Đích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước…
Chương 15
Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… "Ồ, ta đến không đúng lúc rồi, Thẩm phủ thật là náo nhiệt."Giọng điệu châm biếm của Tạ Từ vang lên, hắn vừa phe phẩy quạt vừa tiến vào.Thẩm Triệt quay đầu lại: "Tạ Từ, ngươi tới đây làm gì?""Chẳng phải là thấy cổng chính Thẩm phủ mở rộng, còn tưởng rằng Thẩm đại nhân lại có chuyện vui, nên ta vào xem thử sao."Tạ Từ vừa nói, vừa liếc nhìn về phía ta.Ta ngẩng đầu nhìn về phía hắn, vừa hay đối diện với ánh mắt hắn.Cảm giác nghèn nghẹn ở mũi, nước mắt tuôn rơi không kìm lại được.Nhưng dây thần kinh căng thẳng trong đầu cuối cùng cũng thả lỏng.Thẩm Triệt bình thường vốn đã không ưa gì Tạ Từ, nay càng không tỏ ra thân thiện."Tạ đại nhân nói đùa rồi, phủ ta hôm nay không tiện tiếp khách, Tạ đại nhân vẫn nên quay về sớm đi."Tạ Từ chẳng buồn giận, cợt nhả mở miệng:"Nói vậy chắc là Thẩm đại nhân sẽ hứng thú với khẩu cung này của ta. Năm Thiên Nguyên thứ ba, nhận hối lộ năm trăm lượng vàng..."Tạ Từ hắng giọng, còn muốn tiếp tục đọc.Thẩm Triệt lập tức ngắt lời: "Tạ đại nhân có yêu cầu gì cứ việc nói thẳng.""Ta muốn nàng ấy."Tạ Từ chỉ thẳng vào ta."Chỉ cần ngươi đồng ý cùng nàng hòa ly, ta sẽ dâng khẩu cung này bằng cả hai tay.""Tạ đại nhân đừng đùa nữa.""Ngươi nghĩ ta giống như đang đùa sao?"Tạ Từ thu lại nụ cười trêu ghẹo, nét mặt trở nên nghiêm túc."Mời Tạ đại nhân cùng ta đến thư phòng, ta mới có loại trà Long Tĩnh thượng hạng...""Thẩm đại nhân, ta không muốn dài dòng với ngươi.""Nếu ngươi không đồng ý, khẩu cung này, ngày mai sẽ được trình lên trước mặt Hoàng thượng.""Tạ Từ, ngươi..."Thẩm Triệt cứng họng, nhưng cuối cùng vẫn phải ký vào giấy hòa ly đã chuẩn bị từ lâu.Đợi đến khi Thẩm Triệt rời đi, ta cuối cùng mới ôm lấy cổ mình ngã khuỵu xuống đất.Nước mắt tuôn rơi như những hạt châu đứt dây, lặng lẽ rơi từng giọt.Tạ Từ ngồi xổm phía sau, nhẹ nhàng vỗ lưng ta: "Đừng sợ, có ta ở đây."
"Ồ, ta đến không đúng lúc rồi, Thẩm phủ thật là náo nhiệt."
Giọng điệu châm biếm của Tạ Từ vang lên, hắn vừa phe phẩy quạt vừa tiến vào.
Thẩm Triệt quay đầu lại: "Tạ Từ, ngươi tới đây làm gì?"
"Chẳng phải là thấy cổng chính Thẩm phủ mở rộng, còn tưởng rằng Thẩm đại nhân lại có chuyện vui, nên ta vào xem thử sao."
Tạ Từ vừa nói, vừa liếc nhìn về phía ta.
Ta ngẩng đầu nhìn về phía hắn, vừa hay đối diện với ánh mắt hắn.
Cảm giác nghèn nghẹn ở mũi, nước mắt tuôn rơi không kìm lại được.
Nhưng dây thần kinh căng thẳng trong đầu cuối cùng cũng thả lỏng.
Thẩm Triệt bình thường vốn đã không ưa gì Tạ Từ, nay càng không tỏ ra thân thiện.
"Tạ đại nhân nói đùa rồi, phủ ta hôm nay không tiện tiếp khách, Tạ đại nhân vẫn nên quay về sớm đi."
Tạ Từ chẳng buồn giận, cợt nhả mở miệng:
"Nói vậy chắc là Thẩm đại nhân sẽ hứng thú với khẩu cung này của ta. Năm Thiên Nguyên thứ ba, nhận hối lộ năm trăm lượng vàng..."
Tạ Từ hắng giọng, còn muốn tiếp tục đọc.
Thẩm Triệt lập tức ngắt lời: "Tạ đại nhân có yêu cầu gì cứ việc nói thẳng."
"Ta muốn nàng ấy."
Tạ Từ chỉ thẳng vào ta.
"Chỉ cần ngươi đồng ý cùng nàng hòa ly, ta sẽ dâng khẩu cung này bằng cả hai tay."
"Tạ đại nhân đừng đùa nữa."
"Ngươi nghĩ ta giống như đang đùa sao?"
Tạ Từ thu lại nụ cười trêu ghẹo, nét mặt trở nên nghiêm túc.
"Mời Tạ đại nhân cùng ta đến thư phòng, ta mới có loại trà Long Tĩnh thượng hạng..."
