"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô…
Chương 509
Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Nghe cô nói, Yến Thiếu Ly đầu tiên vui mừng rồi do dự lắc đầu: “Em vẫn nên ở nhà giúp chị làm việc thôi, hôm nay nhiều người tới dùng cơm như vậy, phải làm nhiều một chút, em tới giúp đỡ chị, cũng có thể nhanh tí.”Cố Tiểu Tây nhíu mày, không khách khí đâm cô ấy một đao: “Em biết nấu cơm sao?”Nghe vậy, Yến Thiếu Ly im lặng, bỗng ngượng ngùng cười, ôm Yến Thiếu Đường nói: “Được, vậy em không làm phiền nữa.”Cố Tiểu Tây nhìn bóng lưng cô ấy đi xa, bật cười lắc đầu.Cô đã từng nghe qua vài câu, cha mẹ Yến Thiếu Ngu vô cùng yêu nhau, ở thời đại phụ nữ nấu cơm lo việc nhà này, nhà họ Yến cũng đã theo đuổi tôn chỉ phụ nữ bình yên hưởng thụ, đàn ông làm việc nhiều, cho nên nấu cơm trong nhà đều là cha Yến.Tâm tư trở về, Cố Tiểu Tây cầm đồ ăn rửa sạch trở về nhà, sau đó chần gà qua nước nóng và nhổ lông, buổi tối chuẩn bị làm thỏ cay, gà viên tỏi, khoai tây chiên chua cay, cải trắng xào dấm và trứng cà chua, muộn hơn tí nữa nấu một nồi cơm là đủ.Trong lòng đã có ý định nên làm việc cũng nhanh hơn tí.Qua khoảng một tiếng, bên ngoài sân truyền đến động tĩnh, giọng nói vui vẻ của Yến Thiếu Ly truyền vào: “Đến rồi, nghe mùi cơm chí không? Tôi nói với các người rồi, tay nghề chị dâu tôi thật sự không tầm thường, hôm nay các người có lộc ăn rồi.”Uông Tử Yên cười ha ha một tiếng trả lời: “Dọc theo con đường này cứ liên tục mở miệng gọi chị dâu.”Yến Thiếu Ly kiêu ngạo nói: “Tôi thích được không, cô đừng ngắt lời tôi, chị dâu tôi giỏi nhất thiên hạ đấy.”Nghe cô ấy không ngừng khen lố bên ngoài, Cố Tiểu Tây khẽ cười một tiếng, cảm thấy vui vẻ.Cô ấy vừa vào cửa đã thay đổi xưng hô, cười hỏi: “Từ xa đã ngửi thấy mùi, trên đường đi thấy người ta cũng nhìn về phía chúng ta, làm gì vậy? Sao thơm như vậy? Gì? Anh Cố còn chưa trở về sao?”Yến Thiếu Ly nhìn một vòng xung quanh, không nhìn thấy Cố Đình Hoài thì hơi buồn bực, cũng có chút lo lắng.“Không sao, chúng ta ăn trước, tôi chừa cơm cho anh ấy.” Cố Tiểu Tây lắc đầu, biết việc liên quan tới cô và Điền Tĩnh, trong lòng Cố Đình Hoài cảnh giác, chắc chắn sẽ tự mình đưa Nhậm Thiên Tường tới huyện, như vậy cũng tốt, dù sao cũng sẽ không xảy ra sai lầm.Hành động và lời nói đêm nay của Nhậm Thiên Tường đều sẽ luôn đóng đinh lên người Điền Tĩnh.Lời nói ở cục cảnh sát của cô ta cũng được chứng minh, Điền Tĩnh xác thực có lý do giết cô, vụ án sẽ chỉ tiến triển càng nhanh.Yến Thiếu Ly lo lắng nhìn thoáng qua bóng đêm rồi thở dài, cô ấy gọi mấy người Uông Tử Yên ngồi xuống bàn.Cá tính Uông Tử Yên ngay thẳng, ngược lại không có cảm giác bó buộc gì, Kim Xán có vẻ hơi không thả lỏng, cả người sợ hãi rụt rè, nếu không phải Lôi Nghị ngồi yên bên cạnh cô ấy, e rằng cô ấy sẽ càng căng thẳng.