Tác giả:

Ta là chư thiên mạnh nhất Trần Hàn tu vi Chí Thần, ta đang cô đơn giữ vũ trụ bao la không còn đối thủ. Để trở nên mạnh như vậy phải giết kẻ địch nhiều như kiến cỏ,gây thù khắp nơi nên bạn bè đều bị giết hại. Ta phải đặt ra quy luật không nên xâm lược ở các vũ trụ để mỗi vũ trụ tự cân bằng. Trần Hàn ta phải đi đến cục diện hôm nay do chính bản thân làm vậy nên quyết định xuyên không do công pháp mình sáng tạo ra cần làm lại từ đầu bảo vệ bạn bè. Trong tông môn Đại vũ tông,Sư huynh"ha ha Trần Hàn à ai bảo ngươi căn cơ kém tu vi thấp mà dám lại gần nữ nhân ta thích vậy" Trần Hàn bị trúng độc do sư huynh hãm hại và gục trong rừng. Cơ thể Trần Hàn cử động "Ta thành công rồi ha ha công pháp tuyệt diệu" đống kí ức dồn vào "cơ thể này đúng là số khổ mà căn cơ kém nên dẫn đến việc tu luyện thấp, bị mọi người chê bai và hãm hại ha ha ta đã vào cơ thể ngươi rồi căn cơ kém nhất cũng trở thành thần phẩm thôi để ta báo thù cho ngươi" Trần Hàn tu luyện để ép độc ra khỏi cơ thể, phun ngụm máu đen ra…

