Tác giả:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Đạo quan này thực sự là của cô à?" Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi. Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở sở đăng ký bất động sản.Trước đây, cô chỉ đến nơi này một lần để thừa kế đạo quan.Nhân viên dường như không hài lòng với cách ứng xử của cô nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Cô có nghe tôi nói gì không?"Ký ức về quá khứ bỗng tràn về trong đầu Lục Kiến Vi! Cô nhớ ra rằng ba ngày trước, đạo quan đã được chứng nhận. Vậy tại sao cô lại đứng ở đây?Cô nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay, cảm giác đau nhói...!Mọi thứ dường như đang bắt đầu lại từ đầu.Thấy vẻ mặt không vui của nhân viên công tác, Lục Kiến Vi nhanh chóng trả lời: "Đúng! Đạo quan đó là của tôi.""Nếu đã nghe rồi thì nên trả lời sớm chứ! Tôi còn tưởng cô không nghe thấy gì cả."Nhân viên đóng dấu lên tài liệu, sau đó sắp xếp lại và đưa cho Lục Kiến Vi, nói: "Giờ thì Đạo Quan Xuất Vân chính thức thuộc về…

Chương 187

Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi NgưTác giả: Khương Chi NgưTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Đạo quan này thực sự là của cô à?" Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi. Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở sở đăng ký bất động sản.Trước đây, cô chỉ đến nơi này một lần để thừa kế đạo quan.Nhân viên dường như không hài lòng với cách ứng xử của cô nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Cô có nghe tôi nói gì không?"Ký ức về quá khứ bỗng tràn về trong đầu Lục Kiến Vi! Cô nhớ ra rằng ba ngày trước, đạo quan đã được chứng nhận. Vậy tại sao cô lại đứng ở đây?Cô nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay, cảm giác đau nhói...!Mọi thứ dường như đang bắt đầu lại từ đầu.Thấy vẻ mặt không vui của nhân viên công tác, Lục Kiến Vi nhanh chóng trả lời: "Đúng! Đạo quan đó là của tôi.""Nếu đã nghe rồi thì nên trả lời sớm chứ! Tôi còn tưởng cô không nghe thấy gì cả."Nhân viên đóng dấu lên tài liệu, sau đó sắp xếp lại và đưa cho Lục Kiến Vi, nói: "Giờ thì Đạo Quan Xuất Vân chính thức thuộc về… Lưu Ngữ Văn đã đưa vợ đến bệnh viện kiểm tra nhưng bên bệnh viện không tìm ra bất cứ điều gì, khiến anh ấy cực kỳ lo lắng.Nếu tình hình này tiếp tục, hai người chẳng phải sẽ kết thúc sao?Đúng lúc đó, một người bạn nghe nói vê hoàn cảnh của Lưu Ngữ Văn! Nhận định có thể có điều gì đó không ổn... Người đó từng được đạo trưởng của Hiệp hội Đạo giáo giúp đỡ, có kinh nghiệm nên đã giúp anh ấy đăng ký một tài khoản.Vì thế Lưu Ngữ Văn mới đăng nhiệm vụ.Hiện giờ, anh ấy cũng như người có bệnh vái tứ phương... Chỉ còn hy vọng nơi này có thể giúp đỡ.Nói nửa giờ thì chính xác là nửa giờ.