Tác giả:

"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô…

Chương 550

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Đúng, ngay từ đầu Điền Tĩnh không mất trí nhớ, khi được đưa đến bệnh viện, quả thật cô ta đã gần chết, thậm chí còn gặp được Điền Tĩnh kia ở chỗ sâu nhất trong trí nhớ, người phụ nữ kia khúm núm, trong đầu chỉ có làm việc và người nhà.Một giây đó, cô ta nhớ nghĩ tới một biện pháp rút củi dưới đáy nối, vậy nên đã giả vờ mất trí nhớ.Cô ta vẫn luôn nghĩ cách lợi dụng một dao này của Cố Tiểu Tây như thế nào, đưa cô vào vòng lao lý, để cho cô vĩnh viễn không thể cản đường cô ta, nhưng Điền Tĩnh cẩn thận nghĩ lại, cho dù bản thân làm gì cũng đều vô ích.Điền Tĩnh không có chứng cứ, thậm chí ngay cả Tống Kim An cũng không đứng về phía cô ta, nếu không sau khi trở về anh ta đã không tìm cảnh sát để nói rõ tình huống, anh ta làm vậy là để bảo vệ Cố Tiểu Tây!Hơn nữa cô ta cắt dây thừng trên vách núi, coi như là để lại phiền phức.Khi ở trong núi, Cố Tiểu Tây lặp đi lặp lại khuyết điểm, cũng khiến cô ta hoàn toàn mất đi hình tượng trong lòng Tống Kim An, nếu cô ta không dùng chút thủ đoạn, thì anh ta sẽ không có ấn tượng tốt với cô ta.Cô ta đã tiến thoái lưỡng nan, thậm chí còn nghĩ không bằng cứ chết như vậy đi, cũng để tránh bị Cố Tiểu Tây tiếp tục tra tấn.Cố Tiểu Tây đã không phải Cố Tiểu Tây ngu xuẩn trước kia, cô giống như mang theo thù hận sống lại.Cô ta không rõ, rốt cuộc đời trước Cố Tiểu Tây đã trải qua chuyện gì, mới có thể hận "Điền Tĩnh" như vậy, mà trong trí nhớ của cô ta đời trước Cố Tiểu Tây có xuyên qua không?Điền Tĩnh đoán, khi đó có lẽ cô ta đã xuyên qua, thậm chí hoàn thành nghịch tập, mới có thể cướp đoạt mọi thứ của Cố Tiểu Tây.Nói cách khác, theo như nội dung tiểu thuyết, Cố Tiểu Tây không có oán niệm mới đúng, tại sao lại có thể sống lại?Điền Tĩnh tự cho là xuyên sách, không ngờ vậy mà lại là một cuộc chơi, đây được coi là gì? Nữ chính sống lại tìm nữ phụ xuyên qua báo thù, nữ chính lại bước lên đỉnh, trở thành nữ chính thông minh và có vạn người mê trong nội dung tiểu thuyết ban đầu.Để cho cô ta cam tâm tình nguyện làm bàn đạp sao?Không! Cô ta xuyên qua theo góc nhìn của thượng đế, sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành bàn đạp cho nữ chính?Cố Tiểu Tây muốn báo thù, cô ta sẽ không để cô được như ý nguyện, nếu đời trước cô ta có thể nghịch tập thành công, đời này vẫn có thể như cũ, cô ta đã nhìn thấu hết thảy, cô ta sẽ đi từng bước, đi từng bước trong một ván cờ!Cô ta không thể chết, cho dù sống như con chó cũng được, còn sống mới còn cơ hội.Thế nhưng, trước hết phải giải quyết tình huống khốn đốn trước mặt, nếu không mọi thứ đều là tốn công.Cô ta đã sớm nghĩ đến Cố Tiểu Tây sẽ không dễ dàng buông tha cho bản thân, sau khi trở về nhất định sẽ trả đũa, quả nhiên.Điền Tĩnh nghĩ cô ta "mất trí nhớ", đã khôi phục trở thành Điền Tĩnh trước đó, Cố Tiểu Tây có thể nhớ tình cảm của hai người, nể tình cho cô ta một con đường sống, đáng tiếc, Cố Tiểu Tây hoàn toàn không có ý buông tha cho cô ta.Khi người của đồn cảnh sát tìm đến cửa, cô ta đã muốn đứng lên nói Cố Tiểu Tây mới là người giết người!Nhưng đáng tiếc Điền Tĩnh không thể, Tống Kim An đã động lòng với Cố Tiểu Tây, mặc dù anh ta lương thiện, nhưng ở trong mắt anh ta, cô ta cũng từng là người dùng thủ đoạn để hại Cố Tiểu Tây trên vách núi, như vậy anh ta cũng lựa chọn không giúp đỡ.Cô ta không có chứng cứ, không có người làm chứng, một mình chiến đấu hăng hái, rất khó có được kết quả.