Chương 107: 107: Đề Nghị

Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu TiênTác giả: Tiến BìnhTruyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTa là chư thiên mạnh nhất Trần Hàn tu vi Chí Thần, ta đang cô đơn giữ vũ trụ bao la không còn đối thủ. Để trở nên mạnh như vậy phải giết kẻ địch nhiều như kiến cỏ,gây thù khắp nơi nên bạn bè đều bị giết hại. Ta phải đặt ra quy luật không nên xâm lược ở các vũ trụ để mỗi vũ trụ tự cân bằng. Trần Hàn ta phải đi đến cục diện hôm nay do chính bản thân làm vậy nên quyết định xuyên không do công pháp mình sáng tạo ra cần làm lại từ đầu bảo vệ bạn bè. Trong tông môn Đại vũ tông,Sư huynh"ha ha Trần Hàn à ai bảo ngươi căn cơ kém tu vi thấp mà dám lại gần nữ nhân ta thích vậy" Trần Hàn bị trúng độc do sư huynh hãm hại và gục trong rừng. Cơ thể Trần Hàn cử động "Ta thành công rồi ha ha công pháp tuyệt diệu" đống kí ức dồn vào "cơ thể này đúng là số khổ mà căn cơ kém nên dẫn đến việc tu luyện thấp, bị mọi người chê bai và hãm hại ha ha ta đã vào cơ thể ngươi rồi căn cơ kém nhất cũng trở thành thần phẩm thôi để ta báo thù cho ngươi" Trần Hàn tu luyện để ép độc ra khỏi cơ thể, phun ngụm máu đen ra… Trần Hàn kết ấn tay khiến những thanh phi kiếm hợp vào nhau, những thanh nào cùng thuộc tính hòa vào làm một tạo thành thanh kiếm lớn hơnCứ 10 thanh kiếm cùng thuộc tính sẽ hợp lại thành một tạo thanh kiếm to, Trần Hàn điều khiển những thanh kiếm to này đâm thẳng 1 đường giết hơn trăm con yêu thú chỉ vài giâyTiếp tục như vậy trong 1 canh giờ,đàn Thú Triều đã dẹp bớt chỉ còn 1 tên áo đen bay trên không trung nhìn xuống dưới chỗ Trần HànMà Trần Hàn đã dùng xong đại trận này những thanh kiếm to cũng không còn nhiều,bây giờ chủ yếu còn vài thanh bị nứt mẻ, hắn bây giờ đã cạn kiệt sức vì sử dụng đại trận giết hơn nửa triệu yêu thúHắn nuốt viên đan dược vào người để hồi phục, tên áo đen cũng ngồi yên chờ Trần Hàn, hắn bên trên cười trong lòng "cá vùng vẫy trước khi chết"Trần Hàn vẫn đang hồi phục tăng nhanh đáng kể, hắn đứng dậy nhìn lên trên không thể cảm nhận được khí tức của hắn, hắn tu vi trên mình và còn cao nữaTuy vậy hắn chả tỏa ra sát ý chỉ điệu bộ đứng nhìn nhóm Trần Hàn phía dưới, sau khi tên áo đen nhìn thấy Trần Hàn đang nhìn hắn thì vỗ tayMọi người cũng đang ngơ ngác không hiểu gì, tuy hắn vỗ tay nhưng mọi người vẫn không lơ là chỉ vì cái vỗ tay mà mất cảnh giácTên áo đen cười nhỏ nói "Yên tâm, chuyện Thú Triều làm đến đây là được ta cũng khônh được phép ra tay,mà nếu ta ra tay các ngươi cũng không đủ sức mạnh để giết ta"Lời vừa nói mọi người cả kinh lên "không đủ sức mạnh" đây rốt cuộc là tên quái thai nàoTrần Hàn nhìn tên áo đen liền nói "mục đích các ngươi ở đây làm gì, và tại sao lại có thể điều khiển Thú Triều mà không có yêu đan"Tên áo đen nhìn chằm chằm vào Trần Hàn rồi nói "bọn ta đến đây là thay đổi lại trật tự thế giới rồi, còn câu thứ hai ta sẽ không nói" hắn cười rồi bay điNhóm người nhìn tên kia cười rồi bay đi mới thở phào nhẹ nhõm, mọi người đều ngồi xuống và ngã khụy xuống vì mệt mỏi rồi nhìn lại xung quanh, nhà cửa trong tòa thành đều bị đổ nátChốc lát sau mọi người hồi phục trở lại, mở hầm trú ẩn ra kêu tất cả mọi người trong hầm đi ra ngoàiMọi người đi ra ngoài thì hết sức bàng hoàng, chả còn nhà cửa giờ chỉ còn mảnh đất đổ nát, những người thân đi tìm những cái xác những binh sĩ đã chết thì đau khổ, người nhà Trần Hàn thì ôm trầm lấy hắnTối hôm đó mọi người lập mộ những người đã chết, mọi người đều đến thăm để tưởng niệm những binh sĩ đã chếtChết tổng hơn 50 người, đều là những binh sĩ tu vi thấp và vài người thân quen với Trần HànQua hôm sau, mọi người đều cố gắng quên đi chuyện hôm qua và xây dựng lại nhà cửa, Trần Hàn quyết định xây nó to hơn gấp 3 lần tòa thành trước.Vì việc xây dựng khá lâu theo bản đồ thiết kế của Trần Hàn thì dành cho Trần Đô cha của hắn trông coiTrần Hàn bây giờ tiếp tục ngồi thiền hồi lại sức do trận hôm qua cũng là đợi Mã Khang đang bị thương đang