Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!

Chương 191

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thời gian thấm thoắt thoi đưa, cuộc sống cấp ba vừa lặp lại vừa nhạt nhẽo.Ngoại trừ học hành thì là thi cử, như Doãn Thường Lăng thì thêm hẹn hò yêu đương.Qua lại giữa đủ kiểu người, cẩn thận che chở tình cảm giữa cậu và Bách Vụ Thanh, bây giờ chưa đến lúc phơi bày.Gần như tuần nào Bách Vụ Thanh cũng đến nhà Doãn Thường Lăng, cùng cậu trăn trở cách giải quyết tối ưu các vấn đề từ nấu cơm đến quét tước, dần dà, bố Doãn mẹ Doãn đều quen với sự tồn tại của Bách Vụ Thanh, thi thoảng vài lần không đến, họ còn hỏi Doãn Thường Lăng có phải cãi nhau hay không.Cho đến cuối, hai người họ đều hận không thể coi Bách Vụ Thanh là con trai ruột của mình.Giả Dị Gia và Vương Đông Kỳ thì không may mắn như vậy, chẳng mấy chốc đã bị phát hiện, còn bị gọi phụ huynh.Không ngờ thế mà phụ huynh hai nhà lại là bạn thân đã mất liên lạc nhiều năm…Cốt truyện cứ như phim, tình cảm của hai người thế như chẻ tre, tay nắm tay công khai trước mặt mọi người.Doãn Thường Lăng cảm thấy mình sắp tự kỷ mất…

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thời gian thấm thoắt thoi đưa, cuộc sống cấp ba vừa lặp lại vừa nhạt nhẽo.Ngoại trừ học hành thì là thi cử, như Doãn Thường Lăng thì thêm hẹn hò yêu đương.Qua lại giữa đủ kiểu người, cẩn thận che chở tình cảm giữa cậu và Bách Vụ Thanh, bây giờ chưa đến lúc phơi bày.Gần như tuần nào Bách Vụ Thanh cũng đến nhà Doãn Thường Lăng, cùng cậu trăn trở cách giải quyết tối ưu các vấn đề từ nấu cơm đến quét tước, dần dà, bố Doãn mẹ Doãn đều quen với sự tồn tại của Bách Vụ Thanh, thi thoảng vài lần không đến, họ còn hỏi Doãn Thường Lăng có phải cãi nhau hay không.Cho đến cuối, hai người họ đều hận không thể coi Bách Vụ Thanh là con trai ruột của mình.Giả Dị Gia và Vương Đông Kỳ thì không may mắn như vậy, chẳng mấy chốc đã bị phát hiện, còn bị gọi phụ huynh.Không ngờ thế mà phụ huynh hai nhà lại là bạn thân đã mất liên lạc nhiều năm…Cốt truyện cứ như phim, tình cảm của hai người thế như chẻ tre, tay nắm tay công khai trước mặt mọi người.Doãn Thường Lăng cảm thấy mình sắp tự kỷ mất…

Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Thời gian thấm thoắt thoi đưa, cuộc sống cấp ba vừa lặp lại vừa nhạt nhẽo.Ngoại trừ học hành thì là thi cử, như Doãn Thường Lăng thì thêm hẹn hò yêu đương.Qua lại giữa đủ kiểu người, cẩn thận che chở tình cảm giữa cậu và Bách Vụ Thanh, bây giờ chưa đến lúc phơi bày.Gần như tuần nào Bách Vụ Thanh cũng đến nhà Doãn Thường Lăng, cùng cậu trăn trở cách giải quyết tối ưu các vấn đề từ nấu cơm đến quét tước, dần dà, bố Doãn mẹ Doãn đều quen với sự tồn tại của Bách Vụ Thanh, thi thoảng vài lần không đến, họ còn hỏi Doãn Thường Lăng có phải cãi nhau hay không.Cho đến cuối, hai người họ đều hận không thể coi Bách Vụ Thanh là con trai ruột của mình.Giả Dị Gia và Vương Đông Kỳ thì không may mắn như vậy, chẳng mấy chốc đã bị phát hiện, còn bị gọi phụ huynh.Không ngờ thế mà phụ huynh hai nhà lại là bạn thân đã mất liên lạc nhiều năm…Cốt truyện cứ như phim, tình cảm của hai người thế như chẻ tre, tay nắm tay công khai trước mặt mọi người.Doãn Thường Lăng cảm thấy mình sắp tự kỷ mất…

Chương 191