Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 11
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Ôi chao… cục cưng ngoan của mẹ ơi~ sao lại tốt thế này!” Mẹ Doãn nghe xong, lập tức đỏ hoe vành mắt, thơm một cái lên trán Doãn Thường Lăng, rồi vui vẻ đi nấu cơm cho cậu.Doãn Thường Lăng tranh thủ lúc đó nhìn quanh nhà mình, xa lạ mà lại quen thuộc, rộng rãi nhưng trống trải, lại tràn đầy không khí ấm cúng.Nhớ lại, thực ra đáng lẽ cậu phải là một cậu ấm gia đình điển hình đầy hạnh phúc, thành tích tầm tầm, nhân duyên cũng tạm, mặt mũi đẹp trai, chỉ cần không liên quan đến nam chính, sau này chắc chắn cậu sẽ ổn định, vui vẻ.Thế nhưng…Doãn Thường Lăng nhìn một nghìn tệ nằm im trong điện thoại, đầu óc mông lung, cậu yếu đuối đến độ chưa kịp làm gì đã tèo rồi!Lần này chắc chắn sẽ bị nhân vật chính ghim, cậu không nên nghe theo phản ứng của cơ thể…
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Ôi chao… cục cưng ngoan của mẹ ơi~ sao lại tốt thế này!” Mẹ Doãn nghe xong, lập tức đỏ hoe vành mắt, thơm một cái lên trán Doãn Thường Lăng, rồi vui vẻ đi nấu cơm cho cậu.Doãn Thường Lăng tranh thủ lúc đó nhìn quanh nhà mình, xa lạ mà lại quen thuộc, rộng rãi nhưng trống trải, lại tràn đầy không khí ấm cúng.Nhớ lại, thực ra đáng lẽ cậu phải là một cậu ấm gia đình điển hình đầy hạnh phúc, thành tích tầm tầm, nhân duyên cũng tạm, mặt mũi đẹp trai, chỉ cần không liên quan đến nam chính, sau này chắc chắn cậu sẽ ổn định, vui vẻ.Thế nhưng…Doãn Thường Lăng nhìn một nghìn tệ nằm im trong điện thoại, đầu óc mông lung, cậu yếu đuối đến độ chưa kịp làm gì đã tèo rồi!Lần này chắc chắn sẽ bị nhân vật chính ghim, cậu không nên nghe theo phản ứng của cơ thể…
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Ôi chao… cục cưng ngoan của mẹ ơi~ sao lại tốt thế này!” Mẹ Doãn nghe xong, lập tức đỏ hoe vành mắt, thơm một cái lên trán Doãn Thường Lăng, rồi vui vẻ đi nấu cơm cho cậu.Doãn Thường Lăng tranh thủ lúc đó nhìn quanh nhà mình, xa lạ mà lại quen thuộc, rộng rãi nhưng trống trải, lại tràn đầy không khí ấm cúng.Nhớ lại, thực ra đáng lẽ cậu phải là một cậu ấm gia đình điển hình đầy hạnh phúc, thành tích tầm tầm, nhân duyên cũng tạm, mặt mũi đẹp trai, chỉ cần không liên quan đến nam chính, sau này chắc chắn cậu sẽ ổn định, vui vẻ.Thế nhưng…Doãn Thường Lăng nhìn một nghìn tệ nằm im trong điện thoại, đầu óc mông lung, cậu yếu đuối đến độ chưa kịp làm gì đã tèo rồi!Lần này chắc chắn sẽ bị nhân vật chính ghim, cậu không nên nghe theo phản ứng của cơ thể…