hồi phụcTrôi qua hai ngày, Trần Hàn cùng Mã Khang rời đi tiến về Xích Viêm Môn.Nợ cũ sẽ trả vừa đi vừa nhìn xuống dưới xung quanh cây cối đều đã đổ nát đều bị Thú Triều đi quaHai canh giờ trôi qua đã đến Xích Viêm Môn theo chỉ thị của Nhất đẳng cuối cùng cũng đến nơiTông môn mạnh nhất bấy giờ hiện đang đổ nát trước mặt Trần Hàn và Mã Khang.Trần Hàn bay xuống dùng thần thức thăm dò cũng không cảm nhận aiđi xung quanh toàn thấy những cái xác bị dẵm chết nhưng vẫn còn nhẫn không gian liền bị Trần Hàn thu hết lạiTổng sau canh giờ thu hết lại Trần Hàn hiện có hơn 500 chiếc nhẫn không gian, hiện hắn đang ở nơi mà tông chủ hay ngồi.Nơi này cũng bị đổ nát nhưng không thấy xác Tông chủ Xích Viêm Môn ở đâuTrần Hàn lật tung hết cả lên thấy mật thất bên dưới liền đi vào, mới đi vào đã xuất hiện những bộ xương rải khắp nơiTrần Hàn hơi tức giận nắm tay lại, nhưng dần bình tĩnh lại đi tiếp nhìn ngó xung quanh chả thấy xác tông chủ Xích Viêm Môn ở đâu, hắn liền biết tên này đã chạy nhưng không biết đã đi đâu, khi hắn mang độc trên người.Trần Hàn cố tìm xung quanh có mật đạo nào không nhưng cũng chả có, Trần Hàn liền phá hủy ở đây rồi đi ra.Nhanh bay đi ra ngoài tìm bảo khố của Xích Viêm MônNửa tiếng sau, cũng thấy bảo khố thấy rất nhiều nguyên liệu chế tạo kiếm và dược liệu chế đan dược,đá Linh Tụ chả thấy đâu còn thấy rất nhiều Linh Thạch.Hắn lấy hết rồi tiến hành về nhà.Hai canh giờ trôi qua từ khi Trần Hàn về từ Xích Viêm Môn đến nhà, tòa thành vẫn đang được xây dựng cũng không có nguy hiểm gìTrần Hàn hắn tập trung những người cần thiết để giao những người đó nhiệm vụ riêng, Đạo Cảnh thì vẫn tiếp tục đi thăm dò động tĩnh bên Phía tây.Còn những người khác thì bảo vệ chỗ này, có nguy hiểm thì hắn bóp nát cái viên ngọc mà hắn đưaMọi chuyện xong xuôi thì hắn chào tạm biệt gia đình cùng Mã Khang rời đi, nơi xuất phát tiếp là Hoàng cung.Vừa thiền vừa nghĩ "Không biết Hoàng cung có thủ Thú Triều ổn không,mọi người bây giờ mạnh hơn chưa"Bên khác, Hoàng Đế đang hơi mệt mỏi ngồi xuống xử lý hết những chuyện xảy ra, đợt Thú Triều vừa rồi tổn thất khá nặng, thương vong hơn ngàn ngườiNgũ hộ vệ của Hoàng đế bên cạnh đều tối mày mặt xẩm, không dám lên tiếng đành ngồi ghế suy nghĩLong Uẩn cầm quạt thở dài rồi ôm quyền phía Hoàng Đế nói "Thưa bệ hạ, tổn thất lần này khá lớn nhưng may người áo đen kia không ra tay nếu không cả Hoàng cung đều chết, lần này thần có đệ nghị"Hoàng Đế đang u sầu vẫn tiếp tục nghe rồi vẩy tay chỉ thị cho Long Uẩn nói tiếpLong Uẩn gật đầu trịnh trọng nói "Thưa bệ hạ, đệ nghị của thần là lựa ra những thiên tài bồi dưỡng họ lên, thần nghĩ các nước khác cũng có kiến nghị như vậy, bây giờ Kiếm Thánh bị phế hai tay cần cho nghỉ ngơi và bệ hạ bồi dưỡng thiên tài hiện nay lên để thay vị trí Kiếm Thánh"Uyên Hạc nhìn Long Uẩn gật đầu rồi nhìn về Hoàng Đế nói "Bệ Hạ ta thấy đệ nghị của Long Uẩn rất hợp lý, các thiên tài vừa rồi cũng biểu hiện hết mình sắp tới còn có cuộc tranh đấu Tứ Phương, nên Bệ Hạ suy nghĩ chu đáo" ôm quyền khom xuốngHoàng Đế trầm tư không nói gì rồi nhớ lại trận chiến thấy những thiên tài mới được đưa đến đây họ lập công rất nhiều, còn tên Trần Hàn đó ra sao rồi liệu chết hay vẫn còn sốngHoàng Đế trầm lặng một hồi rồi gật đầu ý kiến của Long Uẩn rồi nói "Được hiện tại Lôi Quang Thiên, Long Uẩn và Uyên Hạc phải đi bồi dưỡng nhóm đệ tử như cũ, không những thế các con cháu gia tộc khác biểu hiện lập công hay cũng ra đánh Thú Triều vừa rồi cần phải bồi dưỡng""Rõ thưa bệ hạ" ba người ôm quyền rồi rời điHoàng Đế sầu đời nghĩ "Cha à, cha đưa con chiếc ghế này cũng khó cho con quá đi, nhưng cha yên tâm con sẽ bảo vệ Hoàng Thất của mình như cũ""Còn Hoàng nhi hiện giờ ra sao rồi" Hoàng Đế trầm tư nhìn ngoài cửa ra rồi đứng dậy đi đến phòng nghỉ của Kiếm ThánhCó người đàn ông đang cố cầm thanh kiếm của mình nhưng lại bị rơi xuống, hiện hai cánh tay đều đang bị biến màu đen, cầm không nổi đồ nặng,hiện đang tức giận đá thanh kiếm bay đi.

