Tác giả:

"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô…

Chương 609

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Cố Tiểu Tây nắm chặt tay, đốt ngón tay nổi gân xanh.Đời trước cô cũng từng nghe những lời như vậy.Mặc dù khi đó nhà họ Yến vẫn chưa được sửa lại án xử sai, nhưng Yến Thiếu Ngu thật sự dựa vào năng lực của bản thân để đứng vững gót chân trong bộ đội, trở thành người cầm quyền danh xứng với thực, thế nhưng anh vẫn yếu hơn thế lực phức tạp ở thủ đô.Đương nhiên so với cô tan cửa nát nhà, là một quả phụ mất chồng thì quả thật khó với tới.Khi đó Điền Tĩnh không ít lần lấy chuyện này ra chế giễu, khiến Yến Thiếu Ngu trở thành một trò cười trong giới thượng lưu ở thủ đô.Lúc đó lòng cô mang thù hận, không muốn đặt sự chú ý của mình vào tình yêu và đàn ông, nhưng quan trọng hơn cả, thật ra là bởi vì tự ti, cảm giác tự ti đến tận xương khiến cô không dám đến gần Yến Thiếu Ngu, không dám đáp lại tình cảm của anh.Giữa hai bọn họ chênh lệch rất nhiều, đây là chuyện tất cả mọi người rõ như ban ngày.Đời này, cô muốn đường đường chính chính đứng bên cạnh anh, cho anh tình yêu ấm áp, đồng thời giúp đỡ anh.Lâm Cẩm Thư nhìn Cố Tiểu Tây rơi vào im lặng, bà ta chỉ nghĩ rằng cô gái nhỏ bị sự cường thịnh của nhà họ Yến dọa sợ.Bà ta dừng lại, tiếp tục nói: "Đúng, bây giờ nhà họ Yến suy tàn, vậy nên con mới có cơ hội ở bên Yến Thiếu Ngu, nhưng cơ hội này có thật sự tốt không? Bé, sự thật không đơn giản như những gì con thấy.""Phong thủy luân chuyển.""Thực lực nhà họ Yến mạnh thế nào, thế lực lớn thế nào, khi rơi đài chật vật thế nào.""Con còn nhỏ, không biết phạm vi rộng thế nào, có liên lụy đến nhiều người như thế nào.""Yến Thú Chi và Kỷ Thanh đứng mũi chịu sào bị bắt vào tù, đến nay vẫn chưa xóa được tội danh trên người, mẹ nghĩ đời này bọn họ không có khả năng ra khỏi đó được, vậy con cảm thấy tại sao Yến Thiếu Ngu lại muốn làm bộ đội? Tại sao lại muốn đi quân khu thứ tám?""Cậu ta chưa từng buông bỏ ý định xét lại án nhà họ Yến, rửa sạch tội danh, mà cậu ta tiếp tục cố chấp, chỉ biết hại bản thân!"Cố Tiểu Tây cong môi, cô bình tĩnh nói: "Vậy thì sao? Anh ấy muốn cứu cha mẹ, đó là lý thường phải làm."Lâm Cẩm Thư bị giọng điệu tùy ý của Cố Tiểu Tây chọc tức, bà ta nhíu mày nói: "Lý thường phải làm? Con có biết cậu ta phải đối mặt với bao nhiêu người muốn cậu ta chết không? Con có biết kết cục của chú bác cậu ta thê thảm thế nào không?""Hễ là họ hàng liên quan đến nhà họ Cố, bây giờ đều bị xa lánh, thậm chí còn bị bỏ tù vì đủ loại lý do sứt sẹo, con biết được bao nhiêu trên phương diện này?""Bây giờ ai dám dính dáng đến nhà họ Yến? Người khác đều muốn dứt ra không được, con lại càng muốn dính vào!"Giọng Lâm Cẩm Thư nghiêm khắc, như khác hoàn toàn người dịu dàng ban đầu.Khi còn trẻ tính tình bà ta đã bộc trực, là người có lý tưởng, mấy năm nay vẫn luôn đi theo bên cạnh Tần Vạn Giang, đã trải qua không ít chuyện. Nếu thật sự có người coi bà ta là bình hoa dựa vào đàn ông, vậy là quá coi thường bà ta.Vẻ mặt của Cố Tiểu Tây vẫn không hề thay đổi, giống như cô đang nghe Lâm Cẩm Thư nói hôm nay ăn gì vậy, không hề bị dọa chút nào, cô nói: "Tôi chỉ muốn hỏi, tại sao bà lại nói anh ấy đến quân khu thứ tám không an toàn?"Lâm Cẩm Thư nhìn dáng vẻ hoàn toàn không để ý của cô, bà ta không khỏi dơ tay đỡ trán."Bé, rốt cuộc con thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu? Có cần mẹ nói lại một lần nữa không?""Nhà họ Yến phạm vào kiêng kị, con có biết có bao nhiêu ngăn cản bọn họ không? Mọi người chỉ là bức tường chắn mà thôi, ở trong chuyện này không đơn giản như vậy, chỉ cần Yến Thiếu Ngu còn sống, thì cậu ta chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt người khác!""Bé, đừng để bị tình cảm nhất thời làm cho mê muội, nhà họ Yến là hố nước đục, con không đặt chân vào được!"Lâm Cẩm Thư nói đến đây, vẻ mặt căng chặt, giống như là một dây cung bị kéo căng.

