Doãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng!
Chương 192
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cứ như ngồi trên tên lửa, càng ngày càng gần ngày thi đại học.Kiếp trước không có cảm giác gì, suy cho cùng thì sau khi thi đại học xong bèn bỏ học, đi theo Đổng Hãn, sau đó lại bị Đổng Hãn và bạn bè của anh ta khinh thường vì học vấn kém.Biết tầm quan trọng của học vấn, lần này nhất định cậu phải học hành tử tế.Trong thời gian này ruột bút bỏ đi gần đầy một ngăn kéo, mắt cũng gần như cận thị, cuối cùng cũng chịu đựng được đến ngày thi đại học.Thi đại học rút thăm ngẫu nhiên, chọn vài trường cấp hai trong thành phố làm điểm thi, Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh ở cùng một điểm thi, khác phòng thi.Kiến thức rất chắc chắn, vậy nên cậu không căng thẳng gì, ngược lại là bố Doãn mẹ Doãn vứt luôn hợp đồng mấy tỷ ở văn phòng, đặc biệt đưa Doãn Thường Lăng đến điểm thi.Không thể thốt ra nổi câu từ chối.Giây phút bước vào phòng thi, Doãn Thường Lăng tràn trề ý chí chiến đấu.Cậu tìm chỗ ngồi của mình, vô tình liếc nhìn thấy một người, ngay sau chỗ ngồi của cậu – Đổng Hãn.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cứ như ngồi trên tên lửa, càng ngày càng gần ngày thi đại học.Kiếp trước không có cảm giác gì, suy cho cùng thì sau khi thi đại học xong bèn bỏ học, đi theo Đổng Hãn, sau đó lại bị Đổng Hãn và bạn bè của anh ta khinh thường vì học vấn kém.Biết tầm quan trọng của học vấn, lần này nhất định cậu phải học hành tử tế.Trong thời gian này ruột bút bỏ đi gần đầy một ngăn kéo, mắt cũng gần như cận thị, cuối cùng cũng chịu đựng được đến ngày thi đại học.Thi đại học rút thăm ngẫu nhiên, chọn vài trường cấp hai trong thành phố làm điểm thi, Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh ở cùng một điểm thi, khác phòng thi.Kiến thức rất chắc chắn, vậy nên cậu không căng thẳng gì, ngược lại là bố Doãn mẹ Doãn vứt luôn hợp đồng mấy tỷ ở văn phòng, đặc biệt đưa Doãn Thường Lăng đến điểm thi.Không thể thốt ra nổi câu từ chối.Giây phút bước vào phòng thi, Doãn Thường Lăng tràn trề ý chí chiến đấu.Cậu tìm chỗ ngồi của mình, vô tình liếc nhìn thấy một người, ngay sau chỗ ngồi của cậu – Đổng Hãn.
Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi RaTác giả: Mạch Nha Ngư NgưTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhDoãn Thường Lăng bị đá rồi, cực kì thê thảm, từ cầu cạn ngã thẳng xuống nước. May mà cậu từng tham gia lớp huấn luyện nhảy cầu thanh niên vài năm, còn có thể làm nguyên bộ 626C trên không, hoàn mỹ rơi xuống nước. Cuối cùng cậu liếc nhìn Đổng Hãn nhoài trên cầu mặt mày đau khổ hét “Không!!”, cười lạnh lùng. Bây giờ nhìn rõ bản thân rồi chứ? Ha, muộn rồi! Cùng ánh trăng sáng của anh sống vui vẻ đi! Chúc, anh, bắn, sớm! Tuy nhiên, Doãn Thường Lăng còn chưa cười xong, cổ tay cậu bị siết, tiếng tõm x2… Cậu nhìn chàng trai đang kéo mình, vô thức co chân đạp một phát. Cút ra! Ánh trăng sáng! Cứ như ngồi trên tên lửa, càng ngày càng gần ngày thi đại học.Kiếp trước không có cảm giác gì, suy cho cùng thì sau khi thi đại học xong bèn bỏ học, đi theo Đổng Hãn, sau đó lại bị Đổng Hãn và bạn bè của anh ta khinh thường vì học vấn kém.Biết tầm quan trọng của học vấn, lần này nhất định cậu phải học hành tử tế.Trong thời gian này ruột bút bỏ đi gần đầy một ngăn kéo, mắt cũng gần như cận thị, cuối cùng cũng chịu đựng được đến ngày thi đại học.Thi đại học rút thăm ngẫu nhiên, chọn vài trường cấp hai trong thành phố làm điểm thi, Doãn Thường Lăng và Bách Vụ Thanh ở cùng một điểm thi, khác phòng thi.Kiến thức rất chắc chắn, vậy nên cậu không căng thẳng gì, ngược lại là bố Doãn mẹ Doãn vứt luôn hợp đồng mấy tỷ ở văn phòng, đặc biệt đưa Doãn Thường Lăng đến điểm thi.Không thể thốt ra nổi câu từ chối.Giây phút bước vào phòng thi, Doãn Thường Lăng tràn trề ý chí chiến đấu.Cậu tìm chỗ ngồi của mình, vô tình liếc nhìn thấy một người, ngay sau chỗ ngồi của cậu – Đổng Hãn.