Đúng giờ, Lục Kiến Vi đã đến địa chỉ mà Lưu Ngữ Văn cung cấp! Ngay tại cửa, cô nhìn thấy Lưu Ngữ Văn đang đợi.Hai người lại xác nhận qua điện thoại.Lưu Ngữ Văn tiến lại gần cô, với vẻ không chắc chắn, hỏi: "Lục... Lục Bán Tiên?"Lục Kiến Vi đáp: "Đúng, là tôi.""Cô thật sự rất trẻ” Lưu Ngữ Văn không kìm được, nói: "Đây là lân đầu tiên tôi gặp một đạo sĩ trẻ tuổi và tài năng như thế."Hơn nữa, Lục Kiến Vi còn rất xinh đẹp... Xinh đẹp hơn cả một số nữ minh tỉnh.Trong công việc, Lưu Ngữ Văn đã gặp gỡ rất nhiều mỹ nữ, nhưng không ai sánh kịp Lục Bán Tiên trước mắt anh ấy.Lục Kiến Vi mỉm cười: "Cảm ơn lời khen! Chúng ta lên nhà anh trước nhé."Nghe vậy, Lưu Ngữ Văn vội vàng nói: "Lục Bán Tiên! Vấn đề này tôi... Vợ tôi hiện đang ở nhà."Hôm nay là cuối tuân, cả hai vợ chồng đều không đi làm, nên anh ấy mới hẹn vào thời gian này.Lục Kiến Vi hỏi: "Sáng nay, hai người lại cãi nhau à?”Lưu Ngữ Văn cười khổ, nói: "Đúng vậy! Từ khi chuyển vào đây, chúng tôi cãi nhau mỗi ngày... Hôm nay, chúng tôi cãi vì một lý do cực kỳ vô lý."Gần đây, anh ấy rất bực bội nhưng không dám chọc tức vợ, nên luôn nói theo ý cô ấy.Sáng nay, mọi thứ vốn diễn ra bình thường, nhưng khi đi chợ, vợ anh ấy lại muốn mua hạt tiêu.Lưu Ngữ Văn không bao giờ ăn hạt tiêu, điều mà vợ anh ấy biết rõ, nên thường không thêm vào khi nấu ăn, nhưng sáng nay họ lại cãi nhau vì chuyện này, vợ anh nhất quyết muốn mua.Lưu Ngữ Văn không đồng ý, vợ anh ấy liền trở nên kích động và cắn anh ấy mạnh, hoàn toàn khác với người vợ dịu dàng trước đây.Lưu Ngữ Văn thậm chí còn nghi ngờ, không biết trước đây vợ anh ấy có phải đã giả vờ và sau khi kết hôn mới lộ bản chất thật hay không?!Nhưng anh ấy cảm thấy điều đó không thể.Đến tòa nhà nơi Lưu Ngữ Văn ở, căn hộ của anh ấy nằm ở tầng tám, một căn hộ mới mua, vừa hoàn thiện việc trang trí cách đây ba tháng! Sau đó, nó trở thành nhà tân hôn của họ.Giá nhà hiện tại cao, diện tích căn hộ Lưu Ngữ Văn mua không lớn lắm nhưng đủ rộng rãi cho hai người và không quá chật chội nếu sau này có thêm một đứa trẻ.Lục Kiến Vi chỉ lắng nghe mà không phản hồi.Sau khi thang máy mở, hai người cùng bước vào phòng.Cặp vợ chồng trẻ này đã trang trí căn hộ tân hôn theo sở thích của mình, trông còn ngọt ngào hơn cả nhà của giáo viên hướng dẫn.Lục Kiến Vi không nói gì, chỉ quan sát xung quanh căn phòng.Căn hộ gồm hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng tắm, với bố cục thông thường.Về phong thủy, không có gì sai, cách mở cửa các hướng đều đúng, không phải xuất sắc nhưng ít nhất cũng không có lỗi.Không có ai trong phòng khách.Lưu Ngữ Văn nói: "Cô ấy chắc đang †rong phòng ngủ."Anh ấy dẫn Lục Kiến Vi mở cửa phòng.Quả nhiên, có một người phụ nữ nằm ngủ trên giường, trông rất dễ thương.Khó mà tưởng tượng người như cô ấy lại có thể hung hăng cắn người.Lưu Ngữ Văn nói nhỏ: "Đó là vợ tôi."Vợ anh ấy, Chu Hiểu Mẫn, nhỏ hơn anh một tuổi, mới tốt nghiệp được hai năm! Họ bắt đầu hẹn hò từ thời sinh viên... Từ áo đồng phục đến váy cưới."Trong phòng tràn ngập hình ảnh, bao gồm cả ảnh nghệ thuật và ảnh cưới.Khi Lục Kiến Vi định rời đi, cô phát hiện một bức ảnh đen trắng được sắp xếp ngay ngắn ở một góc phòng.Có vẻ như đó là di ảnh, trên đó là hình ảnh của một người phụ nữ trung niên, nhưng cô cảm thấy gương mặt của bà ta có vẻ nghiêm khắc.

Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi NgưTác giả: Khương Chi NgưTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Đạo quan này thực sự là của cô à?" Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi. Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở sở đăng ký bất động sản.Trước đây, cô chỉ đến nơi này một lần để thừa kế đạo quan.Nhân viên dường như không hài lòng với cách ứng xử của cô nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Cô có nghe tôi nói gì không?"Ký ức về quá khứ bỗng tràn về trong đầu Lục Kiến Vi! Cô nhớ ra rằng ba ngày trước, đạo quan đã được chứng nhận. Vậy tại sao cô lại đứng ở đây?Cô nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay, cảm giác đau nhói...!Mọi thứ dường như đang bắt đầu lại từ đầu.Thấy vẻ mặt không vui của nhân viên công tác, Lục Kiến Vi nhanh chóng trả lời: "Đúng! Đạo quan đó là của tôi.""Nếu đã nghe rồi thì nên trả lời sớm chứ! Tôi còn tưởng cô không nghe thấy gì cả."Nhân viên đóng dấu lên tài liệu, sau đó sắp xếp lại và đưa cho Lục Kiến Vi, nói: "Giờ thì Đạo Quan Xuất Vân chính thức thuộc về… Lưu Ngữ Văn đã đưa vợ đến bệnh viện kiểm tra nhưng bên bệnh viện không tìm ra bất cứ điều gì, khiến anh ấy cực kỳ lo lắng.Nếu tình hình này tiếp tục, hai người chẳng phải sẽ kết thúc sao?Đúng lúc đó, một người bạn nghe nói vê hoàn cảnh của Lưu Ngữ Văn! Nhận định có thể có điều gì đó không ổn... Người đó từng được đạo trưởng của Hiệp hội Đạo giáo giúp đỡ, có kinh nghiệm nên đã giúp anh ấy đăng ký một tài khoản.Vì thế Lưu Ngữ Văn mới đăng nhiệm vụ.Hiện giờ, anh ấy cũng như người có bệnh vái tứ phương... Chỉ còn hy vọng nơi này có thể giúp đỡ.Nói nửa giờ thì chính xác là nửa giờ.Đúng giờ, Lục Kiến Vi đã đến địa chỉ mà Lưu Ngữ Văn cung cấp! Ngay tại cửa, cô nhìn thấy Lưu Ngữ Văn đang đợi.Hai người lại xác nhận qua điện thoại.Lưu Ngữ Văn tiến lại gần cô, với vẻ không chắc chắn, hỏi: "Lục... Lục Bán Tiên?"Lục Kiến Vi đáp: "Đúng, là tôi.""Cô thật sự rất trẻ” Lưu Ngữ Văn không kìm được, nói: "Đây là lân đầu tiên tôi gặp một đạo sĩ trẻ tuổi và tài năng như thế."Hơn nữa, Lục Kiến Vi còn rất xinh đẹp... Xinh đẹp hơn cả một số nữ minh tỉnh.Trong công việc, Lưu Ngữ Văn đã gặp gỡ rất nhiều mỹ nữ, nhưng không ai sánh kịp Lục Bán Tiên trước mắt anh ấy.Lục Kiến Vi mỉm cười: "Cảm ơn lời khen! Chúng ta lên nhà anh trước nhé."Nghe vậy, Lưu Ngữ Văn vội vàng nói: "Lục Bán Tiên! Vấn đề này tôi... Vợ tôi hiện đang ở nhà."Hôm nay là cuối tuân, cả hai vợ chồng đều không đi làm, nên anh ấy mới hẹn vào thời gian này.Lục Kiến Vi hỏi: "Sáng nay, hai người lại cãi nhau à?”Lưu Ngữ Văn cười khổ, nói: "Đúng vậy! Từ khi chuyển vào đây, chúng tôi cãi nhau mỗi ngày... Hôm nay, chúng tôi cãi vì một lý do cực kỳ vô lý."Gần đây, anh ấy rất bực bội nhưng không dám chọc tức vợ, nên luôn nói theo ý cô ấy.Sáng nay, mọi thứ vốn diễn ra bình thường, nhưng khi đi chợ, vợ anh ấy lại muốn mua hạt tiêu.Lưu Ngữ Văn không bao giờ ăn hạt tiêu, điều mà vợ anh ấy biết rõ, nên thường không thêm vào khi nấu ăn, nhưng sáng nay họ lại cãi nhau vì chuyện này, vợ anh nhất quyết muốn mua.Lưu Ngữ Văn không đồng ý, vợ anh ấy liền trở nên kích động và cắn anh ấy mạnh, hoàn toàn khác với người vợ dịu dàng trước đây.Lưu Ngữ Văn thậm chí còn nghi ngờ, không biết trước đây vợ anh ấy có phải đã giả vờ và sau khi kết hôn mới lộ bản chất thật hay không?!Nhưng anh ấy cảm thấy điều đó không thể.