“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có…

Chương 103: Tiên Nữ (9)

Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Đan Thu Linh rất hổ thẹn, túm lấy Niên Xuân Hoa không buông tay: "Nếu không phải ba mẹ tôi bị bà mê hoặc, thì họ bái một đứa nhóc ranh làm gì? Bà vô đạo đức với ác độc vừa tôi. Ba mẹ tôi già như vậy rồi, bà còn bắt bọn họ quỳ xuống đất dập đầu, hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không tha cho bài"Niên Xuân Hoa lại hét lên một tiếng, Phúc Đoàn cũng sợ tới mức bò loạn dưới đất, bộ quần áo mới đẹp đẽ của cô bé đều dính đầy bùn đất.Vấn đề là, ngoại trừ những người đã nhìn thấy "phép lạ" của Phúc Đoàn ra, mặc dù những thành viên còn lại trong đội đều cho rằng Đan Thu Linh quá nóng vội, nhưng họ không cho rằng Đan Thu Linh làm sai. Quỳ đến vàng cả đầu gối, làm con ai mà không giận khi thấy ba mẹ mình quỳ lạy trước một đứa nhỏ cơ chứ?Đánh người còn không đánh mặt, để cho người khác quỳ xuống lễ bái, đây là đang nhục nhã ai đây?Nếu chuyện này áp lên người họ, họ cũng không thể kiểm soát được bản thân.Khung cảnh rất hỗn loạn, đến cả những con gà trong chuồng gà cũng sợ hãi.Mặt Lưu Thiêm Tài âm trầm hét lên ngăn cản nhiều lân nhưng đều vô dụng, anh ấy đang định kêu mấy người kéo bọn họ ra trước, thì Hồng Thuận lạnh lùng nói: "Đánh! Cứ để họ đánh, chân trước vừa đánh xong, chân sau dùng xe cảnh sát đưa họ đến đồn cảnh sát.""Tiên nữ, quỳ lạy, đánh người! Năm nay đội sản xuất số chín khỏi cần làm đội sản xuất tiên tiến nữa! Bắt những kẻ tuyên truyền tiên nữ, đánh người cũng không nên buông tha, cứ bắt sạch rồi quản giáo lại cho tốt!"Sau khi nói xong Hồng Thuận tức giận chắp tay sau lưng bỏ đi, những người có mặt đều toát mồ hôi lạnh.Bắt đến đồn cảnh sát? Đội sản xuất của bọn họ sợ là sẽ mất mặt đến nỗi không biết rúc vào đâu nữa!Niên Xuân Hoa lại càng choáng váng, sao còn muốn bắt người chứ? Hiểu lầm, hiểu lầm lớn rồi, bà ta chỉ muốn thể hiện rằng Phúc Đoàn có phúc khí thôi mà.Vừa nghe thấy hình phạt nặng như vậy, Đan Thu Linh và Niên Xuân Hoa đang dây dưa dưới đất cũng phải dừng tay.Những người già sùng bái tiên nữ cũng không ngừng run rẩy, ngay cả những đội viên đang xem hỗn loạn cũng hoảng sợ.Thời đại này điều gì quan trọng nhất? Các thành phần là quan trọng nhất. Nếu đội sản xuất của bọn họ mắc câu với tà giáo, sau này con gái đội sản xuất sẽ không dễ gả ra ngoài, đàn ông không dễ cưới vợ, thanh danh đội sản xuất của bọn họ cũng sẽ bị hủy hoại.Một nhóm người gọi đội trưởng Lưu cùng đi tìm bí thư trở lại, nhóm còn lại oán trách Niên Xuân Hoa: "Xuân Hoa, tại sao ngày nào bà cũng gây rắc rối nhiều chuyện vậy hả?”"Chúng ta đều đang yên đang lành đi trên mặt đất, lại bị bà cưỡng bức giày vò có dính líu tới chuyện tiên nữ, tại sao hả, sau lưng bà và Phúc Đoàn có người chống đỡ, nên tưởng mình là tiên nữ trên trời sao? Bà còn cái gì là không làm được không?”Niên Xuân Hoa tóc tai bù xù, trên mặt còn có mấy vết máu, bà ta đau nghiến răng trợn mắt, đang định vỗ đùi nói mình có chứng cứ, thì Lưu Thiêm Tài lại lạnh lùng liếc bà ta một cái.Gặp phải đội viên như vậy, Lưu Thiêm Tài đã quen.Dù cho anh ấy cũng cảm thấy Niên Xuân Hoa thái quá, nhưng anh ấy cũng không thể nhìn Hồng Thuận giận dữ rời khỏi đây như vậy.Lưu Thiên Tài dẫn người đuổi theo Hồng Thuận, lời hay tuôn ra hết, như là Niên Xuân Hoa là một kẻ ngốc, không biết nặng nhẹ, cho tới bây giờ vẫn rất mê tín. Nhưng bà ta và Phúc Đoàn thế lực đơn bạc, cũng không có khả năng thật sự cổ vũ ủng hộ tà giáo gì trước mặt các đội viên, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.Lúc này Hồng Thuận mới quay đầu lại, cho bọn họ một cơ hội giải thích.Niên Xuân Hoa đập đùi hét lên vì bất bình, vung nước bọt giải thích chuyện Phúc Đoàn đã cứu con gà của mọi người như thế nào, mọi người đã quỳ lạy như thế nào.

