Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 127
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Mau!! Thường Lăng cứu tôi với!!” Giả Dị Gia ấn S như điên, nhân vật trên màn hình lùi lại liên tục, súng trong tay “tạch tạch tạch”, xác sống vẫn không ngừng nhào về phía cậu ta.Doãn Thường Lăng gục đầu, nhìn trang bị khởi đầu của mình, “Vụ Thanh, cứu cậu ấy.”“Ừ.” Bách Vụ Thanh đáp, vác súng của mình “đoàng đoàng đoàng”.Vương Đông Kỳ lăn quay một bên, thong thả bấm khung đối thoại, cậu ta đang chơi Roco Kingdom, đây là hình phạt Giả Dị Gia dành cho cậu ta.“Bạn đã chơi hai tiếng đồng hồ rồi, nghỉ ngơi một lát đi.”Mặt hướng lên trời một góc 45 độ, rơi lệ, “Ngay cả Roco Kingdom cũng bắt nạt mình…”“Gia Gia, tôi muốn chơi với các cậu.” Vương Đông Kỳ gục đầu cọ Giả Dị Gia.Giả Dị Gia khinh bỉ cậu ta, “Online, mau lên!”“Dạ!!”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Mau!! Thường Lăng cứu tôi với!!” Giả Dị Gia ấn S như điên, nhân vật trên màn hình lùi lại liên tục, súng trong tay “tạch tạch tạch”, xác sống vẫn không ngừng nhào về phía cậu ta.Doãn Thường Lăng gục đầu, nhìn trang bị khởi đầu của mình, “Vụ Thanh, cứu cậu ấy.”“Ừ.” Bách Vụ Thanh đáp, vác súng của mình “đoàng đoàng đoàng”.Vương Đông Kỳ lăn quay một bên, thong thả bấm khung đối thoại, cậu ta đang chơi Roco Kingdom, đây là hình phạt Giả Dị Gia dành cho cậu ta.“Bạn đã chơi hai tiếng đồng hồ rồi, nghỉ ngơi một lát đi.”Mặt hướng lên trời một góc 45 độ, rơi lệ, “Ngay cả Roco Kingdom cũng bắt nạt mình…”“Gia Gia, tôi muốn chơi với các cậu.” Vương Đông Kỳ gục đầu cọ Giả Dị Gia.Giả Dị Gia khinh bỉ cậu ta, “Online, mau lên!”“Dạ!!”
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! “Mau!! Thường Lăng cứu tôi với!!” Giả Dị Gia ấn S như điên, nhân vật trên màn hình lùi lại liên tục, súng trong tay “tạch tạch tạch”, xác sống vẫn không ngừng nhào về phía cậu ta.Doãn Thường Lăng gục đầu, nhìn trang bị khởi đầu của mình, “Vụ Thanh, cứu cậu ấy.”“Ừ.” Bách Vụ Thanh đáp, vác súng của mình “đoàng đoàng đoàng”.Vương Đông Kỳ lăn quay một bên, thong thả bấm khung đối thoại, cậu ta đang chơi Roco Kingdom, đây là hình phạt Giả Dị Gia dành cho cậu ta.“Bạn đã chơi hai tiếng đồng hồ rồi, nghỉ ngơi một lát đi.”Mặt hướng lên trời một góc 45 độ, rơi lệ, “Ngay cả Roco Kingdom cũng bắt nạt mình…”“Gia Gia, tôi muốn chơi với các cậu.” Vương Đông Kỳ gục đầu cọ Giả Dị Gia.Giả Dị Gia khinh bỉ cậu ta, “Online, mau lên!”“Dạ!!”