Đến tòa nhà nơi Lưu Ngữ Văn ở, căn hộ của anh ấy nằm ở tầng tám, một căn hộ mới mua, vừa hoàn thiện việc trang trí cách đây ba tháng! Sau đó, nó trở thành nhà tân hôn của họ.Giá nhà hiện tại cao, diện tích căn hộ Lưu Ngữ Văn mua không lớn lắm nhưng đủ rộng rãi cho hai người và không quá chật chội nếu sau này có thêm một đứa trẻ.Lục Kiến Vi chỉ lắng nghe mà không phản hồi.Sau khi thang máy mở, hai người cùng bước vào phòng.Cặp vợ chồng trẻ này đã trang trí căn hộ tân hôn theo sở thích của mình, trông còn ngọt ngào hơn cả nhà của giáo viên hướng dẫn.Lục Kiến Vi không nói gì, chỉ quan sát xung quanh căn phòng.Căn hộ gồm hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng tắm, với bố cục thông thường.Về phong thủy, không có gì sai, cách mở cửa các hướng đều đúng, không phải xuất sắc nhưng ít nhất cũng không có lỗi.Không có ai trong phòng khách.Lưu Ngữ Văn nói: "Cô ấy chắc đang †rong phòng ngủ."Anh ấy dẫn Lục Kiến Vi mở cửa phòng.Quả nhiên, có một người phụ nữ nằm ngủ trên giường, trông rất dễ thương.Khó mà tưởng tượng người như cô ấy lại có thể hung hăng cắn người.Lưu Ngữ Văn nói nhỏ: "Đó là vợ tôi."Vợ anh ấy, Chu Hiểu Mẫn, nhỏ hơn anh một tuổi, mới tốt nghiệp được hai năm! Họ bắt đầu hẹn hò từ thời sinh viên... Từ áo đồng phục đến váy cưới."Trong phòng tràn ngập hình ảnh, bao gồm cả ảnh nghệ thuật và ảnh cưới.Khi Lục Kiến Vi định rời đi, cô phát hiện một bức ảnh đen trắng được sắp xếp ngay ngắn ở một góc phòng.Có vẻ như đó là di ảnh, trên đó là hình ảnh của một người phụ nữ trung niên, nhưng cô cảm thấy gương mặt của bà ta có vẻ nghiêm khắc.

Mang Theo Wechat Làm Thần Côn - Khương Chi NgưTác giả: Khương Chi NgưTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Thám Hiểm, Truyện Trọng Sinh *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. "Đạo quan này thực sự là của cô à?" Lục Kiến Vi giật mình tỉnh giấc khi nghe câu hỏi. Cô nhanh chóng nhận ra mình đang ở sở đăng ký bất động sản.Trước đây, cô chỉ đến nơi này một lần để thừa kế đạo quan.Nhân viên dường như không hài lòng với cách ứng xử của cô nhưng vẫn kiên nhẫn hỏi: "Cô có nghe tôi nói gì không?"Ký ức về quá khứ bỗng tràn về trong đầu Lục Kiến Vi! Cô nhớ ra rằng ba ngày trước, đạo quan đã được chứng nhận. Vậy tại sao cô lại đứng ở đây?Cô nhẹ nhàng nhéo lòng bàn tay, cảm giác đau nhói...!Mọi thứ dường như đang bắt đầu lại từ đầu.Thấy vẻ mặt không vui của nhân viên công tác, Lục Kiến Vi nhanh chóng trả lời: "Đúng! Đạo quan đó là của tôi.""Nếu đã nghe rồi thì nên trả lời sớm chứ! Tôi còn tưởng cô không nghe thấy gì cả."Nhân viên đóng dấu lên tài liệu, sau đó sắp xếp lại và đưa cho Lục Kiến Vi, nói: "Giờ thì Đạo Quan Xuất Vân chính thức thuộc về… Lưu Ngữ Văn đã đưa vợ đến bệnh viện kiểm tra nhưng bên bệnh viện không tìm ra bất cứ điều gì, khiến anh ấy cực kỳ lo lắng.Nếu tình hình này tiếp tục, hai người chẳng phải sẽ kết thúc sao?Đúng lúc đó, một người bạn nghe nói vê hoàn cảnh của Lưu Ngữ Văn! Nhận định có thể có điều gì đó không ổn... Người đó từng được đạo trưởng của Hiệp hội Đạo giáo giúp đỡ, có kinh nghiệm nên đã giúp anh ấy đăng ký một tài khoản.Vì thế Lưu Ngữ Văn mới đăng nhiệm vụ.Hiện giờ, anh ấy cũng như người có bệnh vái tứ phương... Chỉ còn hy vọng nơi này có thể giúp đỡ.Nói nửa giờ thì chính xác là nửa giờ.