Đan Thu Linh rất hổ thẹn, túm lấy Niên Xuân Hoa không buông tay: "Nếu không phải ba mẹ tôi bị bà mê hoặc, thì họ bái một đứa nhóc ranh làm gì? Bà vô đạo đức với ác độc vừa tôi. Ba mẹ tôi già như vậy rồi, bà còn bắt bọn họ quỳ xuống đất dập đầu, hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không tha cho bài"

Niên Xuân Hoa lại hét lên một tiếng, Phúc Đoàn cũng sợ tới mức bò loạn dưới đất, bộ quần áo mới đẹp đẽ của cô bé đều dính đầy bùn đất.

Vấn đề là, ngoại trừ những người đã nhìn thấy "phép lạ" của Phúc Đoàn ra, mặc dù những thành viên còn lại trong đội đều cho rằng Đan Thu Linh quá nóng vội, nhưng họ không cho rằng Đan Thu Linh làm sai. Quỳ đến vàng cả đầu gối, làm con ai mà không giận khi thấy ba mẹ mình quỳ lạy trước một đứa nhỏ cơ chứ?

Đánh người còn không đánh mặt, để cho người khác quỳ xuống lễ bái, đây là đang nhục nhã ai đây?

Nếu chuyện này áp lên người họ, họ cũng không thể kiểm soát được bản thân.

Khung cảnh rất hỗn loạn, đến cả những con gà trong chuồng gà cũng sợ hãi.

Mặt Lưu Thiêm Tài âm trầm hét lên ngăn cản nhiều lân nhưng đều vô dụng, anh ấy đang định kêu mấy người kéo bọn họ ra trước, thì Hồng Thuận lạnh lùng nói: "Đánh! Cứ để họ đánh, chân trước vừa đánh xong, chân sau dùng xe cảnh sát đưa họ đến đồn cảnh sát."

"Tiên nữ, quỳ lạy, đánh người! Năm nay đội sản xuất số chín khỏi cần làm đội sản xuất tiên tiến nữa! Bắt những kẻ tuyên truyền tiên nữ, đánh người cũng không nên buông tha, cứ bắt sạch rồi quản giáo lại cho tốt!"

Sau khi nói xong Hồng Thuận tức giận chắp tay sau lưng bỏ đi, những người có mặt đều toát mồ hôi lạnh.

Bắt đến đồn cảnh sát? Đội sản xuất của bọn họ sợ là sẽ mất mặt đến nỗi không biết rúc vào đâu nữa!

Niên Xuân Hoa lại càng choáng váng, sao còn muốn bắt người chứ? Hiểu lầm, hiểu lầm lớn rồi, bà ta chỉ muốn thể hiện rằng Phúc Đoàn có phúc khí thôi mà.

Vừa nghe thấy hình phạt nặng như vậy, Đan Thu Linh và Niên Xuân Hoa đang dây dưa dưới đất cũng phải dừng tay.

Những người già sùng bái tiên nữ cũng không ngừng run rẩy, ngay cả những đội viên đang xem hỗn loạn cũng hoảng sợ.

Thời đại này điều gì quan trọng nhất? Các thành phần là quan trọng nhất. Nếu đội sản xuất của bọn họ mắc câu với tà giáo, sau này con gái đội sản xuất sẽ không dễ gả ra ngoài, đàn ông không dễ cưới vợ, thanh danh đội sản xuất của bọn họ cũng sẽ bị hủy hoại.

