Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 51
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bạn Doãn có gì không hài lòng à?” Giáo viên chủ nhiệm đang vất vả trên bục giảng, ban phát nước mưa mùa xuân, không nói đến được mấy ai chăm chú nghe giảng, tối thiểu cũng phải yên lặng không tiếng động, vì thế, mặc dù tiếng “đậu” này bé, nhưng vẫn lọt được vào tai giáo viên chủ nhiệm.Doãn Thường Lăng mím môi, đáp: “Chúng em nhất định phải đậu, học hành chăm chỉ hơn.”Giáo viên chủ nhiệm hài lòng gật đầu, thấy Doãn Thường Lăng nói rất chân thành, chắc là vừa rồi cô nghe nhầm, “Mọi người đều phải học tập Thường Lăng nhé! Đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến chơi bời, yêu đương!”“Dạ–” Học sinh dưới bục uể oải đáp.Trong lớp lại khôi phục cảnh yên lặng, cô chủ nhiệm hồi tưởng lại cảm xúc mạnh mẽ vừa rồi, hé miệng nói tiếp.Doãn Thường Lăng tâm trạng phức tạp lại giở vở ghi chép lên trước quá nửa, mới tìm thấy nội dung họ đang học.Quả nhiên, thần đồng đều là quái vật gang thép luyện thành.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bạn Doãn có gì không hài lòng à?” Giáo viên chủ nhiệm đang vất vả trên bục giảng, ban phát nước mưa mùa xuân, không nói đến được mấy ai chăm chú nghe giảng, tối thiểu cũng phải yên lặng không tiếng động, vì thế, mặc dù tiếng “đậu” này bé, nhưng vẫn lọt được vào tai giáo viên chủ nhiệm.Doãn Thường Lăng mím môi, đáp: “Chúng em nhất định phải đậu, học hành chăm chỉ hơn.”Giáo viên chủ nhiệm hài lòng gật đầu, thấy Doãn Thường Lăng nói rất chân thành, chắc là vừa rồi cô nghe nhầm, “Mọi người đều phải học tập Thường Lăng nhé! Đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến chơi bời, yêu đương!”“Dạ–” Học sinh dưới bục uể oải đáp.Trong lớp lại khôi phục cảnh yên lặng, cô chủ nhiệm hồi tưởng lại cảm xúc mạnh mẽ vừa rồi, hé miệng nói tiếp.Doãn Thường Lăng tâm trạng phức tạp lại giở vở ghi chép lên trước quá nửa, mới tìm thấy nội dung họ đang học.Quả nhiên, thần đồng đều là quái vật gang thép luyện thành.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Bạn Doãn có gì không hài lòng à?” Giáo viên chủ nhiệm đang vất vả trên bục giảng, ban phát nước mưa mùa xuân, không nói đến được mấy ai chăm chú nghe giảng, tối thiểu cũng phải yên lặng không tiếng động, vì thế, mặc dù tiếng “đậu” này bé, nhưng vẫn lọt được vào tai giáo viên chủ nhiệm.Doãn Thường Lăng mím môi, đáp: “Chúng em nhất định phải đậu, học hành chăm chỉ hơn.”Giáo viên chủ nhiệm hài lòng gật đầu, thấy Doãn Thường Lăng nói rất chân thành, chắc là vừa rồi cô nghe nhầm, “Mọi người đều phải học tập Thường Lăng nhé! Đừng suốt ngày chỉ nghĩ đến chơi bời, yêu đương!”“Dạ–” Học sinh dưới bục uể oải đáp.Trong lớp lại khôi phục cảnh yên lặng, cô chủ nhiệm hồi tưởng lại cảm xúc mạnh mẽ vừa rồi, hé miệng nói tiếp.Doãn Thường Lăng tâm trạng phức tạp lại giở vở ghi chép lên trước quá nửa, mới tìm thấy nội dung họ đang học.Quả nhiên, thần đồng đều là quái vật gang thép luyện thành.