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Cố Tiểu Tây nắm chặt tay, đốt ngón tay nổi gân xanh.Đời trước cô cũng từng nghe những lời như vậy.Mặc dù khi đó nhà họ Yến vẫn chưa được sửa lại án xử sai, nhưng Yến Thiếu Ngu thật sự dựa vào năng lực của bản thân để đứng vững gót chân trong bộ đội, trở thành người cầm quyền danh xứng với thực, thế nhưng anh vẫn yếu hơn thế lực phức tạp ở thủ đô.Đương nhiên so với cô tan cửa nát nhà, là một quả phụ mất chồng thì quả thật khó với tới.Khi đó Điền Tĩnh không ít lần lấy chuyện này ra chế giễu, khiến Yến Thiếu Ngu trở thành một trò cười trong giới thượng lưu ở thủ đô.Lúc đó lòng cô mang thù hận, không muốn đặt sự chú ý của mình vào tình yêu và đàn ông, nhưng quan trọng hơn cả, thật ra là bởi vì tự ti, cảm giác tự ti đến tận xương khiến cô không dám đến gần Yến Thiếu Ngu, không dám đáp lại tình cảm của anh.Giữa hai bọn họ chênh lệch rất nhiều, đây là chuyện tất cả mọi người rõ như ban ngày.Đời này, cô muốn đường đường chính chính đứng bên cạnh anh, cho anh tình yêu ấm áp, đồng thời giúp đỡ anh.Lâm Cẩm Thư nhìn Cố Tiểu Tây rơi vào im lặng, bà ta chỉ nghĩ rằng cô gái nhỏ bị sự cường thịnh của nhà họ Yến dọa sợ.Bà ta dừng lại, tiếp tục nói: "Đúng, bây giờ nhà họ Yến suy tàn, vậy nên con mới có cơ hội ở bên Yến Thiếu Ngu, nhưng cơ hội này có thật sự tốt không? Bé, sự thật không đơn giản như những gì con thấy.""Phong thủy luân chuyển.""Thực lực nhà họ Yến mạnh thế nào, thế lực lớn thế nào, khi rơi đài chật vật thế nào.""Con còn nhỏ, không biết phạm vi rộng thế nào, có liên lụy đến nhiều người như thế nào.""Yến Thú Chi và Kỷ Thanh đứng mũi chịu sào bị bắt vào tù, đến nay vẫn chưa xóa được tội danh trên người, mẹ nghĩ đời này bọn họ không có khả năng ra khỏi đó được, vậy con cảm thấy tại sao Yến Thiếu Ngu lại muốn làm bộ đội? Tại sao lại muốn đi quân khu thứ tám?""Cậu ta chưa từng buông bỏ ý định xét lại án nhà họ Yến, rửa sạch tội danh, mà cậu ta tiếp tục cố chấp, chỉ biết hại bản thân!"Cố Tiểu Tây cong môi, cô bình tĩnh nói: "Vậy thì sao? Anh ấy muốn cứu cha mẹ, đó là lý thường phải làm."Lâm Cẩm Thư bị giọng điệu tùy ý của Cố Tiểu Tây chọc tức, bà ta nhíu mày nói: "Lý thường phải làm? Con có biết cậu ta phải đối mặt với bao nhiêu người muốn cậu ta chết không? Con có biết kết cục của chú bác cậu ta thê thảm thế nào không?""Hễ là họ hàng liên quan đến nhà họ Cố, bây giờ đều bị xa lánh, thậm chí còn bị bỏ tù vì đủ loại lý do sứt sẹo, con biết được bao nhiêu trên phương diện này?""Bây giờ ai dám dính dáng đến nhà họ Yến? Người khác đều muốn dứt ra không được, con lại càng muốn dính vào!"Giọng Lâm Cẩm Thư nghiêm khắc, như khác hoàn toàn người dịu dàng ban đầu.Khi còn trẻ tính tình bà ta đã bộc trực, là người có lý tưởng, mấy năm nay vẫn luôn đi theo bên cạnh Tần Vạn Giang, đã trải qua không ít chuyện. Nếu thật sự có người coi bà ta là bình hoa dựa vào đàn ông, vậy là