Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 50

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nội dung chủ yếu của cuộc họp lớp là cách đối phó với kỳ thi tháng hai tuần nữa, nghe nói lần này là cả thành phố thi cùng nhau.Trường cấp ba số 1 trước nay đứng đầu cả nước, lần này chắc chắn không tụt hậu, áp lực của học sinh cũng tăng theo phần trăm.Một thời gian tiếng ai oán không dứt, Doãn Thường Lăng nhìn vở ghi chép bị cậu xếp trên bàn, lật mở với tâm trạng không đọc cũng phải đọc.Gọn gàng ngăn nắp, giống như con người Bách Vụ Thanh, tư duy mạch lạc, gần như toàn là tinh hoa, Doãn Thường Vân ngẫm nghĩ một hồi, xác nhận tên của thứ này – vở ghi chép của thần đồng tối thượng!Lần này nợ hai ơn huệ của Bách Vụ Thanh mất rồi.Doãn Thường Lăng lật nhanh đến cuối, chắc hẳn là ghi chép ngày hôm nay, tuy nhiên cậu phát hiện ra chẳng hiểu chút nào, rất lạ lẫm.Trong lòng không khỏi dấy lên một suy nghĩ to gan, Doãn Thường Lăng mở vở, rồi lật đến chương cuối cùng, so sánh…“Đậu…” Biến thái à…

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nội dung chủ yếu của cuộc họp lớp là cách đối phó với kỳ thi tháng hai tuần nữa, nghe nói lần này là cả thành phố thi cùng nhau.Trường cấp ba số 1 trước nay đứng đầu cả nước, lần này chắc chắn không tụt hậu, áp lực của học sinh cũng tăng theo phần trăm.Một thời gian tiếng ai oán không dứt, Doãn Thường Lăng nhìn vở ghi chép bị cậu xếp trên bàn, lật mở với tâm trạng không đọc cũng phải đọc.Gọn gàng ngăn nắp, giống như con người Bách Vụ Thanh, tư duy mạch lạc, gần như toàn là tinh hoa, Doãn Thường Vân ngẫm nghĩ một hồi, xác nhận tên của thứ này – vở ghi chép của thần đồng tối thượng!Lần này nợ hai ơn huệ của Bách Vụ Thanh mất rồi.Doãn Thường Lăng lật nhanh đến cuối, chắc hẳn là ghi chép ngày hôm nay, tuy nhiên cậu phát hiện ra chẳng hiểu chút nào, rất lạ lẫm.Trong lòng không khỏi dấy lên một suy nghĩ to gan, Doãn Thường Lăng mở vở, rồi lật đến chương cuối cùng, so sánh…“Đậu…” Biến thái à…

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Nội dung chủ yếu của cuộc họp lớp là cách đối phó với kỳ thi tháng hai tuần nữa, nghe nói lần này là cả thành phố thi cùng nhau.Trường cấp ba số 1 trước nay đứng đầu cả nước, lần này chắc chắn không tụt hậu, áp lực của học sinh cũng tăng theo phần trăm.Một thời gian tiếng ai oán không dứt, Doãn Thường Lăng nhìn vở ghi chép bị cậu xếp trên bàn, lật mở với tâm trạng không đọc cũng phải đọc.Gọn gàng ngăn nắp, giống như con người Bách Vụ Thanh, tư duy mạch lạc, gần như toàn là tinh hoa, Doãn Thường Vân ngẫm nghĩ một hồi, xác nhận tên của thứ này – vở ghi chép của thần đồng tối thượng!Lần này nợ hai ơn huệ của Bách Vụ Thanh mất rồi.Doãn Thường Lăng lật nhanh đến cuối, chắc hẳn là ghi chép ngày hôm nay, tuy nhiên cậu phát hiện ra chẳng hiểu chút nào, rất lạ lẫm.Trong lòng không khỏi dấy lên một suy nghĩ to gan, Doãn Thường Lăng mở vở, rồi lật đến chương cuối cùng, so sánh…“Đậu…” Biến thái à…

Chương 50