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Đúng, ngay từ đầu Điền Tĩnh không mất trí nhớ, khi được đưa đến bệnh viện, quả thật cô ta đã gần chết, thậm chí còn gặp được Điền Tĩnh kia ở chỗ sâu nhất trong trí nhớ, người phụ nữ kia khúm núm, trong đầu chỉ có làm việc và người nhà.Một giây đó, cô ta nhớ nghĩ tới một biện pháp rút củi dưới đáy nối, vậy nên đã giả vờ mất trí nhớ.Cô ta vẫn luôn nghĩ cách lợi dụng một dao này của Cố Tiểu Tây như thế nào, đưa cô vào vòng lao lý, để cho cô vĩnh viễn không thể cản đường cô ta, nhưng Điền Tĩnh cẩn thận nghĩ lại, cho dù bản thân làm gì cũng đều vô ích.Điền Tĩnh không có chứng cứ, thậm chí ngay cả Tống Kim An cũng không đứng về phía cô ta, nếu không sau khi trở về anh ta đã không tìm cảnh sát để nói rõ tình huống, anh ta làm vậy là để bảo vệ Cố Tiểu Tây!Hơn nữa cô ta cắt dây thừng trên vách núi, coi như là để lại phiền phức.Khi ở trong núi, Cố Tiểu Tây lặp đi lặp lại khuyết điểm, cũng khiến cô ta hoàn toàn mất đi hình tượng trong lòng Tống Kim An, nếu cô ta không dùng chút thủ đoạn, thì anh ta sẽ không có ấn tượng tốt với cô ta.Cô ta đã tiến thoái lưỡng nan, thậm chí còn nghĩ không bằng cứ chết như vậy đi, cũng để tránh bị Cố Tiểu Tây tiếp tục tra tấn.Cố Tiểu Tây đã không phải Cố Tiểu Tây ngu xuẩn trước kia, cô giống như mang theo thù hận sống lại.Cô ta không rõ, rốt cuộc đời trước Cố Tiểu Tây đã trải qua chuyện gì, mới có thể hận "Điền Tĩnh" như vậy, mà trong trí nhớ của cô ta đời trước Cố Tiểu Tây có xuyên qua không?Điền Tĩnh đoán, khi đó có lẽ cô ta đã xuyên qua, thậm chí hoàn thành nghịch tập, mới có thể cướp đoạt mọi thứ của Cố Tiểu Tây.Nói cách khác, theo như nội dung tiểu thuyết, Cố Tiểu Tây không có oán niệm mới đúng, tại sao lại có thể sống lại?Điền Tĩnh tự cho là xuyên sách, không ngờ vậy mà lại là một cuộc chơi, đây được coi là gì? Nữ chính sống lại tìm nữ phụ xuyên qua báo thù, nữ chính lại bước lên đỉnh, trở thành nữ chính thông minh và có vạn người mê trong nội dung tiểu thuyết ban đầu.Để cho cô ta cam tâm tình nguyện làm bàn đạp sao?Không! Cô ta xuyên qua theo góc nhìn của thượng đế, sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành bàn đạp cho nữ chính?Cố Tiểu Tây muốn báo thù, cô ta sẽ không để cô được như ý nguyện, nếu đời trước cô ta có thể nghịch tập thành công, đời này vẫn có thể như cũ, cô ta đã nhìn thấu hết thảy, cô ta sẽ đi từng bước, đi từng bước trong một ván cờ!Cô ta không thể chết, cho dù sống như con chó cũng được, còn sống mới còn cơ hội.Thế nhưng, trước hết phải giải quyết tình huống khốn đốn trước mặt, nếu không mọi thứ đều là tốn công.Cô ta đã sớm nghĩ đến Cố Tiểu Tây sẽ không dễ dàng buông tha cho bản thân, sau khi trở về nhất định sẽ trả đũa, quả nhiên.Điền Tĩnh nghĩ cô ta "mất trí nhớ", đã khôi phục trở thành Điền Tĩnh trước đó, Cố Tiểu Tây có thể nhớ tình cảm của hai người, nể tình cho cô ta một con đường sống, đáng tiếc, Cố Tiểu Tây hoàn toàn không có ý buông tha cho cô ta.Khi người của đồn cảnh sát tìm đến cửa, cô ta đã muốn đứng lên nói Cố Tiểu Tây mới là người giết người!Nhưng đáng tiếc Điền Tĩnh không thể, Tống Kim An đã động lòng với Cố Tiểu Tây, mặc dù anh ta lương thiện, nhưng ở trong mắt anh ta, cô ta cũng từng là người dùng thủ đoạn để hại Cố Tiểu Tây trên vách núi, như vậy anh ta cũng lựa chọn không giúp đỡ.Cô ta không có chứng cứ, không có người làm chứng, một mình chiến đấu hăng hái, rất khó có được kết quả.

