Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 122
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng có linh cảm lờ mờ, có thể chuyện này liên quan đến bố mẹ cậu, suy cho cùng thì lúc phát sổ liên lạc điện tử còn gồm cả xếp hạng và điểm số của học sinh, theo tác phong của bố Doãn mẹ Doãn…Shhhh– Rùng mình.Phụ huynh họp trong lớp, học sinh được nghỉ nửa ngày, hai tên Giả Dị Gia không có lương tâm vừa được tan học bèn chạy ra quán net.Doãn Thường Lăng quanh quẩn trong sân trường, cũng như các trường bình thường, trước khi họp phụ huynh, nhà trường sẽ quét dọn hoàn toàn mọi nơi, phải giữ được thể diện, hơn nữa hai bên đường toàn bày hai dãy bảng, ghi chép lịch sử huy hoàng của nhà trường.Tất nhiên, cũng có thông tin top 20 mỗi khối.Quanh quẩn mãi, ánh mắt của Doãn Thường Lăng dừng ở tên hạng nhất khối, Bách Vụ Thanh, hơn cậu đến hơn 30 điểm, cũng cao hơn hạng 2 hơn 30 điểm.Cậu hạng 3 khối, kém hạng 2 chỉ 1 điểm. Quả nhiên hiệu quả học hành nhân đôi rất rõ ràng.“Muốn đi đâu chơi không?” Bách Vụ Thanh sấn tới, mắt nhìn bảng, nhưng giọng lại quay sang Doãn Thường Lăng.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng có linh cảm lờ mờ, có thể chuyện này liên quan đến bố mẹ cậu, suy cho cùng thì lúc phát sổ liên lạc điện tử còn gồm cả xếp hạng và điểm số của học sinh, theo tác phong của bố Doãn mẹ Doãn…Shhhh– Rùng mình.Phụ huynh họp trong lớp, học sinh được nghỉ nửa ngày, hai tên Giả Dị Gia không có lương tâm vừa được tan học bèn chạy ra quán net.Doãn Thường Lăng quanh quẩn trong sân trường, cũng như các trường bình thường, trước khi họp phụ huynh, nhà trường sẽ quét dọn hoàn toàn mọi nơi, phải giữ được thể diện, hơn nữa hai bên đường toàn bày hai dãy bảng, ghi chép lịch sử huy hoàng của nhà trường.Tất nhiên, cũng có thông tin top 20 mỗi khối.Quanh quẩn mãi, ánh mắt của Doãn Thường Lăng dừng ở tên hạng nhất khối, Bách Vụ Thanh, hơn cậu đến hơn 30 điểm, cũng cao hơn hạng 2 hơn 30 điểm.Cậu hạng 3 khối, kém hạng 2 chỉ 1 điểm. Quả nhiên hiệu quả học hành nhân đôi rất rõ ràng.“Muốn đi đâu chơi không?” Bách Vụ Thanh sấn tới, mắt nhìn bảng, nhưng giọng lại quay sang Doãn Thường Lăng.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Doãn Thường Lăng có linh cảm lờ mờ, có thể chuyện này liên quan đến bố mẹ cậu, suy cho cùng thì lúc phát sổ liên lạc điện tử còn gồm cả xếp hạng và điểm số của học sinh, theo tác phong của bố Doãn mẹ Doãn…Shhhh– Rùng mình.Phụ huynh họp trong lớp, học sinh được nghỉ nửa ngày, hai tên Giả Dị Gia không có lương tâm vừa được tan học bèn chạy ra quán net.Doãn Thường Lăng quanh quẩn trong sân trường, cũng như các trường bình thường, trước khi họp phụ huynh, nhà trường sẽ quét dọn hoàn toàn mọi nơi, phải giữ được thể diện, hơn nữa hai bên đường toàn bày hai dãy bảng, ghi chép lịch sử huy hoàng của nhà trường.Tất nhiên, cũng có thông tin top 20 mỗi khối.Quanh quẩn mãi, ánh mắt của Doãn Thường Lăng dừng ở tên hạng nhất khối, Bách Vụ Thanh, hơn cậu đến hơn 30 điểm, cũng cao hơn hạng 2 hơn 30 điểm.Cậu hạng 3 khối, kém hạng 2 chỉ 1 điểm. Quả nhiên hiệu quả học hành nhân đôi rất rõ ràng.“Muốn đi đâu chơi không?” Bách Vụ Thanh sấn tới, mắt nhìn bảng, nhưng giọng lại quay sang Doãn Thường Lăng.