“Chị Cố, có gì cần giúp một tay không?” Uông Tử Yên không ngồi mà tiến đến bên cạnh Cố Tiểu Tây.Cố Tiểu Tây cười khẽ: “Đã làm xong rồi, cơm cũng đã xới ra, trong nồi còn hầm gà, mấy phút nữa là được, các em ăn trước đi, muộn như vậy chắc cũng đói bụng rồi hả? Thiếu Ly, đồ ăn nóng, em thổi cho Thiếu Đường tí rồi hãy ăn.”Yến Thiếu Ly cười híp mắt đáp: “Biết rồi.”Cô ấy chăm sóc Yến Thiếu Đường lâu như vậy, đương nhiên biết những thứ này, có điều nghe Cố Tiểu Tây nói những lời quan tâm này, cô ấy vẫn sẽ rất vui vẻ đồng ý, loại cảm giác này rất kì diệu, giống như bọn họ vẫn luôn là người một nhà gắn bó thân thiết.Lúc này Lôi Nghị cũng hùa theo chủ đề: “Đúng rồi chị Cố, Thiếu Ương sao rồi? Đại đội còn sống không? Ngày mai tụi em có thể lại tới thăm cậu ấy không?”Cố Tiểu Tây nói: “Thiếu Ương ở bệnh viện hai ngày nữa là có thể trở về rồi, không có việc gì lớn, yên tâm. Bây giờ đại đội đang lúc rảnh rỗi, nếu các em muốn kiếm công điểm, cũng chỉ có thể lên đê sông làm việc, có điều rất mệt.”“Hơn nữa trong đội bây giờ không có ai làm việc ở đê sông, các em đi cũng không tốt, xem bí thư chi bộ phân phối đi.”Ngày mua thoáng qua, trong đội được nghỉ, vốn dĩ nhà nào làm việc mạnh khỏe sẽ còn tiếp tục ở trên lại trên đê sông lao động, nhưng sau khi trong đội vừa tuyên bố thiếu lương thực thì ngay cả nhà không giàu có cũng không muốn làm việc kiếm công điểm nữa.Mục đích kiếm công điểm chính là đổi lương thực, bây giờ tình huống khác biệt, ai còn ngu ngốc đi làm?
Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Nghe cô nói, Yến Thiếu Ly đầu tiên vui mừng rồi do dự lắc đầu: “Em vẫn nên ở nhà giúp chị làm việc thôi, hôm nay nhiều người tới dùng cơm như vậy, phải làm nhiều một chút, em tới giúp đỡ chị, cũng có thể nhanh tí.”Cố Tiểu Tây nhíu mày, không khách khí đâm cô ấy một đao: “Em biết nấu cơm sao?”Nghe vậy, Yến Thiếu Ly im lặng, bỗng ngượng ngùng cười, ôm Yến Thiếu Đường nói: “Được, vậy em không làm phiền nữa.”Cố Tiểu Tây nhìn bóng lưng cô ấy đi xa, bật cười lắc đầu.Cô đã từng nghe qua vài câu, cha mẹ Yến Thiếu Ngu vô cùng yêu nhau, ở thời đại phụ nữ nấu cơm lo việc nhà này, nhà họ Yến cũng đã theo đuổi tôn chỉ phụ nữ bình yên hưởng thụ, đàn ông làm việc nhiều, cho nên nấu cơm trong nhà đều là cha Yến.Tâm tư trở về, Cố Tiểu Tây cầm đồ ăn rửa sạch trở về nhà, sau đó chần gà qua nước nóng và nhổ lông, buổi tối chuẩn bị làm thỏ cay, gà viên tỏi, khoai tây chiên chua cay, cải trắng xào dấm và trứng cà chua, muộn hơn tí nữa nấu một nồi cơm là đủ.Trong lòng đã có ý định nên làm việc cũng nhanh hơn tí.Qua khoảng một tiếng, bên ngoài sân truyền đến động tĩnh, giọng nói vui vẻ của Yến Thiếu Ly truyền vào: “Đến rồi, nghe mùi cơm chí không? Tôi nói với các người rồi, tay nghề chị dâu tôi thật sự không tầm thường, hôm nay các người có lộc ăn rồi.”Uông Tử Yên cười ha ha một tiếng trả lời: “Dọc theo con đường này cứ liên tục mở miệng gọi chị dâu.”Yến Thiếu Ly kiêu ngạo nói: “Tôi thích được không, cô đừng ngắt lời tôi, chị dâu tôi giỏi nhất thiên hạ đấy.”Nghe cô ấy không ngừng khen lố bên ngoài, Cố Tiểu Tây khẽ cười một tiếng, cảm thấy vui vẻ.Cô ấy vừa vào cửa đã thay đổi xưng hô, cười hỏi: “Từ xa đã ngửi thấy mùi, trên đường đi thấy người ta cũng nhìn về phía chúng ta, làm gì vậy? Sao thơm như vậy? Gì? Anh Cố còn chưa trở về sao?”Yến Thiếu Ly nhìn một vòng xung quanh, không nhìn thấy Cố Đình Hoài thì hơi buồn bực, cũng có chút lo lắng.