Mùa hè tháng Bảy dài đằng đẵng, ánh nắng lưa thưa rọi xuống sông. Trúc xanh rậm rạp hai bên bờ, khi gió mát thổi qua lại nghe xào xạc. Mộc Khinh Ngôn để chân trần ngồi trên bờ, mặc cho dòng nước chảy qua mũi chân xua tan đi nóng bức. Y rũ mắt nhìn nước sông mát lạnh, bên tai là tiếng nước ào ào hòa với tiếng cười nói của Tiêu Lâm Thành. "Khinh Ngôn," Tiêu Lâm Thành để ngực trần, giọt nước lăn dọc xuống thắt lưng, hắn đứng dưới sông gợn sóng lăn tăn nói với người trên bờ, "Chẳng phải lúc nãy ngươi than nóng sao? Nước mát lắm, xuống đây đi." Mộc Khinh Ngôn nói mà không ngẩng đầu lên, "Không muốn." Tiêu Lâm Thành: "Không muốn thật à?" Mộc Khinh Ngôn: "Không muốn." Y còn chưa dứt lời thì chợt nghe "ục" một tiếng, sau đó trong nước không có động tĩnh gì nữa. Mộc Khinh Ngôn ngước mắt thấy bốn bề im ắng, Tiêu Lâm Thành dưới sông chẳng biết đi đâu rồi. "Tiêu Lâm Thành?" Gợn sóng vẫn loang ra từng vòng nhưng không ai đáp lại. "Tiêu Lâm Thành?!" Chung quanh càng thêm tĩnh mịch. Trong lòng Mộc…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...