Trần Hàn kết ấn tay khiến những thanh phi kiếm hợp vào nhau, những thanh nào cùng thuộc tính hòa vào làm một tạo thành thanh kiếm lớn hơn

Cứ 10 thanh kiếm cùng thuộc tính sẽ hợp lại thành một tạo thanh kiếm to, Trần Hàn điều khiển những thanh kiếm to này đâm thẳng 1 đường giết hơn trăm con yêu thú chỉ vài giây

Tiếp tục như vậy trong 1 canh giờ,đàn Thú Triều đã dẹp bớt chỉ còn 1 tên áo đen bay trên không trung nhìn xuống dưới chỗ Trần Hàn

Mà Trần Hàn đã dùng xong đại trận này những thanh kiếm to cũng không còn nhiều,bây giờ chủ yếu còn vài thanh bị nứt mẻ, hắn bây giờ đã cạn kiệt sức vì sử dụng đại trận giết hơn nửa triệu yêu thú

Hắn nuốt viên đan dược vào người để hồi phục, tên áo đen cũng ngồi yên chờ Trần Hàn, hắn bên trên cười trong lòng "cá vùng vẫy trước khi chết"

Trần Hàn vẫn đang hồi phục tăng nhanh đáng kể, hắn đứng dậy nhìn lên trên không thể cảm nhận được khí tức của hắn, hắn tu vi trên mình và còn cao nữa

Tuy vậy hắn chả tỏa ra sát ý chỉ điệu bộ đứng nhìn nhóm Trần Hàn phía dưới, sau khi tên áo đen nhìn thấy Trần Hàn đang nhìn hắn thì vỗ tay

Mọi người cũng đang ngơ ngác không hiểu gì, tuy hắn vỗ tay nhưng mọi người vẫn không lơ là chỉ vì cái vỗ tay mà mất cảnh giác

Tên áo đen cười nhỏ nói "Yên tâm, chuyện Thú Triều làm đến đây là được ta cũng khônh được phép ra tay,mà nếu ta ra tay các ngươi cũng không đủ sức mạnh để giết ta"

Lời vừa nói mọi người cả kinh lên "không đủ sức mạnh" đây rốt cuộc là tên quái thai nào

Trần Hàn nhìn tên áo đen liền nói "mục đích các ngươi ở đây làm gì, và tại sao lại có thể điều khiển Thú Triều mà không có yêu đan"

Tên áo đen nhìn chằm chằm vào Trần Hàn rồi nói "bọn ta đến đây là thay đổi lại trật tự thế giới rồi, còn câu thứ hai ta sẽ không nói" hắn cười rồi bay đi

Nhóm người nhìn tên kia cười rồi bay đi mới thở phào nhẹ nhõm, mọi người đều ngồi xuống và ngã khụy xuống vì mệt mỏi rồi nhìn lại xung quanh, nhà cửa trong tòa thành đều bị đổ nát

Chốc lát sau mọi người hồi phục trở lại, mở hầm trú ẩn ra kêu tất cả mọi người trong hầm đi ra ngoài

Mọi người đi ra ngoài thì hết sức bàng hoàng, chả còn nhà cửa giờ chỉ còn mảnh đất đổ nát, những người thân đi tìm những cái xác những binh sĩ đã chết thì đau khổ, người nhà Trần Hàn thì ôm trầm lấy hắn

Tối hôm đó mọi người lập mộ những người đã chết, mọi người đều đến thăm để tưởng niệm những binh sĩ đã chết

Chết tổng hơn 50 người, đều là những binh sĩ tu vi thấp và vài người thân quen với Trần Hàn

Qua hôm sau, mọi người đều cố gắng quên đi chuyện hôm qua và xây dựng lại nhà cửa, Trần Hàn quyết định xây nó to hơn gấp 3 lần tòa thành trước.

Vì việc xây dựng khá lâu theo bản đồ thiết kế của Trần Hàn thì dành cho Trần Đô cha của hắn trông coi

Trần Hàn bây giờ tiếp tục ngồi thiền hồi lại sức do trận hôm qua cũng là đợi Mã Khang đang bị thương đang hồi phục

Trôi qua hai ngày, Trần Hàn cùng Mã Khang rời đi tiến về Xích Viêm Môn.

