Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 92

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi tháng được tiến hành đúng hạn, môn thi đầu tiên chính là Toán.Như thật lòng muốn bắt nạt các học sinh, mỗi lần kiểm tra nhà trường đều sẽ dùng môn Toán sở đoản của phần lớn mọi người để đánh đòn phủ đầu những người ôn tập qua loa.Cơ hội này đều dành cho người có chuẩn bị, may mà Doãn Thường Lăng lại húc vào sừng trâu, câu cuối cùng kéo điểm lại hơi khác câu mà lần trước Bách Vụ Thanh giảng cho cậu, nhưng phương pháp tương tự, có thể áp dụng.Doãn Thường Lăng không dám cẩu thả, làm rất cẩn thận, kiểm tra bài hai lần liền, bèn gác bút không đọc nữa, theo kinh nghiệm, rất nhiều câu bị sửa thành sai trong lúc kiểm tra, vậy nên cậu dứt khoát không kiểm tra nhiều lần nữa.Chuông vang lên, mọi người đứng dậy dừng bút, giám thị thu đề, điểm danh số người, rồi cất đề ngay ngắn vào túi tài liệu, rảo bước đi mất.Giây phút bước chân ra cửa, tiếng gào rú vang lên xung quanh, “Toán, toán! Quá! Khó!!!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi tháng được tiến hành đúng hạn, môn thi đầu tiên chính là Toán.Như thật lòng muốn bắt nạt các học sinh, mỗi lần kiểm tra nhà trường đều sẽ dùng môn Toán sở đoản của phần lớn mọi người để đánh đòn phủ đầu những người ôn tập qua loa.Cơ hội này đều dành cho người có chuẩn bị, may mà Doãn Thường Lăng lại húc vào sừng trâu, câu cuối cùng kéo điểm lại hơi khác câu mà lần trước Bách Vụ Thanh giảng cho cậu, nhưng phương pháp tương tự, có thể áp dụng.Doãn Thường Lăng không dám cẩu thả, làm rất cẩn thận, kiểm tra bài hai lần liền, bèn gác bút không đọc nữa, theo kinh nghiệm, rất nhiều câu bị sửa thành sai trong lúc kiểm tra, vậy nên cậu dứt khoát không kiểm tra nhiều lần nữa.Chuông vang lên, mọi người đứng dậy dừng bút, giám thị thu đề, điểm danh số người, rồi cất đề ngay ngắn vào túi tài liệu, rảo bước đi mất.Giây phút bước chân ra cửa, tiếng gào rú vang lên xung quanh, “Toán, toán! Quá! Khó!!!”

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Kỳ thi tháng được tiến hành đúng hạn, môn thi đầu tiên chính là Toán.Như thật lòng muốn bắt nạt các học sinh, mỗi lần kiểm tra nhà trường đều sẽ dùng môn Toán sở đoản của phần lớn mọi người để đánh đòn phủ đầu những người ôn tập qua loa.Cơ hội này đều dành cho người có chuẩn bị, may mà Doãn Thường Lăng lại húc vào sừng trâu, câu cuối cùng kéo điểm lại hơi khác câu mà lần trước Bách Vụ Thanh giảng cho cậu, nhưng phương pháp tương tự, có thể áp dụng.Doãn Thường Lăng không dám cẩu thả, làm rất cẩn thận, kiểm tra bài hai lần liền, bèn gác bút không đọc nữa, theo kinh nghiệm, rất nhiều câu bị sửa thành sai trong lúc kiểm tra, vậy nên cậu dứt khoát không kiểm tra nhiều lần nữa.Chuông vang lên, mọi người đứng dậy dừng bút, giám thị thu đề, điểm danh số người, rồi cất đề ngay ngắn vào túi tài liệu, rảo bước đi mất.Giây phút bước chân ra cửa, tiếng gào rú vang lên xung quanh, “Toán, toán! Quá! Khó!!!”

Chương 92