Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 62

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Người này cực kỳ đáng sợ, nên tránh xa.Lần này trải qua cuộc tiếp xúc với Bách Vụ Thanh, Doãn Thường Lăng vẫn rút ra kết luận này, con người này quấy rối tinh thần cậu quá dễ dàng, rất nguy hiểm.Về đến nhà, bố Doãn mẹ Doãn vẫn còn chưa về, Doãn Thường Lăng cũng không đói, bèn đến phòng đọc.Số lần cậu đến nơi này không nhiều, đã quên mất trông như thế nào từ lâu rồi.Bây giờ nhìn xem, xêm xêm một thư viện cỡ nhỏ, sách gì cũng có, nhưng chẳng có bao nhiêu thời gian đọc.Doãn Thường Lăng đặt cặp lên bàn, hôm nay không có bài tập về nhà, cậu định ôn tập, kiến thức đang có chắc chắn là nhiều hơn người cùng trang lứa, nhưng nếu thi thố, có những kiến thức còn chưa thực hành trong xã hội thì đã bị lãng quên, ôn tập là có ích nhất.Trước kia không học hành tử tế, được làm lại, nhất định cậu sẽ không phụ lòng mong đợi của bố mẹ.Hơn nữa… cảm giác kiểu thần đồng như Bách Vụ Thanh lợi hại quá, cậu lại có chút chí tiến thủ, chỉ một chút mà thôi.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Người này cực kỳ đáng sợ, nên tránh xa.Lần này trải qua cuộc tiếp xúc với Bách Vụ Thanh, Doãn Thường Lăng vẫn rút ra kết luận này, con người này quấy rối tinh thần cậu quá dễ dàng, rất nguy hiểm.Về đến nhà, bố Doãn mẹ Doãn vẫn còn chưa về, Doãn Thường Lăng cũng không đói, bèn đến phòng đọc.Số lần cậu đến nơi này không nhiều, đã quên mất trông như thế nào từ lâu rồi.Bây giờ nhìn xem, xêm xêm một thư viện cỡ nhỏ, sách gì cũng có, nhưng chẳng có bao nhiêu thời gian đọc.Doãn Thường Lăng đặt cặp lên bàn, hôm nay không có bài tập về nhà, cậu định ôn tập, kiến thức đang có chắc chắn là nhiều hơn người cùng trang lứa, nhưng nếu thi thố, có những kiến thức còn chưa thực hành trong xã hội thì đã bị lãng quên, ôn tập là có ích nhất.Trước kia không học hành tử tế, được làm lại, nhất định cậu sẽ không phụ lòng mong đợi của bố mẹ.Hơn nữa… cảm giác kiểu thần đồng như Bách Vụ Thanh lợi hại quá, cậu lại có chút chí tiến thủ, chỉ một chút mà thôi.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Người này cực kỳ đáng sợ, nên tránh xa.Lần này trải qua cuộc tiếp xúc với Bách Vụ Thanh, Doãn Thường Lăng vẫn rút ra kết luận này, con người này quấy rối tinh thần cậu quá dễ dàng, rất nguy hiểm.Về đến nhà, bố Doãn mẹ Doãn vẫn còn chưa về, Doãn Thường Lăng cũng không đói, bèn đến phòng đọc.Số lần cậu đến nơi này không nhiều, đã quên mất trông như thế nào từ lâu rồi.Bây giờ nhìn xem, xêm xêm một thư viện cỡ nhỏ, sách gì cũng có, nhưng chẳng có bao nhiêu thời gian đọc.Doãn Thường Lăng đặt cặp lên bàn, hôm nay không có bài tập về nhà, cậu định ôn tập, kiến thức đang có chắc chắn là nhiều hơn người cùng trang lứa, nhưng nếu thi thố, có những kiến thức còn chưa thực hành trong xã hội thì đã bị lãng quên, ôn tập là có ích nhất.Trước kia không học hành tử tế, được làm lại, nhất định cậu sẽ không phụ lòng mong đợi của bố mẹ.Hơn nữa… cảm giác kiểu thần đồng như Bách Vụ Thanh lợi hại quá, cậu lại có chút chí tiến thủ, chỉ một chút mà thôi.

Chương 62