Nợ cũ sẽ trả vừa đi vừa nhìn xuống dưới xung quanh cây cối đều đã đổ nát đều bị Thú Triều đi qua

Hai canh giờ trôi qua đã đến Xích Viêm Môn theo chỉ thị của Nhất đẳng cuối cùng cũng đến nơi

Tông môn mạnh nhất bấy giờ hiện đang đổ nát trước mặt Trần Hàn và Mã Khang.

Trần Hàn bay xuống dùng thần thức thăm dò cũng không cảm nhận ai

đi xung quanh toàn thấy những cái xác bị dẵm chết nhưng vẫn còn nhẫn không gian liền bị Trần Hàn thu hết lại

Tổng sau canh giờ thu hết lại Trần Hàn hiện có hơn 500 chiếc nhẫn không gian, hiện hắn đang ở nơi mà tông chủ hay ngồi.

Nơi này cũng bị đổ nát nhưng không thấy xác Tông chủ Xích Viêm Môn ở đâu

Trần Hàn lật tung hết cả lên thấy mật thất bên dưới liền đi vào, mới đi vào đã xuất hiện những bộ xương rải khắp nơi

Trần Hàn hơi tức giận nắm tay lại, nhưng dần bình tĩnh lại đi tiếp nhìn ngó xung quanh chả thấy xác tông chủ Xích Viêm Môn ở đâu, hắn liền biết tên này đã chạy nhưng không biết đã đi đâu, khi hắn mang độc trên người.

Trần Hàn cố tìm xung quanh có mật đạo nào không nhưng cũng chả có, Trần Hàn liền phá hủy ở đây rồi đi ra.

Nhanh bay đi ra ngoài tìm bảo khố của Xích Viêm Môn

Nửa tiếng sau, cũng thấy bảo khố thấy rất nhiều nguyên liệu chế tạo kiếm và dược liệu chế đan dược,đá Linh Tụ chả thấy đâu còn thấy rất nhiều Linh Thạch.

Hắn lấy hết rồi tiến hành về nhà.

Hai canh giờ trôi qua từ khi Trần Hàn về từ Xích Viêm Môn đến nhà, tòa thành vẫn đang được xây dựng cũng không có nguy hiểm gì

Trần Hàn hắn tập trung những người cần thiết để giao những người đó nhiệm vụ riêng, Đạo Cảnh thì vẫn tiếp tục đi thăm dò động tĩnh bên Phía tây.

Còn những người khác thì bảo vệ chỗ này, có nguy hiểm thì hắn bóp nát cái viên ngọc mà hắn đưa

Mọi chuyện xong xuôi thì hắn chào tạm biệt gia đình cùng Mã Khang rời đi, nơi xuất phát tiếp là Hoàng cung.

Vừa thiền vừa nghĩ "Không biết Hoàng cung có thủ Thú Triều ổn không,mọi người bây giờ mạnh hơn chưa"

Bên khác, Hoàng Đế đang hơi mệt mỏi ngồi xuống xử lý hết những chuyện xảy ra, đợt Thú Triều vừa rồi tổn thất khá nặng, thương vong hơn ngàn người

Ngũ hộ vệ của Hoàng đế bên cạnh đều tối mày mặt xẩm, không dám lên tiếng đành ngồi ghế suy nghĩ

Long Uẩn cầm quạt thở dài rồi ôm quyền phía Hoàng Đế nói "Thưa bệ hạ, tổn thất lần này khá lớn nhưng may người áo đen kia không ra tay nếu không cả Hoàng cung đều chết, lần này thần có đệ nghị"

Hoàng Đế đang u sầu vẫn tiếp tục nghe rồi vẩy tay chỉ thị cho Long Uẩn nói tiếp

Long Uẩn gật đầu trịnh trọng nói "Thưa bệ hạ, đệ nghị của thần là lựa ra những thiên tài bồi dưỡng họ lên, thần nghĩ các nước khác cũng có kiến nghị như vậy, bây giờ Kiếm Thánh bị phế hai tay cần cho nghỉ ngơi và bệ hạ bồi dưỡng thiên tài hiện nay lên để thay vị trí Kiếm Thánh"

Uyên Hạc nhìn Long Uẩn gật đầu rồi nhìn về Hoàng Đế nói "Bệ Hạ ta thấy đệ nghị của Long Uẩn rất hợp lý, các thiên tài vừa rồi cũng biểu hiện hết mình sắp tới còn có cuộc tranh đấu Tứ Phương, nên Bệ Hạ suy nghĩ chu đáo" ôm quyền khom xuống