"Thẩm đại nhân, ta không muốn dài dòng với ngươi."
"Nếu ngươi không đồng ý, khẩu cung này, ngày mai sẽ được trình lên trước mặt Hoàng thượng."
"Tạ Từ, ngươi..."
Thẩm Triệt cứng họng, nhưng cuối cùng vẫn phải ký vào giấy hòa ly đã chuẩn bị từ lâu.
Đợi đến khi Thẩm Triệt rời đi, ta cuối cùng mới ôm lấy cổ mình ngã khuỵu xuống đất.
Nước mắt tuôn rơi như những hạt châu đứt dây, lặng lẽ rơi từng giọt.
Tạ Từ ngồi xổm phía sau, nhẹ nhàng vỗ lưng ta: "Đừng sợ, có ta ở đây."
Tang Từ - 余音Tác giả: 余音Truyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhĐích tỷ Cố Kiều hôm nay xuất giá. Đó chính là tướng công của ta - Thẩm Triệt. Ta ngồi ngay ngắn trên cao đường, cũng tỏ ra vài phần phong thái của đương gia chủ mẫu. Không ai có thể tưởng tượng rằng, ta từng là thứ nữ lớn lên ở thôn trang. Nhìn đích tỷ ngày xưa từng bước từng bước được dắt từ cửa chính vào. Đích tỷ là nữ nhi duy nhất của Thừa tướng tiền triều. Thân phận cao quý, dung mạo, tài học đều đứng đầu trong số các quý nữ ở kinh thành. Hiện giờ nàng khoác lên mình bộ hỉ phục đỏ rực, dáng người lả lướt tinh tế. Dẫu cho năm năm qua thiên hạ biến đổi, nàng vẫn giữ được dáng vẻ dịu dàng của một nữ nhân. Có thể thấy nàng đã được bảo vệ rất tốt. Còn ta, người muội muội này, trông so với tỷ tỷ lại còn già hơn vài tuổi. Ta nhớ lại sáng nay, khi nha hoàn Như Ý chải tóc cho ta tiếc nuối nói: “Phu nhân chỉ mới hai mươi mốt tuổi, mà tóc đã bạc đi rồi.” Bà mối dẫn tân nương tử bước qua yên ngựa cùng chậu than. Mọi người xung quanh đều đi theo xem náo nhiệt. Ta lại chợt nhớ về năm năm trước… "Ồ, ta đến không đúng lúc rồi, Thẩm phủ thật là náo nhiệt."Giọng điệu châm biếm của Tạ Từ vang lên, hắn vừa phe phẩy quạt vừa tiến vào.Thẩm Triệt quay đầu lại: "Tạ Từ, ngươi tới đây làm gì?""Chẳng phải là thấy cổng chính Thẩm phủ mở rộng, còn tưởng rằng Thẩm đại nhân lại có chuyện vui, nên ta vào xem thử sao."Tạ Từ vừa nói, vừa liếc nhìn về phía ta.Ta ngẩng đầu nhìn về phía hắn, vừa hay đối diện với ánh mắt hắn.Cảm giác nghèn nghẹn ở mũi, nước mắt tuôn rơi không kìm lại được.Nhưng dây thần kinh căng thẳng trong đầu cuối cùng cũng thả lỏng.Thẩm Triệt bình thường vốn đã không ưa gì Tạ Từ, nay càng không tỏ ra thân thiện."Tạ đại nhân nói đùa rồi, phủ ta hôm nay không tiện tiếp khách, Tạ đại nhân vẫn nên quay về sớm đi."Tạ Từ chẳng buồn giận, cợt nhả mở miệng:"Nói vậy chắc là Thẩm đại nhân sẽ hứng thú với khẩu cung này của ta. Năm Thiên Nguyên thứ ba, nhận hối lộ năm trăm lượng vàng..."Tạ Từ hắng giọng, còn muốn tiếp tục đọc.Thẩm Triệt lập tức ngắt lời: "Tạ đại nhân có yêu cầu gì cứ việc nói thẳng.""Ta muốn nàng ấy."Tạ Từ chỉ thẳng vào ta."Chỉ cần ngươi đồng ý cùng nàng hòa ly, ta sẽ dâng khẩu cung này bằng cả hai tay.""Tạ đại nhân đừng đùa nữa.""Ngươi nghĩ ta giống như đang đùa sao?"Tạ Từ thu lại nụ cười trêu ghẹo, nét mặt trở nên nghiêm túc."Mời Tạ đại nhân cùng ta đến thư phòng, ta mới có loại trà Long Tĩnh thượng hạng...""Thẩm đại nhân, ta không muốn dài dòng với ngươi.""Nếu ngươi không đồng ý, khẩu cung này, ngày mai sẽ được trình lên trước mặt Hoàng thượng.""Tạ Từ, ngươi..."Thẩm Triệt cứng họng, nhưng cuối cùng vẫn phải ký vào giấy hòa ly đã chuẩn bị từ lâu.Đợi đến khi Thẩm Triệt rời đi, ta cuối cùng mới ôm lấy cổ mình ngã khuỵu xuống đất.Nước mắt tuôn rơi như những hạt châu đứt dây, lặng lẽ rơi từng giọt.Tạ Từ ngồi xổm phía sau, nhẹ nhàng vỗ lưng ta: "Đừng sợ, có ta ở đây."