, lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó chọn một cái mở khóa.

Cửa mở ra, cô bước nhẹ nhàng đi vào.

Sau đó, ngay trước mặt Pass, cô loảng xoảng một tiếng đóng cửa lại.

Hoàn toàn không nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Pass đã liên tục chuyển sang xanh trắng.

Cố Vân Khê ngồi trước máy tính, nhập mật mã, nhìn ảnh nền trên màn hình hiện ra, khóe miệng cô không khỏi co rút, sao hắn lại dùng ảnh chụp chung của hai người làm hình nền máy tính chứ?

Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Nam Chính, Ta Bị Nữ Phụ Tính KếTác giả: Toàn Anh Anh/全英英Truyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng SinhTháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa. Người lớn đang bận rộn chuẩn bị những bữa ăn phong phú cho đêm giao thừa, đám trẻ con lại đang rượt đuổi và chơi đùa trong các con hẻm, nói cười vui vẻ, khắp nơi tràn ngập không khí đón mừng năm mới. Đúng lúc này, trên gác mái nhỏ, một cô bé gầy gò xanh xao khẽ mở đôi mắt mê mang, sững sờ nhìn môi trường xa lạ. Trần nhà pha tạp cũ nát, mặt tường nứt nẻ, bong tróc, không gian chật hẹp và lờ mờ khiến người ta khó thở. Cô gái nhỏ nằm yếu ớt trên sàn nhà lạnh lẽo, vươn tay sờ sờ cái trán nóng hổi của mình, nhưng tay chân lại lạnh lẽo, giống như băng lửa giao nhau. Cô đang phát sốt, đây là sốt đến hồ đồ sao? Tất cả đều không phải sự thật! Đúng, chỉ là ảo giác mà thôi! Cô đang học tiến sĩ năm hai, với vô số bằng sáng chế và giá trị hàng trăm triệu của bản thân, thì làm sao có… Giáo sư Miller nhìn người học trò nhỏ này của mình, khẽ lắc đầu, vành mắt của cô vài ngày gần đây đúng là thâm quầng đến dọa người. “Trở về nghỉ ngơi cho tốt đi, cho em nghỉ một tuần.”“Cảm ơn thầy. "Cố Vân Khê hiện tại rất muốn nghỉ ngơi đi.Cố Vân Khê đang muốn đi, giáo sư Miller bỗng nhiên nhớ tới một chuyện gì đó, vội nói: "Trang web này vận hành cần không ít tiền, em có đủ tiền không?"Ngay từ đầu, hai người đã thương lượng xong toàn bộ tài chính nghiên cứu của phòng thí nghiệm đều do Cố Vân Khê bỏ ra, toàn bộ công việc cũng đều do cô làm chủ. Chỉ là ở bên giáo sư Miller treo một cái tên, thành quả nghiên cứu hai tám điểm, của cô đã tám điểm rồi.Cố Vân Khê vẻ mặt mờ mịt: “Sao vậy?”Giaó sư Miller thấy cô còn chưa kịp phản ứng, nhịn không được cười nói:"A, tôi thiếu chút nữa đã quên bạn trai em là Sói Wall Street Tề Thiệu nha, làm sao có thể thiếu tiền được.”Cái quái gì? Cố Vân Khê càng mơ hồ, hỏi ông: "Sao lại có thể tùy tiện đặt biệt danh cho người khác như vậỵ được chứ? Thật khó nghe.”Giáo sư Miller nhịn không được cười nói:"Em thật sự không biết gần đây cậu ta làm gì sao?”“Hả?” Cố Vân Khê gần đây vội vàng đuổi kịp tiến độ, nên thời gian gặp Tề Thiệu vô cùng ít, nhưng nếu có gặp được thì cũng không nói được mấy câu.Giáo sư Miller thừa nước đục thả câu, nói: “Cậu ta gần đây đã đạt được chiến tích nổi bật, không ít người xếp hàng cầu xin cậu ta hỗ trợ quản lý tài chính giùm kia kìa.”