Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 110
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối tuần toàn là người đi chơi, bất kể là giàu hay nghèo, thời gian này dù là nhà hàng cao cấp thì cũng đông đúc hơn hẳn bình thường.Hôm nay Doãn Thường Lăng mặc Âu phục màu xanh thẫm kẻ sọc đen, nom khá nghiêm nghị, trưởng thành hơn hẳn, làn da được tôn lên trắng nõn nà.Cậu không để ý đến đối tác của bố là ai, nói trắng ra là ăn một bữa cơm, ký một hợp đồng đã bàn bạc xong từ trước.Khách sạn tổng cộng 25 tầng, dựa theo giá cả và phân khu, bữa cơm này do đối phương mời, ở tầng cao nhất, rõ ràng là một người giàu có và hào phóng.Thang máy đi lên từng chút một, tim Doãn Thường Lăng bỗng hơi hoảng loạn, có thể là do đi thang máy.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối tuần toàn là người đi chơi, bất kể là giàu hay nghèo, thời gian này dù là nhà hàng cao cấp thì cũng đông đúc hơn hẳn bình thường.Hôm nay Doãn Thường Lăng mặc Âu phục màu xanh thẫm kẻ sọc đen, nom khá nghiêm nghị, trưởng thành hơn hẳn, làn da được tôn lên trắng nõn nà.Cậu không để ý đến đối tác của bố là ai, nói trắng ra là ăn một bữa cơm, ký một hợp đồng đã bàn bạc xong từ trước.Khách sạn tổng cộng 25 tầng, dựa theo giá cả và phân khu, bữa cơm này do đối phương mời, ở tầng cao nhất, rõ ràng là một người giàu có và hào phóng.Thang máy đi lên từng chút một, tim Doãn Thường Lăng bỗng hơi hoảng loạn, có thể là do đi thang máy.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối tuần toàn là người đi chơi, bất kể là giàu hay nghèo, thời gian này dù là nhà hàng cao cấp thì cũng đông đúc hơn hẳn bình thường.Hôm nay Doãn Thường Lăng mặc Âu phục màu xanh thẫm kẻ sọc đen, nom khá nghiêm nghị, trưởng thành hơn hẳn, làn da được tôn lên trắng nõn nà.Cậu không để ý đến đối tác của bố là ai, nói trắng ra là ăn một bữa cơm, ký một hợp đồng đã bàn bạc xong từ trước.Khách sạn tổng cộng 25 tầng, dựa theo giá cả và phân khu, bữa cơm này do đối phương mời, ở tầng cao nhất, rõ ràng là một người giàu có và hào phóng.Thang máy đi lên từng chút một, tim Doãn Thường Lăng bỗng hơi hoảng loạn, có thể là do đi thang máy.