Một nhóm người gọi đội trưởng Lưu cùng đi tìm bí thư trở lại, nhóm còn lại oán trách Niên Xuân Hoa: "Xuân Hoa, tại sao ngày nào bà cũng gây rắc rối nhiều chuyện vậy hả?”

"Chúng ta đều đang yên đang lành đi trên mặt đất, lại bị bà cưỡng bức giày vò có dính líu tới chuyện tiên nữ, tại sao hả, sau lưng bà và Phúc Đoàn có người chống đỡ, nên tưởng mình là tiên nữ trên trời sao? Bà còn cái gì là không làm được không?”

Niên Xuân Hoa tóc tai bù xù, trên mặt còn có mấy vết máu, bà ta đau nghiến răng trợn mắt, đang định vỗ đùi nói mình có chứng cứ, thì Lưu Thiêm Tài lại lạnh lùng liếc bà ta một cái.

Gặp phải đội viên như vậy, Lưu Thiêm Tài đã quen.

Dù cho anh ấy cũng cảm thấy Niên Xuân Hoa thái quá, nhưng anh ấy cũng không thể nhìn Hồng Thuận giận dữ rời khỏi đây như vậy.

Lưu Thiên Tài dẫn người đuổi theo Hồng Thuận, lời hay tuôn ra hết, như là Niên Xuân Hoa là một kẻ ngốc, không biết nặng nhẹ, cho tới bây giờ vẫn rất mê tín. Nhưng bà ta và Phúc Đoàn thế lực đơn bạc, cũng không có khả năng thật sự cổ vũ ủng hộ tà giáo gì trước mặt các đội viên, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.

Lúc này Hồng Thuận mới quay đầu lại, cho bọn họ một cơ hội giải thích.

Niên Xuân Hoa đập đùi hét lên vì bất bình, vung nước bọt giải thích chuyện Phúc Đoàn đã cứu con gà của mọi người như thế nào, mọi người đã quỳ lạy như thế nào.