“Không sao, chúng ta ăn trước, tôi chừa cơm cho anh ấy.” Cố Tiểu Tây lắc đầu, biết việc liên quan tới cô và Điền Tĩnh, trong lòng Cố Đình Hoài cảnh giác, chắc chắn sẽ tự mình đưa Nhậm Thiên Tường tới huyện, như vậy cũng tốt, dù sao cũng sẽ không xảy ra sai lầm.Hành động và lời nói đêm nay của Nhậm Thiên Tường đều sẽ luôn đóng đinh lên người Điền Tĩnh.Lời nói ở cục cảnh sát của cô ta cũng được chứng minh, Điền Tĩnh xác thực có lý do giết cô, vụ án sẽ chỉ tiến triển càng nhanh.Yến Thiếu Ly lo lắng nhìn thoáng qua bóng đêm rồi thở dài, cô ấy gọi mấy người Uông Tử Yên ngồi xuống bàn.Cá tính Uông Tử Yên ngay thẳng, ngược lại không có cảm giác bó buộc gì, Kim Xán có vẻ hơi không thả lỏng, cả người sợ hãi rụt rè, nếu không phải Lôi Nghị ngồi yên bên cạnh cô ấy, e rằng cô ấy sẽ càng căng thẳng.“Chị Cố, có gì cần giúp một tay không?” Uông Tử Yên không ngồi mà tiến đến bên cạnh Cố Tiểu Tây.Cố Tiểu Tây cười khẽ: “Đã làm xong rồi, cơm cũng đã xới ra, trong nồi còn hầm gà, mấy phút nữa là được, các em ăn trước đi, muộn như vậy chắc cũng đói bụng rồi hả? Thiếu Ly, đồ ăn nóng, em thổi cho Thiếu Đường tí rồi hãy ăn.”Yến Thiếu Ly cười híp mắt đáp: “Biết rồi.”Cô ấy chăm sóc Yến Thiếu Đường lâu như vậy, đương nhiên biết những thứ này, có điều nghe Cố Tiểu Tây nói những lời quan tâm này, cô ấy vẫn sẽ rất vui vẻ đồng ý, loại cảm giác này rất kì diệu, giống như bọn họ vẫn luôn là người một nhà gắn bó thân thiết.Lúc này Lôi Nghị cũng hùa theo chủ đề: “Đúng rồi chị Cố, Thiếu Ương sao rồi? Đại đội còn sống không? Ngày mai tụi em có thể lại tới thăm cậu ấy không?”Cố Tiểu Tây nói: “Thiếu Ương ở bệnh viện hai ngày nữa là có thể trở về rồi, không có việc gì lớn, yên tâm. Bây giờ đại đội đang lúc rảnh rỗi, nếu các em muốn kiếm công điểm, cũng chỉ có thể lên đê sông làm việc, có điều rất mệt.”“Hơn nữa trong đội bây giờ không có ai làm việc ở đê sông, các em đi cũng không tốt, xem bí thư chi bộ phân phối đi.”Ngày mua thoáng qua, trong đội được nghỉ, vốn dĩ nhà nào làm việc mạnh khỏe sẽ còn tiếp tục ở trên lại trên đê sông lao động, nhưng sau khi trong đội vừa tuyên bố thiếu lương thực thì ngay cả nhà không giàu có cũng không muốn làm việc kiếm công điểm nữa.Mục đích kiếm công điểm chính là đổi lương thực, bây giờ tình huống khác biệt, ai còn ngu ngốc đi làm?
Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Nghe cô nói, Yến Thiếu Ly đầu tiên vui mừng rồi do dự lắc đầu: “Em vẫn nên ở nhà giúp chị làm việc thôi, hôm nay nhiều người tới dùng cơm như vậy, phải làm nhiều một chút, em tới giúp đỡ chị, cũng có thể nhanh tí.”Cố Tiểu Tây nhíu mày, không khách khí đâm cô ấy một đao: “Em biết nấu cơm sao?”Nghe vậy, Yến Thiếu Ly im lặng, bỗng ngượng ngùng cười, ôm Yến Thiếu Đường nói: “Được, vậy em không làm phiền nữa.”Cố Tiểu Tây nhìn bóng lưng cô ấy đi xa, bật cười lắc đầu.Cô đã từng nghe qua vài câu, cha mẹ Yến Thiếu Ngu vô cùng yêu nhau, ở thời đại phụ nữ nấu cơm lo việc nhà này, nhà họ Yến cũng đã theo đuổi tôn chỉ phụ nữ bình yên hưởng thụ, đàn ông làm việc nhiều, cho nên nấu cơm trong nhà đều là cha Yến.Tâm tư trở về, Cố Tiểu Tây cầm đồ ăn rửa sạch trở về nhà, sau đó chần gà qua nước nóng và nhổ lông, buổi tối chuẩn bị làm thỏ cay, gà viên tỏi, khoai tây chiên chua cay, cải trắng xào dấm và trứng cà chua, muộn hơn tí nữa nấu một nồi cơm là đủ.Trong lòng đã có ý định