Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 36

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trước khi tái sinh, Doãn Thường Lăng đã nghĩ Bách Vụ Thanh là một kẻ quái dị, vì việc Đổng Hãn theo đuổi và mê muội hắn dù là bất cứ ai cũng nhận ra được, nhưng hắn toàn tỏ vẻ coi khinh.Sau này tốt nghiệp, mọi người lưu lạc khắp nơi, Đổng Hãn chọn Doãn Thường Lăng đã theo đuổi mình mấy năm trời, cuối cùng Doãn Thường Lăng cũng được như mong ước, vậy nên mấy năm đó cậu sống hạnh phúc mà vẫn dè dặt.Cuộc gặp gỡ tình cờ của Bách Vụ Thanh và họ là rất nhiều năm sau, cậu nhớ là vào mùa đông, Bách Vụ Thanh nhìn thấy Doãn Thường Lăng ở bên Đổng Hãn.Sau đó Bách Vụ Thanh bắt đầu hứng thú với Đổng Hãn cứ như trúng tà, chêm vào giữa hai người họ, cho tới khi Đổng Hãn đá Doãn Thường Lăng.Chuyện đi đến nước này, Doãn Thường Lăng cũng nghĩ có phải mình có mối thù gì với Bách Vụ Thanh hay không, nhưng lúc cậu rơi xuống nước, người cùng nhảy xuống cứu cậu vẫn là Bách Vụ Thanh.Cuối cùng, Doãn Thường Lăng rút ra một kết luận, “Đồ điên!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trước khi tái sinh, Doãn Thường Lăng đã nghĩ Bách Vụ Thanh là một kẻ quái dị, vì việc Đổng Hãn theo đuổi và mê muội hắn dù là bất cứ ai cũng nhận ra được, nhưng hắn toàn tỏ vẻ coi khinh.Sau này tốt nghiệp, mọi người lưu lạc khắp nơi, Đổng Hãn chọn Doãn Thường Lăng đã theo đuổi mình mấy năm trời, cuối cùng Doãn Thường Lăng cũng được như mong ước, vậy nên mấy năm đó cậu sống hạnh phúc mà vẫn dè dặt.Cuộc gặp gỡ tình cờ của Bách Vụ Thanh và họ là rất nhiều năm sau, cậu nhớ là vào mùa đông, Bách Vụ Thanh nhìn thấy Doãn Thường Lăng ở bên Đổng Hãn.Sau đó Bách Vụ Thanh bắt đầu hứng thú với Đổng Hãn cứ như trúng tà, chêm vào giữa hai người họ, cho tới khi Đổng Hãn đá Doãn Thường Lăng.Chuyện đi đến nước này, Doãn Thường Lăng cũng nghĩ có phải mình có mối thù gì với Bách Vụ Thanh hay không, nhưng lúc cậu rơi xuống nước, người cùng nhảy xuống cứu cậu vẫn là Bách Vụ Thanh.Cuối cùng, Doãn Thường Lăng rút ra một kết luận, “Đồ điên!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Trước khi tái sinh, Doãn Thường Lăng đã nghĩ Bách Vụ Thanh là một kẻ quái dị, vì việc Đổng Hãn theo đuổi và mê muội hắn dù là bất cứ ai cũng nhận ra được, nhưng hắn toàn tỏ vẻ coi khinh.Sau này tốt nghiệp, mọi người lưu lạc khắp nơi, Đổng Hãn chọn Doãn Thường Lăng đã theo đuổi mình mấy năm trời, cuối cùng Doãn Thường Lăng cũng được như mong ước, vậy nên mấy năm đó cậu sống hạnh phúc mà vẫn dè dặt.Cuộc gặp gỡ tình cờ của Bách Vụ Thanh và họ là rất nhiều năm sau, cậu nhớ là vào mùa đông, Bách Vụ Thanh nhìn thấy Doãn Thường Lăng ở bên Đổng Hãn.Sau đó Bách Vụ Thanh bắt đầu hứng thú với Đổng Hãn cứ như trúng tà, chêm vào giữa hai người họ, cho tới khi Đổng Hãn đá Doãn Thường Lăng.Chuyện đi đến nước này, Doãn Thường Lăng cũng nghĩ có phải mình có mối thù gì với Bách Vụ Thanh hay không, nhưng lúc cậu rơi xuống nước, người cùng nhảy xuống cứu cậu vẫn là Bách Vụ Thanh.Cuối cùng, Doãn Thường Lăng rút ra một kết luận, “Đồ điên!”

Chương 36