Tác giả:

‘Bà ta’, tức là vợ chính thất của ba tôi, bà Chu. Mẹ tôi là một tiểu tam. Bà ấy rất đẹp, rất giỏi nũng nịu và luôn biết cách làm ba tôi vui. Ba tôi mê mẩn mẹ tôi. Suốt đời, mẹ tôi chẳng có chí hướng gì lớn lao, chỉ muốn trở thành chính thất. Ba tôi dỗ dành: "Làm vợ phải gánh vác nhiều trách nhiệm nặng nề, đâu có nhẹ nhàng như em, chỉ cần trang điểm thật đẹp đẽ rồi đợi anh yêu thương là được, vừa thoải mái lại vừa nhàn nhã. Ngoan nào, chúng ta không tranh giành với bà ta, chúng ta cứ hưởng thụ, để bà ấy chịu khổ." Khi còn trẻ, mẹ tôi tin vào những lời đường mật của ba tôi. Nhưng khi tôi lớn lên, bà không còn tin nữa. Bà chuyển từ quá trình hưởng thụ sang việc chỉ quan tâm đến kết quả. Mẹ tôi khóc nức nở, tủi thân mà thổ lộ: "Em có thể không cần danh phận, nhưng con gái em cũng phải chịu cảnh như vậy sao? Bạch Hướng Sơn, đừng quên, Du Du cũng là con gái của anh." Bà dùng giọng mềm mại nhất để đe dọa ba tôi: "Nếu anh không quan tâm đến con gái mình, em theo anh còn có ý nghĩa gì? Em sẽ…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...