Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 70

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kiểu như nhân vật chính, những dịp quan trọng toàn xuất hiện cuối cùng.Bách Vụ Thanh hôm nay mặc Âu phục màu trắng, không đeo cà vạt, sơ mi trắng mở cúc thứ hai, để lộ một khúc xương quai xanh, toát ra vẻ gợi cảm không thể nói rõ.Bách Vụ Thanh trước nay không để ý đến mấy việc này, hôm nay đến lại trang điểm nhẹ, hình như nhấn mạnh mũi, khiến mũi hắn càng cao hơn, ánh mắt sâu thẳm, mang ánh sao, mái tóc hơi dài được xử lý qua loa, vài sợi rủ trên trán, phác hoạ đường cong hoàn hảo.Chỉ có một mình hắn ta không có bạn nhảy, nhưng lại có cảm giác nổi bật áp đảo.Doãn Thường Lăng nghi ngờ nhìn chằm chằm vào quần áo của hắn, ** má… Có cảm giác ảo diệu khi đụng hàng, hoặc phải nói là giống đồ đôi hơn…Kẻ này có rắp tâm gì, muốn khiến cậu mất mặt trước mọi người sao?

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kiểu như nhân vật chính, những dịp quan trọng toàn xuất hiện cuối cùng.Bách Vụ Thanh hôm nay mặc Âu phục màu trắng, không đeo cà vạt, sơ mi trắng mở cúc thứ hai, để lộ một khúc xương quai xanh, toát ra vẻ gợi cảm không thể nói rõ.Bách Vụ Thanh trước nay không để ý đến mấy việc này, hôm nay đến lại trang điểm nhẹ, hình như nhấn mạnh mũi, khiến mũi hắn càng cao hơn, ánh mắt sâu thẳm, mang ánh sao, mái tóc hơi dài được xử lý qua loa, vài sợi rủ trên trán, phác hoạ đường cong hoàn hảo.Chỉ có một mình hắn ta không có bạn nhảy, nhưng lại có cảm giác nổi bật áp đảo.Doãn Thường Lăng nghi ngờ nhìn chằm chằm vào quần áo của hắn, ** má… Có cảm giác ảo diệu khi đụng hàng, hoặc phải nói là giống đồ đôi hơn…Kẻ này có rắp tâm gì, muốn khiến cậu mất mặt trước mọi người sao?

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kiểu như nhân vật chính, những dịp quan trọng toàn xuất hiện cuối cùng.Bách Vụ Thanh hôm nay mặc Âu phục màu trắng, không đeo cà vạt, sơ mi trắng mở cúc thứ hai, để lộ một khúc xương quai xanh, toát ra vẻ gợi cảm không thể nói rõ.Bách Vụ Thanh trước nay không để ý đến mấy việc này, hôm nay đến lại trang điểm nhẹ, hình như nhấn mạnh mũi, khiến mũi hắn càng cao hơn, ánh mắt sâu thẳm, mang ánh sao, mái tóc hơi dài được xử lý qua loa, vài sợi rủ trên trán, phác hoạ đường cong hoàn hảo.Chỉ có một mình hắn ta không có bạn nhảy, nhưng lại có cảm giác nổi bật áp đảo.Doãn Thường Lăng nghi ngờ nhìn chằm chằm vào quần áo của hắn, ** má… Có cảm giác ảo diệu khi đụng hàng, hoặc phải nói là giống đồ đôi hơn…Kẻ này có rắp tâm gì, muốn khiến cậu mất mặt trước mọi người sao?

Chương 70