Tác giả:

Bệnh viện. Tiết trời chuyển giao từ thu sang đông, mùa đông năm nay phá lệ vừa đến sớm vừa lạnh lẽo, cây cối ngoài phòng bệnh đã không còn bao nhiêu lá, chỉ còn sót lại một vài chiếc lẻ loi trơ trọi treo lủng lẳng bên trên. Người trong phòng bệnh đã ngồi dậy. Quần áo bệnh nhân đã được cậu thay xuống, gấp lại chỉnh tề đặt trên giường bệnh. Thanh niên đứng bên cạnh giường bệnh, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi mỏng manh. Vì đã nằm trên giường bệnh quá lâu nên mái tóc có hơi dài mềm mại rũ xuống, lại không thể giấu được dung mạo thanh tú sạch sẽ của cậu. Trong phòng bệnh chỉ có một mình cậu, trong tay cậu cũng chỉ có một chiếc điện thoại di động. Y tá ló đầu vào phòng, nói với cậu: “Anh Tống, anh đã thu dọn đồ đạc xong chưa?” Tống Vân Hồi tùy ý nhét điện thoại vào trong túi quần, nói: “Xong rồi. ” Ý cười trên mặt cậu nhàn nhạt, vì bệnh lâu vừa khỏi nên sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt, nhưng nhìn qua tinh thần đã khá hơn nhiều so với lúc nằm viện. Cậu theo lệ truyền thống chụp hình…

Chương 30: 30: Cậu Ta Sống Ở Nhà Họ Tống Có Lẽ Không Tốt Như Cậu Nghĩ

Vạn Người Ghét Cậu Ta Nghĩ Thông Suốt RồiTác giả: Thời KimTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngBệnh viện. Tiết trời chuyển giao từ thu sang đông, mùa đông năm nay phá lệ vừa đến sớm vừa lạnh lẽo, cây cối ngoài phòng bệnh đã không còn bao nhiêu lá, chỉ còn sót lại một vài chiếc lẻ loi trơ trọi treo lủng lẳng bên trên. Người trong phòng bệnh đã ngồi dậy. Quần áo bệnh nhân đã được cậu thay xuống, gấp lại chỉnh tề đặt trên giường bệnh. Thanh niên đứng bên cạnh giường bệnh, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi mỏng manh. Vì đã nằm trên giường bệnh quá lâu nên mái tóc có hơi dài mềm mại rũ xuống, lại không thể giấu được dung mạo thanh tú sạch sẽ của cậu. Trong phòng bệnh chỉ có một mình cậu, trong tay cậu cũng chỉ có một chiếc điện thoại di động. Y tá ló đầu vào phòng, nói với cậu: “Anh Tống, anh đã thu dọn đồ đạc xong chưa?” Tống Vân Hồi tùy ý nhét điện thoại vào trong túi quần, nói: “Xong rồi. ” Ý cười trên mặt cậu nhàn nhạt, vì bệnh lâu vừa khỏi nên sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt, nhưng nhìn qua tinh thần đã khá hơn nhiều so với lúc nằm viện. Cậu theo lệ truyền thống chụp hình… .

.

Vạn Người Ghét Cậu Ta Nghĩ Thông Suốt RồiTác giả: Thời KimTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Xuyên KhôngBệnh viện. Tiết trời chuyển giao từ thu sang đông, mùa đông năm nay phá lệ vừa đến sớm vừa lạnh lẽo, cây cối ngoài phòng bệnh đã không còn bao nhiêu lá, chỉ còn sót lại một vài chiếc lẻ loi trơ trọi treo lủng lẳng bên trên. Người trong phòng bệnh đã ngồi dậy. Quần áo bệnh nhân đã được cậu thay xuống, gấp lại chỉnh tề đặt trên giường bệnh. Thanh niên đứng bên cạnh giường bệnh, trên người chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi mỏng manh. Vì đã nằm trên giường bệnh quá lâu nên mái tóc có hơi dài mềm mại rũ xuống, lại không thể giấu được dung mạo thanh tú sạch sẽ của cậu. Trong phòng bệnh chỉ có một mình cậu, trong tay cậu cũng chỉ có một chiếc điện thoại di động. Y tá ló đầu vào phòng, nói với cậu: “Anh Tống, anh đã thu dọn đồ đạc xong chưa?” Tống Vân Hồi tùy ý nhét điện thoại vào trong túi quần, nói: “Xong rồi. ” Ý cười trên mặt cậu nhàn nhạt, vì bệnh lâu vừa khỏi nên sắc mặt vẫn còn chút tái nhợt, nhưng nhìn qua tinh thần đã khá hơn nhiều so với lúc nằm viện. Cậu theo lệ truyền thống chụp hình… .

Chương 30: 30: Cậu Ta Sống Ở Nhà Họ Tống Có Lẽ Không Tốt Như Cậu Nghĩ