Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 16

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ăn cơm xong, bố mẹ Doãn khăng khăng đích thân đưa Doãn Thường Lăng đến trường học, cậu không ngăn được, bèn vui vẻ hưởng thụ, dù sao thì giờ cậu hẵng còn nhỏ.“Con trai cưng, sắp đến trường rồi.” Mẹ Doãn mong đợi nhìn Doãn Thường Lăng.Cậu thu lại ánh mắt đang đặt ngoài cửa xe, nghi hoặc “Dạ?” một tiếng.Mẹ Doãn định nói lại thôi, “Không có gì, con xem có gì quên không mang không?”“Dạ, không.” Doãn Thường Lăng kiểm tra một lát, cậu căn bản chưa từng lấy đồ ra.Bố Doãn lái xe, liếc nhìn cậu qua gương chiếu hậu, “Con trai, bố lại chuyển cho con một trăm nghìn tiền tiêu vặt hôm nay, nếu muốn đi chơi cùng bạn học thì bố cho thêm ít nữa.”Doãn Thường Lăng co giật khoé môi, thì ra… nhà cậu đúng là rất giàu, “Không, tan học con sẽ về thẳng nhà, bố mẹ bận, để tài xế đến đón con là được rồi.”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ăn cơm xong, bố mẹ Doãn khăng khăng đích thân đưa Doãn Thường Lăng đến trường học, cậu không ngăn được, bèn vui vẻ hưởng thụ, dù sao thì giờ cậu hẵng còn nhỏ.“Con trai cưng, sắp đến trường rồi.” Mẹ Doãn mong đợi nhìn Doãn Thường Lăng.Cậu thu lại ánh mắt đang đặt ngoài cửa xe, nghi hoặc “Dạ?” một tiếng.Mẹ Doãn định nói lại thôi, “Không có gì, con xem có gì quên không mang không?”“Dạ, không.” Doãn Thường Lăng kiểm tra một lát, cậu căn bản chưa từng lấy đồ ra.Bố Doãn lái xe, liếc nhìn cậu qua gương chiếu hậu, “Con trai, bố lại chuyển cho con một trăm nghìn tiền tiêu vặt hôm nay, nếu muốn đi chơi cùng bạn học thì bố cho thêm ít nữa.”Doãn Thường Lăng co giật khoé môi, thì ra… nhà cậu đúng là rất giàu, “Không, tan học con sẽ về thẳng nhà, bố mẹ bận, để tài xế đến đón con là được rồi.”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Ăn cơm xong, bố mẹ Doãn khăng khăng đích thân đưa Doãn Thường Lăng đến trường học, cậu không ngăn được, bèn vui vẻ hưởng thụ, dù sao thì giờ cậu hẵng còn nhỏ.“Con trai cưng, sắp đến trường rồi.” Mẹ Doãn mong đợi nhìn Doãn Thường Lăng.Cậu thu lại ánh mắt đang đặt ngoài cửa xe, nghi hoặc “Dạ?” một tiếng.Mẹ Doãn định nói lại thôi, “Không có gì, con xem có gì quên không mang không?”“Dạ, không.” Doãn Thường Lăng kiểm tra một lát, cậu căn bản chưa từng lấy đồ ra.Bố Doãn lái xe, liếc nhìn cậu qua gương chiếu hậu, “Con trai, bố lại chuyển cho con một trăm nghìn tiền tiêu vặt hôm nay, nếu muốn đi chơi cùng bạn học thì bố cho thêm ít nữa.”Doãn Thường Lăng co giật khoé môi, thì ra… nhà cậu đúng là rất giàu, “Không, tan học con sẽ về thẳng nhà, bố mẹ bận, để tài xế đến đón con là được rồi.”

Chương 16