Năm Vạn Huy thứ mười lăm, đất Yến Châu gặp đại hồng thủy. Sau trận lụt, Thánh thượng hạ lệnh tịch thu gia sản nhà họ Thẩm, ba mươi lăm mạng người trong nhà đều bị bán đi biệt xứ. May thay ở huyện Tần có một vị cai ngục họ Trần, là biểu đệ xa của mẹ ta, theo bối phận ta phải gọi ông ấy một tiếng “biểu cữu”. Biểu cữu lúc nhỏ từng được hứa hôn với mẹ ta, cũng từng chịu ơn nhà họ Thẩm. Bởi mối duyên cớ này, sau khi hay tin, đêm đó ông ấy liền tức tốc đến kinh thành, bỏ ra chín mươi lượng bạc mua ta và muội muội từ tay nha dịch. Trần biểu cữu đưa chúng ta về nhà ông ấy ở huyện Tần. Ông dặn dò vợ mình: “Bọn nó đều là tiểu thư khuê các, tuy nay sa cơ lỡ vận, nhưng không phải nô bộc trong nhà ta, sau này vẫn phải đối xử tử tế như con cháu trong nhà.” Biểu thẩm gật đầu vâng dạ, không chỉ dọn dẹp một gian phòng sạch sẽ cho hai tỷ muội ta ở, mà còn đặc biệt mua thêm một tiểu nha hoàn chăm lo ăn mặc, sinh hoạt thường ngày cho chúng ta. Muội muội Nghi Nhi năm ấy tám tuổi, là một tiểu cô nương động…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...