Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 89

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thực tế, Doãn Thường Lăng không có thời gian nghĩ những thứ không đâu này, kỳ thi tháng sắp đến, một đống đề thi thử đè bẹp người ta gần như không thở nổi.May mắn là học rồi, cộng thêm chăm chỉ ôn tập, chẳng mấy chốc Doãn Thường Lăng đã tìm được niềm vui làm bài tập trong những xấp đề này.Chà… đây chính là cảm giác của học sinh giỏi lúc làm bài thường ngày ư? Sướng thế này sao?Càng làm càng phấn khích, ngay cả trong giờ cậu cũng lén lút làm bài, cảm giác bơi trong biển đề này là trải nghiệm mà kiếp trước cậu chưa bao giờ có.Thi thoảng bị giáo viên phát hiện, cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc hoài nghi, hắng giọng mấy tiếng thấy cậu vẫn mải mê cày đề, vừa tức giận vừa cảm động, cuối cùng đều chọn mắt nhắm mắt mở cho qua.Suy cho cùng thì các giáo viên đều thích học trò ngoan chăm chỉ khắc khổ cố gắng học hành.Làm đề đến cuối, Doãn Thường Lăng cảm thán: Thì ra mọi khi Bách Vụ Thanh làm bài đều có cảm giác này? Có điều chắc chắn cậu ta làm giỏi hơn mình nhiều.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thực tế, Doãn Thường Lăng không có thời gian nghĩ những thứ không đâu này, kỳ thi tháng sắp đến, một đống đề thi thử đè bẹp người ta gần như không thở nổi.May mắn là học rồi, cộng thêm chăm chỉ ôn tập, chẳng mấy chốc Doãn Thường Lăng đã tìm được niềm vui làm bài tập trong những xấp đề này.Chà… đây chính là cảm giác của học sinh giỏi lúc làm bài thường ngày ư? Sướng thế này sao?Càng làm càng phấn khích, ngay cả trong giờ cậu cũng lén lút làm bài, cảm giác bơi trong biển đề này là trải nghiệm mà kiếp trước cậu chưa bao giờ có.Thi thoảng bị giáo viên phát hiện, cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc hoài nghi, hắng giọng mấy tiếng thấy cậu vẫn mải mê cày đề, vừa tức giận vừa cảm động, cuối cùng đều chọn mắt nhắm mắt mở cho qua.Suy cho cùng thì các giáo viên đều thích học trò ngoan chăm chỉ khắc khổ cố gắng học hành.Làm đề đến cuối, Doãn Thường Lăng cảm thán: Thì ra mọi khi Bách Vụ Thanh làm bài đều có cảm giác này? Có điều chắc chắn cậu ta làm giỏi hơn mình nhiều.

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thực tế, Doãn Thường Lăng không có thời gian nghĩ những thứ không đâu này, kỳ thi tháng sắp đến, một đống đề thi thử đè bẹp người ta gần như không thở nổi.May mắn là học rồi, cộng thêm chăm chỉ ôn tập, chẳng mấy chốc Doãn Thường Lăng đã tìm được niềm vui làm bài tập trong những xấp đề này.Chà… đây chính là cảm giác của học sinh giỏi lúc làm bài thường ngày ư? Sướng thế này sao?Càng làm càng phấn khích, ngay cả trong giờ cậu cũng lén lút làm bài, cảm giác bơi trong biển đề này là trải nghiệm mà kiếp trước cậu chưa bao giờ có.Thi thoảng bị giáo viên phát hiện, cũng đều tỏ vẻ kinh ngạc hoài nghi, hắng giọng mấy tiếng thấy cậu vẫn mải mê cày đề, vừa tức giận vừa cảm động, cuối cùng đều chọn mắt nhắm mắt mở cho qua.Suy cho cùng thì các giáo viên đều thích học trò ngoan chăm chỉ khắc khổ cố gắng học hành.Làm đề đến cuối, Doãn Thường Lăng cảm thán: Thì ra mọi khi Bách Vụ Thanh làm bài đều có cảm giác này? Có điều chắc chắn cậu ta làm giỏi hơn mình nhiều.

Chương 89