Một giấc tỉnh dậy, ta thấy mình nằm trên giường của kẻ thù. Hắn áo quần xộc xệch, đầy dấu vết đỏ, khoé mắt và chân mày đều mang vẻ mờ ám. Ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, chỉ tay vào hắn mà hét: "Tên gian thần, ngươi dám sỉ nhục ta ……" "Bổn tướng cùng nàng ba môi sáu lễ đủ cả, sao lại không dám?" Hắn thản nhiên đáp. "Nói nhảm!" Ta trừng mắt, “Ta thành thân với ngươi khi nào?" "Ngay trước đó không lâu," Hắn liếc nhìn ta bằng đôi mắt dài, "khi nàng mất trí nhớ." 1 Ta và Quân Khanh Duệ được lang y nhặt về từ dưới vách đá. Nghe nói vách đá nơi tìm thấy chúng ta, ba năm qua đã có bảy đôi nhảy xuống, là thánh địa nổi tiếng cho việc tự tử vì tình. Nhìn hắn với áo lụa tay rộng, dung mạo tuyệt thế, còn ta thì toàn thân thô sơ, tay đầy vết chai. "... Đây chắc chắn là tiểu công tử nhà ai cùng tỳ nữ thô kệch bỏ trốn tự tử vì tình." Về cách nói này, ta tin tưởng hoàn toàn. Bởi vì vừa nhìn thấy mặt Quân Khanh Duệ, tim ta đã đập thình thịch, thái dương nhảy liên hồi. Có gì đó trong lồng n.g.ự.c lộn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...