Hoàng Đế trầm tư không nói gì rồi nhớ lại trận chiến thấy những thiên tài mới được đưa đến đây họ lập công rất nhiều, còn tên Trần Hàn đó ra sao rồi liệu chết hay vẫn còn sống

Hoàng Đế trầm lặng một hồi rồi gật đầu ý kiến của Long Uẩn rồi nói "Được hiện tại Lôi Quang Thiên, Long Uẩn và Uyên Hạc phải đi bồi dưỡng nhóm đệ tử như cũ, không những thế các con cháu gia tộc khác biểu hiện lập công hay cũng ra đánh Thú Triều vừa rồi cần phải bồi dưỡng"

"Rõ thưa bệ hạ" ba người ôm quyền rồi rời đi

Hoàng Đế sầu đời nghĩ "Cha à, cha đưa con chiếc ghế này cũng khó cho con quá đi, nhưng cha yên tâm con sẽ bảo vệ Hoàng Thất của mình như cũ"

"Còn Hoàng nhi hiện giờ ra sao rồi" Hoàng Đế trầm tư nhìn ngoài cửa ra rồi đứng dậy đi đến phòng nghỉ của Kiếm Thánh

Có người đàn ông đang cố cầm thanh kiếm của mình nhưng lại bị rơi xuống, hiện hai cánh tay đều đang bị biến màu đen, cầm không nổi đồ nặng,hiện đang tức giận đá thanh kiếm bay đi.

Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu TiênTác giả: Tiến BìnhTruyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng SinhTa là chư thiên mạnh nhất Trần Hàn tu vi Chí Thần, ta đang cô đơn giữ vũ trụ bao la không còn đối thủ. Để trở nên mạnh như vậy phải giết kẻ địch nhiều như kiến cỏ,gây thù khắp nơi nên bạn bè đều bị giết hại. Ta phải đặt ra quy luật không nên xâm lược ở các vũ trụ để mỗi vũ trụ tự cân bằng. Trần Hàn ta phải đi đến cục diện hôm nay do chính bản thân làm vậy nên quyết định xuyên không do công pháp mình sáng tạo ra cần làm lại từ đầu bảo vệ bạn bè. Trong tông môn Đại vũ tông,Sư huynh"ha ha Trần Hàn à ai bảo ngươi căn cơ kém tu vi thấp mà dám lại gần nữ nhân ta thích vậy" Trần Hàn bị trúng độc do sư huynh hãm hại và gục trong rừng. Cơ thể Trần Hàn cử động "Ta thành công rồi ha ha công pháp tuyệt diệu" đống kí ức dồn vào "cơ thể này đúng là số khổ mà căn cơ kém nên dẫn đến việc tu luyện thấp, bị mọi người chê bai và hãm hại ha ha ta đã vào cơ thể ngươi rồi căn cơ kém nhất cũng trở thành thần phẩm thôi để ta báo thù cho ngươi" Trần Hàn tu luyện để ép độc ra khỏi cơ thể, phun ngụm máu đen ra… Trần Hàn kết ấn tay khiến những thanh phi kiếm hợp vào nhau, những thanh nào cùng thuộc tính hòa vào làm một tạo thành thanh kiếm lớn hơnCứ 10 thanh kiếm cùng thuộc tính sẽ hợp lại thành một tạo thanh kiếm to, Trần Hàn điều khiển những thanh kiếm to này đâm thẳng 1 đường giết hơn trăm con yêu thú chỉ vài giâyTiếp tục như vậy trong 1 canh giờ,đàn Thú Triều đã dẹp bớt chỉ còn 1 tên áo đen bay trên không trung nhìn xuống dưới chỗ Trần HànMà Trần Hàn đã dùng xong đại trận này những thanh kiếm to cũng không còn nhiều,bây giờ chủ yếu còn vài thanh bị nứt mẻ, hắn bây giờ đã cạn kiệt sức vì sử dụng đại trận giết hơn nửa triệu yêu thúHắn nuốt viên đan dược vào người để hồi phục, tên áo đen cũng ngồi yên chờ Trần Hàn, hắn bên trên cười trong lòng "cá vùng vẫy trước khi chết"Trần Hàn vẫn đang hồi phục tăng nhanh đáng kể, hắn đứng dậy nhìn lên trên không thể cảm nhận được khí tức của hắn, hắn tu vi trên mình và còn cao nữaTuy vậy hắn chả tỏa ra sát ý chỉ điệu bộ đứng nhìn nhóm Trần Hàn phía dưới, sau khi tên áo đen nhìn thấy Trần Hàn đang nhìn hắn thì vỗ tayMọi người cũng đang ngơ ngác không hiểu gì, tuy hắn vỗ tay nhưng mọi người vẫn không lơ là chỉ vì cái vỗ tay mà mất cảnh giácTên áo đen cười nhỏ nói "Yên tâm, chuyện Thú Triều làm đến đây là được ta cũng khônh được phép ra tay,mà nếu ta ra tay các ngươi cũng không đủ sức mạnh để giết ta"Lời vừa nói mọi người cả kinh lên "không đủ sức mạnh" đây rốt cuộc là tên quái thai nàoTrần Hàn nhìn tên áo đen liền nói "mục đích các ngươi ở đây làm gì, và tại sao lại có thể điều khiển Thú Triều mà không có yêu đan"Tên áo đen nhìn chằm chằm vào Trần Hàn rồi nói "bọn ta đến đây là thay đổi lại trật tự thế giới rồi, còn câu thứ hai ta sẽ không nói" hắn cười rồi bay điNhóm người nhìn tên kia cười rồi bay đi mới thở phào nhẹ nhõm, mọi người đều ngồi xuống và ngã khụy xuống vì mệt mỏi rồi nhìn lại xung quanh, nhà cửa trong tòa thành đều bị đổ nátChốc lát sau mọi người hồi phục trở lại, mở hầm trú ẩn ra kêu tất cả mọi người trong hầm đi ra ngoàiMọi người đi ra ngoài thì hết sức bàng hoàng, chả còn nhà cửa giờ chỉ còn mảnh đất đổ nát, những người thân đi tìm những cái xác những binh sĩ đã chết thì đau khổ, người nhà Trần Hàn thì ôm trầm lấy hắnTối hôm đó mọi người lập mộ những người đã chết, mọi người đều đến thăm để tưởng niệm những binh sĩ đã chếtChết tổng hơn 50 người, đều là những binh sĩ tu vi thấp và vài người thân quen với Trần HànQua hôm sau, mọi người đều cố gắng quên đi chuyện hôm qua và xây dựng lại nhà cửa, Trần Hàn quyết định xây nó to hơn gấp 3 lần tòa thành trước.Vì việc xây dựng khá lâu theo bản đồ thiết kế của Trần Hàn thì dành cho Trần Đô cha của hắn trông coiTrần Hàn bây giờ tiếp tục ngồi thiền hồi lại sức do trận hôm qua cũng là đợi Mã Khang đang bị thương đang hồi phụcTrôi qua hai