Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 116
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối cùng bữa cơm này kết thúc trong cái bắt tay của Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh, gút mắc vốn đã hình thành biến mất lặng lẽ…“Rảnh rỗi đến nhà cô chơi nhé, Vụ Thanh.” Mẹ Doãn vỗ vai Bách Vụ Thanh, cười nói.Bách Vụ Thanh ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng ạ.”“Con trai, tính cách bạn con tốt quá, hơn nữa nhà họ cũng rất lợi hại.” Trong mắt mẹ Doãn đầy ắp yêu thích dành cho Bách Vụ Thanh.“Nhà họ?” Đây là chuyện mà Doãn Thường Lăng vẫn luôn nghi hoặc, rốt cuộc thì cậu vẫn tin vào sự thật mình trải qua ở kiếp trước.Mẹ Doãn bảo bố Doãn lái xe, mình thì bắt đầu tán dóc với con trai.“Bạn của con là ngôi sao may mắn của nhà họ đó, kể từ khi chào đời đã bắt đầu mang lại vận may tiền bạc cho họ, rất nhiều ý tưởng và linh cảm được phát hiện từ Vụ Thanh, sau đó vợ chồng họ bắt đầu khởi nghiệp, cuối cùng công ty càng làm ăn càng phát đạt, mấu chốt nằm ở hai ngọn núi họ mua, đều là mỏ!! Ôi… con trai…” Mẹ Doãn nói mãi bèn đặt ánh mắt trên người Doãn Thường Lăng.Cậu lắc đầu, “Mẹ, đừng nghĩ nữa, con không được đâu.”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối cùng bữa cơm này kết thúc trong cái bắt tay của Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh, gút mắc vốn đã hình thành biến mất lặng lẽ…“Rảnh rỗi đến nhà cô chơi nhé, Vụ Thanh.” Mẹ Doãn vỗ vai Bách Vụ Thanh, cười nói.Bách Vụ Thanh ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng ạ.”“Con trai, tính cách bạn con tốt quá, hơn nữa nhà họ cũng rất lợi hại.” Trong mắt mẹ Doãn đầy ắp yêu thích dành cho Bách Vụ Thanh.“Nhà họ?” Đây là chuyện mà Doãn Thường Lăng vẫn luôn nghi hoặc, rốt cuộc thì cậu vẫn tin vào sự thật mình trải qua ở kiếp trước.Mẹ Doãn bảo bố Doãn lái xe, mình thì bắt đầu tán dóc với con trai.“Bạn của con là ngôi sao may mắn của nhà họ đó, kể từ khi chào đời đã bắt đầu mang lại vận may tiền bạc cho họ, rất nhiều ý tưởng và linh cảm được phát hiện từ Vụ Thanh, sau đó vợ chồng họ bắt đầu khởi nghiệp, cuối cùng công ty càng làm ăn càng phát đạt, mấu chốt nằm ở hai ngọn núi họ mua, đều là mỏ!! Ôi… con trai…” Mẹ Doãn nói mãi bèn đặt ánh mắt trên người Doãn Thường Lăng.Cậu lắc đầu, “Mẹ, đừng nghĩ nữa, con không được đâu.”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cuối cùng bữa cơm này kết thúc trong cái bắt tay của Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh, gút mắc vốn đã hình thành biến mất lặng lẽ…“Rảnh rỗi đến nhà cô chơi nhé, Vụ Thanh.” Mẹ Doãn vỗ vai Bách Vụ Thanh, cười nói.Bách Vụ Thanh ngoan ngoãn gật đầu, “Vâng ạ.”“Con trai, tính cách bạn con tốt quá, hơn nữa nhà họ cũng rất lợi hại.” Trong mắt mẹ Doãn đầy ắp yêu thích dành cho Bách Vụ Thanh.“Nhà họ?” Đây là chuyện mà Doãn Thường Lăng vẫn luôn nghi hoặc, rốt cuộc thì cậu vẫn tin vào sự thật mình trải qua ở kiếp trước.Mẹ Doãn bảo bố Doãn lái xe, mình thì bắt đầu tán dóc với con trai.“Bạn của con là ngôi sao may mắn của nhà họ đó, kể từ khi chào đời đã bắt đầu mang lại vận may tiền bạc cho họ, rất nhiều ý tưởng và linh cảm được phát hiện từ Vụ Thanh, sau đó vợ chồng họ bắt đầu khởi nghiệp, cuối cùng công ty càng làm ăn càng phát đạt, mấu chốt nằm ở hai ngọn núi họ mua, đều là mỏ!! Ôi… con trai…” Mẹ Doãn nói mãi bèn đặt ánh mắt trên người Doãn Thường Lăng.Cậu lắc đầu, “Mẹ, đừng nghĩ nữa, con không được đâu.”