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Đúng, ngay từ đầu Điền Tĩnh không mất trí nhớ, khi được đưa đến bệnh viện, quả thật cô ta đã gần chết, thậm chí còn gặp được Điền Tĩnh kia ở chỗ sâu nhất trong trí nhớ, người phụ nữ kia khúm núm, trong đầu chỉ có làm việc và người nhà.Một giây đó, cô ta nhớ nghĩ tới một biện pháp rút củi dưới đáy nối, vậy nên đã giả vờ mất trí nhớ.Cô ta vẫn luôn nghĩ cách lợi dụng một dao này của Cố Tiểu Tây như thế nào, đưa cô vào vòng lao lý, để cho cô vĩnh viễn không thể cản đường cô ta, nhưng Điền Tĩnh cẩn thận nghĩ lại, cho dù bản thân làm gì cũng đều vô ích.Điền Tĩnh không có chứng cứ, thậm chí ngay cả Tống Kim An cũng không đứng về phía cô ta, nếu không sau khi trở về anh ta đã không tìm cảnh sát để nói rõ tình huống, anh ta làm vậy là để bảo vệ Cố Tiểu Tây!Hơn nữa cô ta cắt dây thừng trên vách núi, coi như là để lại phiền phức.Khi ở trong núi, Cố Tiểu Tây lặp đi lặp lại khuyết điểm, cũng khiến cô ta hoàn toàn mất đi hình tượng trong lòng Tống Kim An, nếu cô ta không dùng chút thủ đoạn, thì anh ta sẽ không có ấn tượng tốt với cô ta.Cô ta đã tiến thoái lưỡng nan, thậm chí còn nghĩ không bằng cứ chết như vậy đi, cũng để tránh bị Cố Tiểu Tây tiếp tục tra tấn.Cố Tiểu Tây đã không phải Cố Tiểu Tây ngu xuẩn trước kia, cô giống như mang theo thù hận sống lại.Cô ta không rõ, rốt cuộc đời trước Cố Tiểu Tây đã trải qua chuyện gì, mới có thể hận "Điền Tĩnh" như vậy, mà trong trí nhớ của cô ta đời trước Cố Tiểu Tây có xuyên qua không?Điền Tĩnh đoán, khi đó có lẽ cô ta đã xuyên qua, thậm chí hoàn thành nghịch tập, mới có thể cướp đoạt mọi thứ của Cố Tiểu Tây.Nói cách khác, theo như nội dung tiểu thuyết, Cố Tiểu Tây không có oán niệm mới đúng, tại sao lại có thể sống lại?Điền Tĩnh tự cho là xuyên sách, không ngờ vậy mà lại là một cuộc chơi, đây được coi là gì? Nữ chính sống lại tìm nữ phụ xuyên qua báo thù, nữ chính lại bước lên đỉnh, trở thành nữ chính thông minh và có vạn người mê trong nội dung tiểu thuyết ban đầu.Để cho cô ta cam tâm tình nguyện làm bàn đạp sao?Không! Cô ta xuyên qua theo góc nhìn của thượng đế, sao có thể cam tâm tình nguyện trở thành bàn đạp cho nữ chính?Cố Tiểu Tây muốn báo thù, cô ta sẽ không để cô được như ý nguyện, nếu đời trước cô ta có thể nghịch tập thành công, đời này vẫn có thể như cũ, cô ta đã nhìn thấu hết thảy, cô ta sẽ đi từng bước, đi từng bước trong một ván cờ!Cô ta không thể chết, cho dù sống như con chó cũng được, còn sống mới còn cơ hội.Thế nhưng, trước hết phải giải quyết tình huống khốn đốn trước mặt, nếu không mọi thứ đều là tốn công.Cô ta đã sớm nghĩ đến Cố Tiểu Tây sẽ không dễ dàng buông tha cho bản thân, sau khi trở về nhất định sẽ trả đũa, quả nhiên.Điền Tĩnh nghĩ cô ta "mất trí nhớ", đã khôi phục trở thành Điền Tĩnh trước đó, Cố Tiểu Tây có thể nhớ tình cảm của hai người, nể tình cho cô ta một con đường sống, đáng tiếc, Cố Tiểu Tây hoàn toàn không có ý buông tha cho cô ta.Khi người của đồn cảnh sát tìm đến cửa, cô ta đã muốn đứng lên nói Cố Tiểu Tây mới là người giết người!Nhưng đáng tiếc Điền Tĩnh không thể, Tống Kim An đã động lòng với Cố Tiểu Tây, mặc dù anh ta lương thiện, nhưng ở trong mắt anh ta, cô ta cũng từng là người dùng thủ đoạn để hại Cố Tiểu Tây trên vách núi, như vậy anh ta cũng lựa chọn không giúp đỡ.Cô ta không có chứng cứ, không có người làm chứng, một mình chiến đấu hăng hái, rất khó có được kết quả.

Chương 550