Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 5

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Đổng Hãn là ai? Giỏi đánh nhau, nhà giàu nổi tiếng, anh ta sợ ai chứ?Người có thể theo học ở đây không giàu có cũng cao quý, không thiếu tiền, nhưng ai mà chịu được oan ức chừng này?!“Xin cậu tôn trọng IQ của tôi, cậu đứng dậy cho tôi!! Dậy!!” Đổng Hãn bất chấp lòng tự trọng của mình, thế mà lại giãy giụa.Doãn Thường Lăng đâu chịu cho anh ta được toại nguyện, cậu víu cổ anh ta, cứ như cưỡi ngựa, “Tiền! Nếu không tôi đánh cậu thật đó!”“Đổng Hãn?”Hai người giằng co toé lửa, ầm ĩ đến mức không tách ra nổi, đột nhiên hai chữ này chòi ra, lập tức khiến Đổng Hãn cứng đờ.Doãn Thường Lăng ngờ vực nhìn người tới.Đệt! Không hổ là nhân vật chính, tự phát hào quang thần thánh là thế nào?!“Bách Vụ Thanh, không phải như cậu thấy đâu!”Đổng Hãn nói như vậy.Doãn Thường Lăng: “???” Hiểu lầm! Hiểu lầm khổng lồ!!

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Đổng Hãn là ai? Giỏi đánh nhau, nhà giàu nổi tiếng, anh ta sợ ai chứ?Người có thể theo học ở đây không giàu có cũng cao quý, không thiếu tiền, nhưng ai mà chịu được oan ức chừng này?!“Xin cậu tôn trọng IQ của tôi, cậu đứng dậy cho tôi!! Dậy!!” Đổng Hãn bất chấp lòng tự trọng của mình, thế mà lại giãy giụa.Doãn Thường Lăng đâu chịu cho anh ta được toại nguyện, cậu víu cổ anh ta, cứ như cưỡi ngựa, “Tiền! Nếu không tôi đánh cậu thật đó!”“Đổng Hãn?”Hai người giằng co toé lửa, ầm ĩ đến mức không tách ra nổi, đột nhiên hai chữ này chòi ra, lập tức khiến Đổng Hãn cứng đờ.Doãn Thường Lăng ngờ vực nhìn người tới.Đệt! Không hổ là nhân vật chính, tự phát hào quang thần thánh là thế nào?!“Bách Vụ Thanh, không phải như cậu thấy đâu!”Đổng Hãn nói như vậy.Doãn Thường Lăng: “???” Hiểu lầm! Hiểu lầm khổng lồ!!

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Đổng Hãn là ai? Giỏi đánh nhau, nhà giàu nổi tiếng, anh ta sợ ai chứ?Người có thể theo học ở đây không giàu có cũng cao quý, không thiếu tiền, nhưng ai mà chịu được oan ức chừng này?!“Xin cậu tôn trọng IQ của tôi, cậu đứng dậy cho tôi!! Dậy!!” Đổng Hãn bất chấp lòng tự trọng của mình, thế mà lại giãy giụa.Doãn Thường Lăng đâu chịu cho anh ta được toại nguyện, cậu víu cổ anh ta, cứ như cưỡi ngựa, “Tiền! Nếu không tôi đánh cậu thật đó!”“Đổng Hãn?”Hai người giằng co toé lửa, ầm ĩ đến mức không tách ra nổi, đột nhiên hai chữ này chòi ra, lập tức khiến Đổng Hãn cứng đờ.Doãn Thường Lăng ngờ vực nhìn người tới.Đệt! Không hổ là nhân vật chính, tự phát hào quang thần thánh là thế nào?!“Bách Vụ Thanh, không phải như cậu thấy đâu!”Đổng Hãn nói như vậy.Doãn Thường Lăng: “???” Hiểu lầm! Hiểu lầm khổng lồ!!

Chương 5