Thập Niên 70: Xuyên Thành Chị Gái Phúc ĐoànTác giả: Tuyết Hạ Kim ĐaoTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không“Loại người không có phúc như mày, mà cũng dám chọc Phúc Đoàn? Tao nói cho mày biết, chỉ cần đối xử không tốt với Phúc Đoàn đều sẽ xui xẻo, đối xử tốt với Phúc Đoàn thì mới có thể được thơm lây!” Trong trí nhớ, có một người đã chỉ vào mũi cô mà mắng như vậy, một câu lại một câu đều là không có phúc, giẫm đạp Sở Phong xuống bùn đất. Sở Phong mở mắt ra, màn giường màu xanh xám được chắp vá, vật dụng trong nhà dù dùng câu nhà chỉ có bốn vách tường cũng không hề nói quá chút nào, cô nâng tay lên, là cánh tay của một cô bé. Cô xuyên qua rồi. Thân thể này vừa hay cũng tên là Sở Phong, Sở Phong nhìn lại cuộc đời bi thương đã qua của cô. Bi kịch của cuộc đời cô bắt đầu từ khi cha mẹ cô từ chối tiếp tục nhận nuôi một đứa bé mồ côi tên là Phúc Đoàn. Phúc Đoàn là một đứa trẻ mồ côi, không biết bị ai bỏ rơi ở công xã, các đội trưởng đều đau đầu vì việc để ai nhận nuôi Phúc Đoàn. Trong đội mở một cuộc họp, những đội viên biết ăn nói đều nói điều kiện nhà mình khó khăn, trên có cha mẹ già dưới có… Đan Thu Linh rất hổ thẹn, túm lấy Niên Xuân Hoa không buông tay: "Nếu không phải ba mẹ tôi bị bà mê hoặc, thì họ bái một đứa nhóc ranh làm gì? Bà vô đạo đức với ác độc vừa tôi. Ba mẹ tôi già như vậy rồi, bà còn bắt bọn họ quỳ xuống đất dập đầu, hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không tha cho bài"Niên Xuân Hoa lại hét lên một tiếng, Phúc Đoàn cũng sợ tới mức bò loạn dưới đất, bộ quần áo mới đẹp đẽ của cô bé đều dính đầy bùn đất.Vấn đề là, ngoại trừ những người đã nhìn thấy "phép lạ" của Phúc Đoàn ra, mặc dù những thành viên còn lại trong đội đều cho rằng Đan Thu Linh quá nóng vội, nhưng họ không cho rằng Đan Thu Linh làm sai. Quỳ đến vàng cả đầu gối, làm con ai mà không giận khi thấy ba mẹ mình quỳ lạy trước một đứa nhỏ cơ chứ?Đánh người còn không đánh mặt, để cho người khác quỳ xuống lễ bái, đây là đang nhục nhã ai đây?Nếu chuyện này áp lên người họ, họ cũng không thể kiểm soát được bản thân.Khung cảnh rất hỗn loạn, đến cả những con gà trong chuồng gà cũng sợ hãi.Mặt Lưu Thiêm Tài âm trầm hét lên ngăn cản nhiều lân nhưng đều vô dụng, anh ấy đang định kêu mấy người kéo bọn họ ra trước, thì Hồng Thuận lạnh lùng nói: "Đánh! Cứ để họ đánh, chân trước vừa đánh xong, chân sau dùng xe cảnh sát đưa họ đến đồn cảnh sát.""Tiên nữ, quỳ lạy, đánh người! Năm nay đội sản xuất số chín khỏi cần làm đội sản xuất tiên tiến nữa! Bắt những kẻ tuyên truyền tiên nữ, đánh người cũng không nên buông tha, cứ bắt sạch rồi quản giáo lại cho tốt!"Sau khi nói xong Hồng Thuận tức giận chắp tay sau lưng bỏ đi, những người có mặt đều toát mồ hôi lạnh.Bắt đến đồn cảnh sát? Đội sản xuất của bọn họ sợ là sẽ mất mặt đến nỗi không biết rúc vào đâu nữa!Niên Xuân Hoa lại càng choáng váng, sao còn muốn bắt người chứ? Hiểu lầm, hiểu lầm lớn rồi, bà ta chỉ muốn thể hiện rằng Phúc Đoàn có phúc khí thôi mà.Vừa nghe thấy hình phạt nặng như vậy, Đan Thu Linh và Niên Xuân Hoa đang dây dưa dưới đất cũng phải dừng tay.Những người già sùng bái tiên nữ cũng không ngừng run rẩy, ngay cả những đội viên đang xem hỗn loạn cũng hoảng sợ.Thời đại này điều gì quan trọng nhất? Các thành phần là quan trọng nhất. Nếu đội sản xuất của bọn họ mắc câu với tà giáo, sau này con gái đội sản xuất sẽ không dễ gả ra ngoài, đàn ông không dễ cưới vợ, thanh danh đội sản xuất của bọn họ cũng sẽ bị hủy hoại.Một nhóm người gọi đội trưởng Lưu cùng đi tìm bí thư trở lại, nhóm còn lại oán trách Niên Xuân Hoa: "Xuân Hoa, tại sao ngày nào bà cũng gây rắc rối nhiều chuyện vậy hả?”"Chúng ta đều đang yên đang lành đi trên mặt đất, lại bị bà cưỡng bức giày vò có dính líu tới chuyện tiên nữ, tại sao hả, sau lưng bà và Phúc Đoàn có người chống đỡ, nên tưởng mình là tiên nữ trên trời sao? Bà còn cái gì là không làm được không?”Niên Xuân Hoa tóc tai bù xù, trên mặt còn có mấy vết máu, bà ta đau nghiến răng trợn mắt, đang định vỗ đùi nói mình có chứng cứ, thì Lưu Thiêm Tài lại lạnh lùng liếc bà ta một cái.Gặp phải đội viên như vậy, Lưu Thiêm Tài đã quen.Dù cho anh ấy cũng cảm thấy Niên Xuân Hoa thái quá, nhưng anh ấy cũng không thể nhìn Hồng Thuận giận dữ rời khỏi đây như vậy.Lưu Thiên Tài dẫn người đuổi theo Hồng Thuận, lời hay tuôn ra hết, như là Niên Xuân Hoa là một kẻ ngốc, không biết nặng nhẹ, cho tới bây giờ vẫn rất mê tín. Nhưng bà ta và Phúc Đoàn thế lực đơn bạc, cũng không có khả năng thật sự cổ vũ ủng hộ tà giáo gì trước mặt các đội viên, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.Lúc này Hồng Thuận mới quay đầu lại, cho bọn họ một cơ hội giải thích.Niên Xuân Hoa đập đùi hét lên vì bất bình, vung nước bọt giải thích chuyện Phúc Đoàn đã cứu con gà của mọi người như thế nào, mọi người đã quỳ lạy như thế nào.

Chương 103: Tiên Nữ (9)