Tác giả:

Đích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước…

Chương 14

Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… Ta rút con dao găm từ trong tay áo ra, nhắm thẳng vào Thẩm Triệt."Thẩm Triệt, ngươi đứng đó, nếu không hôm nay chúng ta cá chết lưới rách."Tay ta run rẩy.Nhưng hắn vẫn tiếp tục tiến lại gần ta.Ta đưa dao kề vào cổ mình.Ta cảm nhận rõ rệt lưỡi d.a.o sắc bén đang rạch qua da thịt, cảm giác đau đớn nhói lên.Sau lưng thậm chí cả toàn thân ta túa ra mồ hôi.Thẩm Triệt dừng bước.Nhưng ánh mắt vẫn nóng bỏng, như ánh mắt của một con rắn độc.Xa xa thân ảnh duyên dáng thướt tha tiến tới."Thẩm lang, chàng đừng ép muội muội nữa."Cố Kiều vừa mới đến gần Thẩm Triệt.Liền bị hắn tung một cú, đá thẳng vào ngực.Nàng lập tức bị đá bay ra ngoài, miệng phun ra một ngụm máu tươi."Ngươi chỉ là một thiếp thất mà thôi, nơi này không phải là nơi ngươi có thể lên tiếng!""Ta với phu nhân ầm ĩ đến hôm nay, đều là tại ngươi.""Ngươi đúng là tiện nhân!""Thẩm lang... chàng..."Cố Kiều không thể tin được mở to hai mắt nhìn.Nhưng chưa kịp nói hết câu, lại nôn ra thêm một ngụm máu nữa.Thẩm Triệt lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Kiều, như đang nhìn một thứ rác rưởi."Người đâu, lôi con tiện nhân này ra ngoài, ném đến thôn trang tự sinh tự diệt đi."Nhìn thấy vài gia đinh muốn tiến lên, ta lớn tiếng quát:"Ta xem kẻ nào dám!"Ngay lập tức đám gia đinh tiến cũng không được, lùi cũng không xong.

Ta rút con dao găm từ trong tay áo ra, nhắm thẳng vào Thẩm Triệt.

"Thẩm Triệt, ngươi đứng đó, nếu không hôm nay chúng ta cá chết lưới rách."

Tay ta run rẩy.

Nhưng hắn vẫn tiếp tục tiến lại gần ta.

Ta đưa dao kề vào cổ mình.

Ta cảm nhận rõ rệt lưỡi d.a.o sắc bén đang rạch qua da thịt, cảm giác đau đớn nhói lên.

Sau lưng thậm chí cả toàn thân ta túa ra mồ hôi.

Thẩm Triệt dừng bước.

Nhưng ánh mắt vẫn nóng bỏng, như ánh mắt của một con rắn độc.

Xa xa thân ảnh duyên dáng thướt tha tiến tới.

"Thẩm lang, chàng đừng ép muội muội nữa."

Cố Kiều vừa mới đến gần Thẩm Triệt.

Liền bị hắn tung một cú, đá thẳng vào ngực.

Nàng lập tức bị đá bay ra ngoài, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

"Ngươi chỉ là một thiếp thất mà thôi, nơi này không phải là nơi ngươi có thể lên tiếng!"

"Ta với phu nhân ầm ĩ đến hôm nay, đều là tại ngươi."

"Ngươi đúng là tiện nhân!"

"Thẩm lang... chàng..."

Cố Kiều không thể tin được mở to hai mắt nhìn.

Nhưng chưa kịp nói hết câu, lại nôn ra thêm một ngụm máu nữa.

Thẩm Triệt lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Kiều, như đang nhìn một thứ rác rưởi.

"Người đâu, lôi con tiện nhân này ra ngoài, ném đến thôn trang tự sinh tự diệt đi."

Nhìn thấy vài gia đinh muốn tiến lên, ta lớn tiếng quát:

"Ta xem kẻ nào dám!"

Ngay lập tức đám gia đinh tiến cũng không được, lùi cũng không xong.

Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… Ta rút con dao găm từ trong tay áo ra, nhắm thẳng vào Thẩm Triệt."Thẩm Triệt, ngươi đứng đó, nếu không hôm nay chúng ta cá chết lưới rách."Tay ta run rẩy.Nhưng hắn vẫn tiếp tục tiến lại gần ta.Ta đưa dao kề vào cổ mình.Ta cảm nhận rõ rệt lưỡi d.a.o sắc bén đang rạch qua da thịt, cảm giác đau đớn nhói lên.Sau lưng thậm chí cả toàn thân ta túa ra mồ hôi.Thẩm Triệt dừng bước.Nhưng ánh mắt vẫn nóng bỏng, như ánh mắt của một con rắn độc.Xa xa thân ảnh duyên dáng thướt tha tiến tới."Thẩm lang, chàng đừng ép muội muội nữa."Cố Kiều vừa mới đến gần Thẩm Triệt.Liền bị hắn tung một cú, đá thẳng vào ngực.Nàng lập tức bị đá bay ra ngoài, miệng phun ra một ngụm máu tươi."Ngươi chỉ là một thiếp thất mà thôi, nơi này không phải là nơi ngươi có thể lên tiếng!""Ta với phu nhân ầm ĩ đến hôm nay, đều là tại ngươi.""Ngươi đúng là tiện nhân!""Thẩm lang... chàng..."Cố Kiều không thể tin được mở to hai mắt nhìn.Nhưng chưa kịp nói hết câu, lại nôn ra thêm một ngụm máu nữa.Thẩm Triệt lạnh lùng nhìn thoáng qua Cố Kiều, như đang nhìn một thứ rác rưởi."Người đâu, lôi con tiện nhân này ra ngoài, ném đến thôn trang tự sinh tự diệt đi."Nhìn thấy vài gia đinh muốn tiến lên, ta lớn tiếng quát:"Ta xem kẻ nào dám!"Ngay lập tức đám gia đinh tiến cũng không được, lùi cũng không xong.

Chương 14