quá coi thường bà ta.Vẻ mặt của Cố Tiểu Tây vẫn không hề thay đổi, giống như cô đang nghe Lâm Cẩm Thư nói hôm nay ăn gì vậy, không hề bị dọa chút nào, cô nói: "Tôi chỉ muốn hỏi, tại sao bà lại nói anh ấy đến quân khu thứ tám không an toàn?"Lâm Cẩm Thư nhìn dáng vẻ hoàn toàn không để ý của cô, bà ta không khỏi dơ tay đỡ trán."Bé, rốt cuộc con thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu? Có cần mẹ nói lại một lần nữa không?""Nhà họ Yến phạm vào kiêng kị, con có biết có bao nhiêu ngăn cản bọn họ không? Mọi người chỉ là bức tường chắn mà thôi, ở trong chuyện này không đơn giản như vậy, chỉ cần Yến Thiếu Ngu còn sống, thì cậu ta chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt người khác!""Bé, đừng để bị tình cảm nhất thời làm cho mê muội, nhà họ Yến là hố nước đục, con không đặt chân vào được!"Lâm Cẩm Thư nói đến đây, vẻ mặt căng chặt, giống như là một dây cung bị kéo căng.

Cố Tiểu TâyTác giả: Khuyết DanhTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh"Cố Tiểu Tây, cô thật không biết xấu hổ, lớn lên thành bộ dạng này còn dám dây dưa với anh tôi? Cô cũng không soi mặt vào trong nước tiểu mà xem bản thân mình!" "Nhà tôi là căn chính miêu hồng, gia đình chiến sĩ thi đua quang vinh, cô thì sao? Ông nội cô là địa chủ! Mẹ cô cũng không cần cô, chạy theo người trong thành, cha cô anh trai cô cũng đều là kẻ đầu đường xó chợ, còn có mặt mũi bu bám anh tôi?" "Mau cút! Nếu không tôi sẽ lấy phân trâu giội đầu cô!" Cố Tiểu Tây chỉ cảm thấy bị một cỗ sức lực đẩy mạnh một cái, đầu đập vào trên mặt đất, đau nhói không thôi. Cô giống như là bỗng nhiên tỉnh lại từ trong một giấc mộng dài đằng đẵng, ánh mắt mờ mịt. Trần Nhân bị vết thương chảy máu trên đầu Cố Tiểu Tây dọa cho nhảy một cái, cô ta có chút hoảng sợ, nhìn xung quanh một vòng, thấy không ai nhìn thấy, liền chui trở về phòng, phịch một tiếng, khép cửa phòng lại. Cố Tiểu Tây bị tiếng đóng cửa làm cho bừng tỉnh, đưa tay sờ trán, xúc cảm dinh dính, lọt vào trong tầm mắt là màu đỏ chói. Cô… Cố Tiểu Tây nắm chặt tay, đốt ngón tay nổi gân xanh.Đời trước cô cũng từng nghe những lời như vậy.Mặc dù khi đó nhà họ Yến vẫn chưa được sửa lại án xử sai, nhưng Yến Thiếu Ngu thật sự dựa vào năng lực của bản thân để đứng vững gót chân trong bộ đội, trở thành người cầm quyền danh xứng với thực, thế nhưng anh vẫn yếu hơn thế lực phức tạp ở thủ đô.Đương nhiên so với cô tan cửa nát nhà, là một quả phụ mất chồng thì quả thật khó với tới.Khi đó Điền Tĩnh không ít lần lấy chuyện này ra chế giễu, khiến Yến Thiếu Ngu trở thành một trò cười trong giới thượng lưu ở thủ đô.Lúc đó lòng cô mang thù hận, không muốn đặt sự chú ý của mình vào tình yêu và đàn ông, nhưng quan trọng hơn cả, thật ra là bởi vì tự ti, cảm giác tự ti đến tận xương khiến cô không dám đến gần Yến Thiếu Ngu, không dám đáp lại tình cảm của anh.Giữa hai bọn họ chênh lệch rất nhiều, đây là chuyện tất cả mọi người rõ như ban ngày.