ngày, Trần Hàn cùng Mã Khang rời đi tiến về Xích Viêm Môn.Nợ cũ sẽ trả vừa đi vừa nhìn xuống dưới xung quanh cây cối đều đã đổ nát đều bị Thú Triều đi quaHai canh giờ trôi qua đã đến Xích Viêm Môn theo chỉ thị của Nhất đẳng cuối cùng cũng đến nơiTông môn mạnh nhất bấy giờ hiện đang đổ nát trước mặt Trần Hàn và Mã Khang.Trần Hàn bay xuống dùng thần thức thăm dò cũng không cảm nhận aiđi xung quanh toàn thấy những cái xác bị dẵm chết nhưng vẫn còn nhẫn không gian liền bị Trần Hàn thu hết lạiTổng sau canh giờ thu hết lại Trần Hàn hiện có hơn 500 chiếc nhẫn không gian, hiện hắn đang ở nơi mà tông chủ hay ngồi.Nơi này cũng bị đổ nát nhưng không thấy xác Tông chủ Xích Viêm Môn ở đâuTrần Hàn lật tung hết cả lên thấy mật thất bên dưới liền đi vào, mới đi vào đã xuất hiện những bộ xương rải khắp nơiTrần Hàn hơi tức giận nắm tay lại, nhưng dần bình tĩnh lại đi tiếp nhìn ngó xung quanh chả thấy xác tông chủ Xích Viêm Môn ở đâu, hắn liền biết tên này đã chạy nhưng không biết đã đi đâu, khi hắn mang độc trên người.Trần Hàn cố tìm xung quanh có mật đạo nào không nhưng cũng chả có, Trần Hàn liền phá hủy ở đây rồi đi ra.Nhanh bay đi ra ngoài tìm bảo khố của Xích Viêm MônNửa tiếng sau, cũng thấy bảo khố thấy rất nhiều nguyên liệu chế tạo kiếm và dược liệu chế đan dược,đá Linh Tụ chả thấy đâu còn thấy rất nhiều Linh Thạch.Hắn lấy hết rồi tiến hành về nhà.Hai canh giờ trôi qua từ khi Trần Hàn về từ Xích Viêm Môn đến nhà, tòa thành vẫn đang được xây dựng cũng không có nguy hiểm gìTrần Hàn hắn tập trung những người cần thiết để giao những người đó nhiệm vụ riêng, Đạo Cảnh thì vẫn tiếp tục đi thăm dò động tĩnh bên Phía tây.Còn những người khác thì bảo vệ chỗ này, có nguy hiểm thì hắn bóp nát cái viên ngọc mà hắn đưaMọi chuyện xong xuôi thì hắn chào tạm biệt gia đình cùng Mã Khang rời đi, nơi xuất phát tiếp là Hoàng cung.Vừa thiền vừa nghĩ "Không biết Hoàng cung có thủ Thú Triều ổn không,mọi người bây giờ mạnh hơn chưa"Bên khác, Hoàng Đế đang hơi mệt mỏi ngồi xuống xử lý hết những chuyện xảy ra, đợt Thú Triều vừa rồi tổn thất khá nặng, thương vong hơn ngàn ngườiNgũ hộ vệ của Hoàng đế bên cạnh đều tối mày mặt xẩm, không dám lên tiếng đành ngồi ghế suy nghĩLong Uẩn cầm quạt thở dài rồi ôm quyền phía Hoàng Đế nói "Thưa bệ hạ, tổn thất lần này khá lớn nhưng may người áo đen kia không ra tay nếu không cả Hoàng cung đều chết, lần này thần có đệ nghị"Hoàng Đế đang u sầu vẫn tiếp tục nghe rồi vẩy tay chỉ thị cho Long Uẩn nói tiếpLong Uẩn gật đầu trịnh trọng nói "Thưa bệ hạ, đệ nghị của thần là lựa ra những thiên tài bồi dưỡng họ lên, thần nghĩ các nước khác cũng có kiến nghị như vậy, bây giờ Kiếm Thánh bị phế hai tay cần cho nghỉ ngơi và bệ hạ bồi dưỡng thiên tài hiện nay lên để thay vị trí Kiếm Thánh"Uyên Hạc nhìn Long Uẩn gật đầu rồi nhìn về Hoàng Đế nói "Bệ Hạ ta thấy đệ nghị của Long Uẩn rất hợp lý, các thiên tài vừa rồi cũng biểu hiện hết mình sắp tới còn có cuộc tranh đấu Tứ Phương, nên Bệ Hạ suy nghĩ chu đáo" ôm quyền khom xuốngHoàng Đế trầm tư không nói gì rồi nhớ lại trận chiến thấy những thiên tài mới được đưa đến đây họ lập công rất nhiều, còn tên Trần Hàn đó ra sao rồi liệu chết hay vẫn còn sốngHoàng Đế trầm lặng một hồi rồi gật đầu ý kiến của Long Uẩn rồi nói "Được hiện tại Lôi Quang Thiên, Long Uẩn và Uyên Hạc phải đi bồi dưỡng nhóm đệ tử như cũ, không những thế các con cháu gia tộc khác biểu hiện lập công hay cũng ra đánh Thú Triều vừa rồi cần phải bồi dưỡng""Rõ thưa bệ hạ" ba người ôm quyền rồi rời điHoàng Đế sầu đời nghĩ "Cha à, cha đưa con chiếc ghế này cũng khó cho con quá đi, nhưng cha yên tâm con sẽ bảo vệ Hoàng Thất của mình như cũ""Còn Hoàng nhi hiện giờ ra sao rồi" Hoàng Đế trầm tư nhìn ngoài cửa ra rồi đứng dậy đi đến phòng nghỉ của Kiếm ThánhCó người đàn ông đang cố cầm thanh kiếm của mình nhưng lại bị rơi xuống, hiện hai cánh tay đều đang bị biến màu đen, cầm không nổi đồ nặng,hiện đang tức giận đá thanh kiếm bay đi.

Chương 107: 107: Đề Nghị