“Thật sao? Xem ra cũng không tệ nha.” Cố Vân Khê tò mò, sau khi vừa chào ông xong, cô liền gọi điện thoại cho Tề Thiệu.Nhưng, điện thoại lại không có ai nghe máyCô có chút kỳ quái, suy nghĩ một chút, vội vàng chạy tới văn phòng của hắn.Tòa nhà này đều là xí nghiệp tài chính, quỹ tín thác Mạc thị của Cố Vân Khê ở tầng 12, quỹ trên danh nghĩa Tề Thiệu ở tầng 11.Chỉ có quỹ SX và một quỹ khác được thành lập ở Phố Wall, hiện do Daisy quản lý.Cố Vân Khê đi dạo lầu 12 trước, mặc dù đã lâu rồi cô vẫn chưa tới đây nhưng vẫn cảm thấy vô cùng thân thiết, văn phòng được quét dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.Cô ngồi trong phòng làm việc xem xét công việc trong thời gian gần đây, khi nhìn thấy lợi nhuận một tháng này, không khỏi sửng sốt, thật sự là có chút nhiều a.Cô nghĩ nghĩ, chậm rãi xuống lầu, một mỹ nhân tóc vàng mặc âu phục chặn đường cô, cười nói: "Cô Cố, đã lâu không gặp.”Cố Vân Khê nhìn kỹ lại, thì ra là Pass. "Nghe nói cô cũng ở chỗ này làm việc, có thuận lợi không?"Pass ăn mặc vô cùng tinh xảo, đúng chất với một bậc tinh anh trong giới tài chính: "Còn rất tốt, Tề tiên sinh cũng rất chiếu cố tôi.” “À.” Cố Vân Khê trực tiếp lướt qua cô ta, đi đến văn phòng.Pass bỗng nhiên kinh hô một tiếng, nói: "A, Tề tiên sinh có nói nếu ngài ấy không có ở đây, không có sự cho phép của ngài ấy, bất luận kẻ nào cũng không thể tiến vào văn phòng.”Cố Vân Khê thản nhiên liếc cô một cái, nói: "Không sao, tôi không nằm trong phạm vi của bất cứ ai, kể cả anh ấy.”Pass lộ vẻ mặt khó xử, nói: "Cô đừng có làm khó những người làm công như chúng tôi, dù sao mọi người cũng không dễ dàng nha.”Cố Vân Khê nhíu mày, nhìn quét bốn phía, lúc này ở công ty không có mấy người, nhìn vô cùng lạ mắt.Người quen đều không có ở đây, hôm nay bọn họ đều có việc đi hết sao?"Cô dù sao cũng là một tiểu thư đài cát, trong nhà cũng có mở công ty đầu tư, không ở nhà làm việc lại chạy ra ngoài làm công?”"Ở trong công ty của mình làm sao phát triển và có thể rèn luyện bản thân như ở bên ngoài được." Pass mỉm cười, nói ra lý do rất chính đáng.Cố Vân Khê cảm thấy cô rất thú vị: "Làm tốt lắm, a, đúng rồi, nghe nói nhân viên ưu tú có thể sớm chuyển chính thức, cô đã được chuyển lên chính thức chưa?"Pass:...Cố Vân Khê không ngại châm chọc cô ta, cô còn cười rất vui vẻ: "Không có sao? Không sao, cố gắng tranh thủ là được.”Pass lộ một bộ dáng đáng thương, nói: "Tôi cho rằng chúng ta vẫn là bạn của nhau.”“Chuyện lúc nào? Sao tôi không biết?” Cố Vân Khê có chút mệt mỏi, lười đôi co với cô ta. "Tôi không dám trèo cao nha.”“Cô..." Sắc mặt Pass biến đổi: "Cô đã biết cái gì rồi?”“Cô nói thử xem?” Cố Vân Khê nghênh ngang đi về phía văn phòng, cửa đã khóa.Nói cách khác, Pass có ngăn hay không cũng không quan trọng.Cố Vân Khê mở ba lô ra, lấy ra một chuỗi chìa khóa, sau đó chọn một cái mở khóa.Cửa mở ra, cô bước nhẹ nhàng đi vào.Sau đó, ngay trước mặt Pass, cô loảng xoảng một tiếng đóng cửa lại.Hoàn toàn không nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Pass đã liên tục chuyển sang xanh trắng.Cố Vân Khê ngồi trước máy tính, nhập mật mã, nhìn ảnh nền trên màn hình hiện ra, khóe miệng cô không khỏi co rút, sao hắn lại dùng ảnh chụp chung của hai người làm hình nền máy tính chứ?

Chương 504