Đời này, cô muốn đường đường chính chính đứng bên cạnh anh, cho anh tình yêu ấm áp, đồng thời giúp đỡ anh.Lâm Cẩm Thư nhìn Cố Tiểu Tây rơi vào im lặng, bà ta chỉ nghĩ rằng cô gái nhỏ bị sự cường thịnh của nhà họ Yến dọa sợ.Bà ta dừng lại, tiếp tục nói: "Đúng, bây giờ nhà họ Yến suy tàn, vậy nên con mới có cơ hội ở bên Yến Thiếu Ngu, nhưng cơ hội này có thật sự tốt không? Bé, sự thật không đơn giản như những gì con thấy.""Phong thủy luân chuyển.""Thực lực nhà họ Yến mạnh thế nào, thế lực lớn thế nào, khi rơi đài chật vật thế nào.""Con còn nhỏ, không biết phạm vi rộng thế nào, có liên lụy đến nhiều người như thế nào.""Yến Thú Chi và Kỷ Thanh đứng mũi chịu sào bị bắt vào tù, đến nay vẫn chưa xóa được tội danh trên người, mẹ nghĩ đời này bọn họ không có khả năng ra khỏi đó được, vậy con cảm thấy tại sao Yến Thiếu Ngu lại muốn làm bộ đội? Tại sao lại muốn đi quân khu thứ tám?""Cậu ta chưa từng buông bỏ ý định xét lại án nhà họ Yến, rửa sạch tội danh, mà cậu ta tiếp tục cố chấp, chỉ biết hại bản thân!"Cố Tiểu Tây cong môi, cô bình tĩnh nói: "Vậy thì sao? Anh ấy muốn cứu cha mẹ, đó là lý thường phải làm."Lâm Cẩm Thư bị giọng điệu tùy ý của Cố Tiểu Tây chọc tức, bà ta nhíu mày nói: "Lý thường phải làm? Con có biết cậu ta phải đối mặt với bao nhiêu người muốn cậu ta chết không? Con có biết kết cục của chú bác cậu ta thê thảm thế nào không?""Hễ là họ hàng liên quan đến nhà họ Cố, bây giờ đều bị xa lánh, thậm chí còn bị bỏ tù vì đủ loại lý do sứt sẹo, con biết được bao nhiêu trên phương diện này?""Bây giờ ai dám dính dáng đến nhà họ Yến? Người khác đều muốn dứt ra không được, con lại càng muốn dính vào!"Giọng Lâm Cẩm Thư nghiêm khắc, như khác hoàn toàn người dịu dàng ban đầu.Khi còn trẻ tính tình bà ta đã bộc trực, là người có lý tưởng, mấy năm nay vẫn luôn đi theo bên cạnh Tần Vạn Giang, đã trải qua không ít chuyện. Nếu thật sự có người coi bà ta là bình hoa dựa vào đàn ông, vậy là quá coi thường bà ta.Vẻ mặt của Cố Tiểu Tây vẫn không hề thay đổi, giống như cô đang nghe Lâm Cẩm Thư nói hôm nay ăn gì vậy, không hề bị dọa chút nào, cô nói: "Tôi chỉ muốn hỏi, tại sao bà lại nói anh ấy đến quân khu thứ tám không an toàn?"Lâm Cẩm Thư nhìn dáng vẻ hoàn toàn không để ý của cô, bà ta không khỏi dơ tay đỡ trán."Bé, rốt cuộc con thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu? Có cần mẹ nói lại một lần nữa không?""Nhà họ Yến phạm vào kiêng kị, con có biết có bao nhiêu ngăn cản bọn họ không? Mọi người chỉ là bức tường chắn mà thôi, ở trong chuyện này không đơn giản như vậy, chỉ cần Yến Thiếu Ngu còn sống, thì cậu ta chính là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt người khác!""Bé, đừng để bị tình cảm nhất thời làm cho mê muội, nhà họ Yến là hố nước đục, con không đặt chân vào được!"Lâm Cẩm Thư nói đến đây, vẻ mặt căng chặt, giống như là một dây cung bị kéo căng.

Chương 609