nên làm việc cũng nhanh hơn tí.Qua khoảng một tiếng, bên ngoài sân truyền đến động tĩnh, giọng nói vui vẻ của Yến Thiếu Ly truyền vào: “Đến rồi, nghe mùi cơm chí không? Tôi nói với các người rồi, tay nghề chị dâu tôi thật sự không tầm thường, hôm nay các người có lộc ăn rồi.”Uông Tử Yên cười ha ha một tiếng trả lời: “Dọc theo con đường này cứ liên tục mở miệng gọi chị dâu.”Yến Thiếu Ly kiêu ngạo nói: “Tôi thích được không, cô đừng ngắt lời tôi, chị dâu tôi giỏi nhất thiên hạ đấy.”Nghe cô ấy không ngừng khen lố bên ngoài, Cố Tiểu Tây khẽ cười một tiếng, cảm thấy vui vẻ.Cô ấy vừa vào cửa đã thay đổi xưng hô, cười hỏi: “Từ xa đã ngửi thấy mùi, trên đường đi thấy người ta cũng nhìn về phía chúng ta, làm gì vậy? Sao thơm như vậy? Gì? Anh Cố còn chưa trở về sao?”Yến Thiếu Ly nhìn một vòng xung quanh, không nhìn thấy Cố Đình Hoài thì hơi buồn bực, cũng có chút lo lắng.“Không sao, chúng ta ăn trước, tôi chừa cơm cho anh ấy.” Cố Tiểu Tây lắc đầu, biết việc liên quan tới cô và Điền Tĩnh, trong lòng Cố Đình Hoài cảnh giác, chắc chắn sẽ tự mình đưa Nhậm Thiên Tường tới huyện, như vậy cũng tốt, dù sao cũng sẽ không xảy ra sai lầm.Hành động và lời nói đêm nay của Nhậm Thiên Tường đều sẽ luôn đóng đinh lên người Điền Tĩnh.Lời nói ở cục cảnh sát của cô ta cũng được chứng minh, Điền Tĩnh xác thực có lý do giết cô, vụ án sẽ chỉ tiến triển càng nhanh.Yến Thiếu Ly lo lắng nhìn thoáng qua bóng đêm rồi thở dài, cô ấy gọi mấy người Uông Tử Yên ngồi xuống bàn.Cá tính Uông Tử Yên ngay thẳng, ngược lại không có cảm giác bó buộc gì, Kim Xán có vẻ hơi không thả lỏng, cả người sợ hãi rụt rè, nếu không phải Lôi Nghị ngồi yên bên cạnh cô ấy, e rằng cô ấy sẽ càng căng thẳng.“Chị Cố, có gì cần giúp một tay không?” Uông Tử Yên không ngồi mà tiến đến bên cạnh Cố Tiểu Tây.Cố Tiểu Tây cười khẽ: “Đã làm xong rồi, cơm cũng đã xới ra, trong nồi còn hầm gà, mấy phút nữa là được, các em ăn trước đi, muộn như vậy chắc cũng đói bụng rồi hả? Thiếu Ly, đồ ăn nóng, em thổi cho Thiếu Đường tí rồi hãy ăn.”Yến Thiếu Ly cười híp mắt đáp: “Biết rồi.”Cô ấy chăm sóc Yến Thiếu Đường lâu như vậy, đương nhiên biết những thứ này, có điều nghe Cố Tiểu Tây nói những lời quan tâm này, cô ấy vẫn sẽ rất vui vẻ đồng ý, loại cảm giác này rất kì diệu, giống như bọn họ vẫn luôn là người một nhà gắn bó thân thiết.Lúc này Lôi Nghị cũng hùa theo chủ đề: “Đúng rồi chị Cố, Thiếu Ương sao rồi? Đại đội còn sống không? Ngày mai tụi em có thể lại tới thăm cậu ấy không?”Cố Tiểu Tây nói: “Thiếu Ương ở bệnh viện hai ngày nữa là có thể trở về rồi, không có việc gì lớn, yên tâm. Bây giờ đại đội đang lúc rảnh rỗi, nếu các em muốn kiếm công điểm, cũng chỉ có thể lên đê sông làm việc, có điều rất mệt.”“Hơn nữa trong đội bây giờ không có ai làm việc ở đê sông, các em đi cũng không tốt, xem bí thư chi bộ phân phối đi.”Ngày mua thoáng qua, trong đội được nghỉ, vốn dĩ nhà nào làm việc mạnh khỏe sẽ còn tiếp tục ở trên lại trên đê sông lao động, nhưng sau khi trong đội vừa tuyên bố thiếu lương thực thì ngay cả nhà không giàu có cũng không muốn làm việc kiếm công điểm nữa.Mục đích kiếm công điểm chính là đổi lương thực, bây giờ tình huống khác biệt, ai còn ngu ngốc đi làm?