Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 6
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chuyện đã xảy ra ở mức gượng gạo này, Doãn Thường Lăng dứt khoát đâm lao thì phải theo lao, thì thầm uy hiếp: “Có đưa tiền hay không, cậu thích bạn Bách đúng không? Không sợ tôi nói gì hay sao?”Quả nhiên, đánh rắn phải đánh dập đầu, liệt nam kiên trinh Đổng Hãn lập tức thoả hiệp, “Thật?”“Thật hơn cả vàng, Alipay hay là Wechat, cậu quét mã đi!” Doãn Thường Lăng móc điện thoại ra, tìm mã QR, đưa cho Đổng Hãn.Sau đó đứng dậy khỏi người đối phương, sốt ruột nhìn Bách Vụ Thanh vẫn đang ngó nhìn, dịu giọng, “Bạn Bách, bạn đến đúng lúc lắm, bạn Đổng bị đau dạ dày, thầy bảo tôi dẫn cậu ấy đến phòng y tế, kết quả cậu ta không chịu đi, bạn xem cậu ấy đau đến mức nằm ra đất rồi, tôi không kéo dậy nổi.”Doãn Thường Lăng lại quỳ xuống, mặt mày lo lắng mà lén lút chìa điện thoại ra, “Bạn Đổng, bạn ổn chứ?”Đổng Hãn lập tức vào vai, nhíu chặt lông mày, “Đau…”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chuyện đã xảy ra ở mức gượng gạo này, Doãn Thường Lăng dứt khoát đâm lao thì phải theo lao, thì thầm uy hiếp: “Có đưa tiền hay không, cậu thích bạn Bách đúng không? Không sợ tôi nói gì hay sao?”Quả nhiên, đánh rắn phải đánh dập đầu, liệt nam kiên trinh Đổng Hãn lập tức thoả hiệp, “Thật?”“Thật hơn cả vàng, Alipay hay là Wechat, cậu quét mã đi!” Doãn Thường Lăng móc điện thoại ra, tìm mã QR, đưa cho Đổng Hãn.Sau đó đứng dậy khỏi người đối phương, sốt ruột nhìn Bách Vụ Thanh vẫn đang ngó nhìn, dịu giọng, “Bạn Bách, bạn đến đúng lúc lắm, bạn Đổng bị đau dạ dày, thầy bảo tôi dẫn cậu ấy đến phòng y tế, kết quả cậu ta không chịu đi, bạn xem cậu ấy đau đến mức nằm ra đất rồi, tôi không kéo dậy nổi.”Doãn Thường Lăng lại quỳ xuống, mặt mày lo lắng mà lén lút chìa điện thoại ra, “Bạn Đổng, bạn ổn chứ?”Đổng Hãn lập tức vào vai, nhíu chặt lông mày, “Đau…”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Chuyện đã xảy ra ở mức gượng gạo này, Doãn Thường Lăng dứt khoát đâm lao thì phải theo lao, thì thầm uy hiếp: “Có đưa tiền hay không, cậu thích bạn Bách đúng không? Không sợ tôi nói gì hay sao?”Quả nhiên, đánh rắn phải đánh dập đầu, liệt nam kiên trinh Đổng Hãn lập tức thoả hiệp, “Thật?”“Thật hơn cả vàng, Alipay hay là Wechat, cậu quét mã đi!” Doãn Thường Lăng móc điện thoại ra, tìm mã QR, đưa cho Đổng Hãn.Sau đó đứng dậy khỏi người đối phương, sốt ruột nhìn Bách Vụ Thanh vẫn đang ngó nhìn, dịu giọng, “Bạn Bách, bạn đến đúng lúc lắm, bạn Đổng bị đau dạ dày, thầy bảo tôi dẫn cậu ấy đến phòng y tế, kết quả cậu ta không chịu đi, bạn xem cậu ấy đau đến mức nằm ra đất rồi, tôi không kéo dậy nổi.”Doãn Thường Lăng lại quỳ xuống, mặt mày lo lắng mà lén lút chìa điện thoại ra, “Bạn Đổng, bạn ổn chứ?”Đổng Hãn lập tức vào vai, nhíu chặt lông mày, “Đau…”