Đúng giờ, Lục Kiến Vi đã đến địa chỉ mà Lưu Ngữ Văn cung cấp! Ngay tại cửa, cô nhìn thấy Lưu Ngữ Văn đang đợi.Hai người lại xác nhận qua điện thoại.Lưu Ngữ Văn tiến lại gần cô, với vẻ không chắc chắn, hỏi: "Lục... Lục Bán Tiên?"Lục Kiến Vi đáp: "Đúng, là tôi.""Cô thật sự rất trẻ” Lưu Ngữ Văn không kìm được, nói: "Đây là lân đầu tiên tôi gặp một đạo sĩ trẻ tuổi và tài năng như thế."Hơn nữa, Lục Kiến Vi còn rất xinh đẹp... Xinh đẹp hơn cả một số nữ minh tỉnh.Trong công việc, Lưu Ngữ Văn đã gặp gỡ rất nhiều mỹ nữ, nhưng không ai sánh kịp Lục Bán Tiên trước mắt anh ấy.Lục Kiến Vi mỉm cười: "Cảm ơn lời khen! Chúng ta lên nhà anh trước nhé."Nghe vậy, Lưu Ngữ Văn vội vàng nói: "Lục Bán Tiên! Vấn đề này tôi... Vợ tôi hiện đang ở nhà."Hôm nay là cuối tuân, cả hai vợ chồng đều không đi làm, nên anh ấy mới hẹn vào thời gian này.Lục Kiến Vi hỏi: "Sáng nay, hai người lại cãi nhau à?”Lưu Ngữ Văn cười khổ, nói: "Đúng vậy! Từ khi chuyển vào đây, chúng tôi cãi nhau mỗi ngày... Hôm nay, chúng tôi cãi vì một lý do cực kỳ vô lý."Gần đây, anh ấy rất bực bội nhưng không dám chọc tức vợ, nên luôn nói theo ý cô ấy.Sáng nay, mọi thứ vốn diễn ra bình thường, nhưng khi đi chợ, vợ anh ấy lại muốn mua hạt tiêu.Lưu Ngữ Văn không bao giờ ăn hạt tiêu, điều mà vợ anh ấy biết rõ, nên thường không thêm vào khi nấu ăn, nhưng sáng nay họ lại cãi nhau vì chuyện này, vợ anh nhất quyết muốn mua.Lưu Ngữ Văn không đồng ý, vợ anh ấy liền trở nên kích động và cắn anh ấy mạnh, hoàn toàn khác với người vợ dịu dàng trước đây.Lưu Ngữ Văn thậm chí còn nghi ngờ, không biết trước đây vợ anh ấy có phải đã giả vờ và sau khi kết hôn mới lộ bản chất thật hay không?!Nhưng anh ấy cảm thấy điều đó không thể.Đến tòa nhà nơi Lưu Ngữ Văn ở, căn hộ của anh ấy nằm ở tầng tám, một căn hộ mới mua, vừa hoàn thiện việc trang trí cách đây ba tháng! Sau đó, nó trở thành nhà tân hôn của họ.Giá nhà hiện tại cao, diện tích căn hộ Lưu Ngữ Văn mua không lớn lắm nhưng đủ rộng rãi cho hai người và không quá chật chội nếu sau này có thêm một đứa trẻ.Lục Kiến Vi chỉ lắng nghe mà không phản hồi.Sau khi thang máy mở, hai người cùng bước vào phòng.Cặp vợ chồng trẻ này đã trang trí căn hộ tân hôn theo sở thích của mình, trông còn ngọt ngào hơn cả nhà của giáo viên hướng dẫn.Lục Kiến Vi không nói gì, chỉ quan sát xung quanh căn phòng.Căn hộ gồm hai phòng ngủ, một phòng khách và một phòng tắm, với bố cục thông thường.Về phong thủy, không có gì sai, cách mở cửa các hướng đều đúng, không phải xuất sắc nhưng ít nhất cũng không có lỗi.Không có ai trong phòng khách.Lưu Ngữ Văn nói: "Cô ấy chắc đang †rong phòng ngủ."Anh ấy dẫn Lục Kiến Vi mở cửa phòng.Quả nhiên, có một người phụ nữ nằm ngủ trên giường, trông rất dễ thương.Khó mà tưởng tượng người như cô ấy lại có thể hung hăng cắn người.Lưu Ngữ Văn nói nhỏ: "Đó là vợ tôi."Vợ anh ấy, Chu Hiểu Mẫn, nhỏ hơn anh một tuổi, mới tốt nghiệp được hai năm! Họ bắt đầu hẹn hò từ thời sinh viên... Từ áo đồng phục đến váy cưới."Trong phòng tràn ngập hình ảnh, bao gồm cả ảnh nghệ thuật và ảnh cưới.Khi Lục Kiến Vi định rời đi, cô phát hiện một bức ảnh đen trắng được sắp xếp ngay ngắn ở một góc phòng.Có vẻ như đó là di ảnh, trên đó là hình ảnh của một người phụ nữ trung niên, nhưng cô cảm thấy gương mặt của bà ta có vẻ nghiêm khắc.

Chương 187