Trường An, chợ Tây. Đúng vào đầu tháng ba xuân, cỏ thơm xanh biếc, mơn mởn như ngọc. Nguyên Diệu đứng dưới hành lang sân sau của Phiêu Miểu các, nhìn vào sân mưa lất phất, trong lòng muốn ngâm một bài thơ về mưa xuân nhưng lại không có cảm hứng. Một con mèo đen từ hành lang chạy ào tới, thấy Nguyên Diệu ngây người nhìn mưa, nó tức giận mắng lớn: "Mọt sách ngốc! Trời mưa cũng không báo cho ta một tiếng! Ta đã muối một con cá treo trên cây đào để phơi khô, giờ thì hỏng hết rồi! Cá muối bị mưa ướt, mùi vị sẽ bị hỏng hết!" Mèo đen không quan tâm trời mưa chạy đến cây đào để cứu cá muối. May mắn là mưa không lớn, lại có cành đào che chắn nên cá muối không bị ướt. Ly Nô định mang cá muối vào bếp, đột nhiên mưa xuân lớn dần, tiếng mưa lộp độp. Ly Nô gặp khó khăn, nếu nó trực tiếp mang cá muối chạy ra, lông mèo bị ướt không sao, nhưng cá muối bị ướt là chuyện lớn. Nó nhìn thấy thư sinh đứng ở hành lang, mắt nó sáng lên, bèn lớn tiếng ra lệnh: "Mọt sách ngốc, mau đến đây dùng thân mình che mưa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...